“Ừ, mau qua đây chinh phục ta đi, thô bạo chút, ta thích lắm!”, Vương Diễm kéo quần áo trên vai xuống, lộ ra một tảng vai mập mạp, quyến rũ nói với Dương Ân.
Dương Ân thấy vậy thì không thể nhịn nổi nữa mà ọe ra ngay tại chỗ.
Lực sát thương này thật sự quá lớn đối với hắn.
“Ả mập kia…”, Dương Ân gào lên, không nói nhiều với Vương Diễm nữa mà vung xà beng về phía ả.
Nhưng Vương Diễm đã xông về phía trước, thân hình mập mạp của ả lăn đến như một quả cầu, tốc độ vẫn nhanh kinh người.
Ả ôm trọn lấy Dương Ân, nhét Dương Ân vào người rồi kề sát gương mặt toàn mụn xấu xí của mình vào: “Tiểu bảo bối, ta sẽ yêu thương ngươi mà”.
Dương Ân thật sự chịu không nổi, người phụ nữ này không chỉ béo mà còn có mùi rất tởm, hơn nữa sức lực lại cực kỳ lớn, khiến hắn chẳng sử dụng được số sức mạnh vừa mới đột phá ban nãy.
“Thả huynh đệ nhà ta ra, có giỏi thì xông vào ta đi này!”, Khỉ Gầy ở ngoài cửa xông đến, hét lên với vẻ chính nghĩa.
“Cái con khỉ gầy nhà ngươi mà cũng dám can dự vào chuyện tốt của lão nương à? Ngươi muốn chết đúng không!”, Vương Diễm bất mãn quát.
Vương Diễm nổi danh với biệt tài “sư tử hống”, ả ta hét lên khiến cả phòng đá chấn động kịch liệt, thổi bay luôn cả khí thế của Khỉ Gầy.
Vương Diễm hét lên cũng khiến đám ngục nô bên cạnh nghe được, trợ thủ của ả chắc chắn sẽ đến.
Dương Ân cũng không mong Khỉ Gầy cứu được hắn ra.
Hắn cố nén sự tởm lợm trong lòng mình lại, điều chỉnh sức mạnh rồi bất chợt vùng ra khỏi lòng Vương Diễm, đấm thẳng vào cằm ả: “Ả mập, đi chết đi!”
Vương Diễm không ngờ Dương Ân lại khỏe đến thế.
Hai ngày trước ả còn dọa cho hắn không còn chút sức nào.
Thế mà giờ đây hắn lại đánh cho ả một cú không kịp trở tay, khiến cằm ả lệch hẳn đi, đau đớn vô cùng.
Sau chiêu đó, Dương Ân không cho Vương Diễm cơ hội thoát nữa.
Hắn xoay người lại, đánh ả điên cuồng, khiến cho mẹ ả cũng không nhận ra được ả nữa.
Nghĩ đến những nỗi nhục hai hôm trước, Dương Ân thật sự không nương tay chút nào.
Vương Diễm luôn luôn khinh thường Dương Ân, mà Dương Ân lại đánh hết sức mình.
Vương Diễm không lui lại được, chỉ đành trơ mắt chịu đánh, đau đến mức rít lên: “Cái tên không biết tốt xấu này, bản cô nương sẽ giết ngươi”.
Vương Diễm sở hữu 8 thạch lực, cũng được coi là người giỏi trong đám võ binh trung cấp.
Ả đương nhiên sẽ có một vài thủ đoạn để trở thành một trong những đầu sỏ của khu 68.
Kỹ thuật binh khí cao đẳng – Phách Sơn chưởng.
Một chưởng của Vương Diễm có đủ khí thế chẻ núi, tuy không thật sự có thể phá được sơn thạch nhưng nham thạch bình thường thì không khó, võ binh càng là chết tươi dưới chiêu này.
Dương Ân không sợ, hắn đã có 7 thạch lực rồi, vừa hay có thể thử nghiệm cách biệt giữa mình và Vương Diễm.
Hắn ngưng khí vào nắm đấm rồi vung thẳng vào một chưởng kia của Vương Diễm.
Ầm!
Khi hai nắm đấm va vào nhau, một âm thanh nặng nề vang lên.
Vương Diễm khỏe hơn Dương Ân nhưng đã lùi về sau vô số bước, còn Dương Ân thì ngơ ngác đứng tại chỗ.
“Ta đã có 8 thạch lực rồi, hai hôm trước còn ép chết ngươi được, sao giờ ngươi còn mạnh hơn cả ta thế!”, Vương Diễm kinh ngạc kêu lên.
“Ả mập thúi à, còn nhiều chuyện ngươi không biết lắm.
Chỉ dựa vào cái sức tàn đó của ngươi mà cũng đòi lợi dụng bản Tử tước sao? Hôm nay mà không xử lý ngươi thì sẽ tổn hại đến uy danh của bản Tử tước mất!”, Dương Ân hồi thần lại rồi lạnh lùng nói, sau đó lấy xà beng tấn công.
Cho dù 7 thạch lực của hắn mạnh hơn 8 thạch lực của Vương Diễm nhưng hắn không muốn phí sức với ả.
Dương Ân muốn kết thúc nhanh trước khi đám trợ thủ của ả xuất hiện.
.
Mây đen che trời.
Vương Diễm đã cầm xà beng trong tay, nhanh chóng ngăn chiêu của Dương Ân lại, nhưng dường như xà beng của ả đã bị tuột khỏi tay, tê nhức vô cùng.
“Đây là sức mạnh chỉ võ binh cao cấp mới có được!”, Vương Diễm âm thầm phán đoán.
Ả sợ hãi quá rồi, muốn chạy thoát ngay lập tức, phải chờ bọn đàn em đến thì mới tính sổ với Dương Ân tiếp được.
Tiếc là Dương Ân không cho ả cơ hội đó.
Hắn thi triển chiêu thức thứ hai của Bão Vũ Thương quyết, mưa như tên bắn.
Chiêu này không giống chiêu lúc trước.
Chiêu đầu là quét ngang, chiêu sau là tấn công liên tục.
Tung chiêu này ra sẽ là một loạt công kích như vũ bão, tấn công dày đặc khắp nơi, khiến Vương Diễm không thể tránh nổi.
Aaaaaa….
Vương Diễm bị chọc vào liền kêu lên thảm thiết, thân thể mập ú của ả đã xuất hiện những lỗ máu nho nhỏ, thảm đến nỗi không dám nhìn thẳng.
Dương Ân không hề thương hoa tiếc ngọc, đánh gẫy xà beng của Vương Diễm và đánh cho ả ngất đi cùng tiếng kêu thảm.
Mãi đến trước khi ngất đi, Vương Diễm vẫn không hiểu nổi tiểu ca ca này tại sao lại trở nên mạnh mẽ như vậy?
- -----------------.