Tuyệt Thế Yêu Đế Dịch Chuẩn


"Sao ngươi lại tới đây?" Lâm Tuấn Phong không nhịn được nói."Lão gia, nghe nói Tiết Uyển sinh ra một Tiểu Thiếu Gia, chúng ta sang đây xem thế nào, có gì cần giúp đỡ không?" Nhị Di Nương giả vờ ân cần nói."Đến đây nào Hạo Vũ, cho di nương nhìn xem tiểu đích tôn thế nào.

Tới Di nãi nãi ôm một cái." Nhị Di Nương nóng bỏng vươn tay ra muốn ôm ôm hài tử trên tay Lâm Hạo Vũ."Hạo Vũ, ngươi cho Nhị Di Nương ôm tiểu hài tử một cái." Lâm Tuấn Phong chứng kiến sự tình như vậy giằng co cũng không được, liền để cho Lâm Hạo Vũ đem con cho Nhị Di Nương ôm.

"Ở dưới mí mắt của ta, nàng sẽ không đùa giỡn hoa chiêu gì." Lâm Tuấn Phong truyền âm nói."Được rồi." Lâm Hạo Vũ chỉ có thể đem con thận trọng đưa đến trong tay Nhị Di Nương.

Nhị Di Nương ôm hài tử ở trong phòng đi tới đi lui, mặt đầy vẻ cưng chìu dụ dỗ.

Ai không biết còn tưởng rằng đây là Thân Tôn Tử của nàng.Không ai biết, đang ở lúc Nhị Di Nương ôm đi tới, còn chưa có trả đứa bé lại, ở cái tay phía dưới thân thể tiểu hài tử kia bỗng nhiên xuất hiện một cái ống trúc nho nhỏ, nắp ống trúc mở ra.

Bên trong toát ra một làn khói đen.

Cổ khói đen này lập tức chui vào thân thể đứa trẻ, hài tử khuôn mặt nhỏ nhắn co quắp rồi nhanh chóng liền khôi phục lại như thường.Động tác này cũng không có ai chú ý tới, mọi người còn tưởng rằng Nhị Di Nương đang dỗ tiểu hài tử.

Tiểu hài tử cũng không có khóc, chỉ là lúc này có điểm buồn ngủ.Chứng kiến tiểu hài tử phải ngủ, Lý Lâm nhanh lên nhận lấy.

Muốn đem hắn đưa đến bên trong phòng ngủ.Nhị Di Nương xem mục đích mình tới đã đạt được, liền cao hứng bừng bừng đi về.

Lâm Tuấn Phong nhìn hài tử trong tay, cũng không phát hiện cái gì.

Chẳng qua chứng kiến Nhị Di Nương hôm nay không có gây sự, cũng không có lại vì thế mà để trong lòng.Lâm Hạo Vũ chứng kiến Nhị Di Nương lần này tới có chút quá mức bình tĩnh, tâm lý có chút cảm thấy không thích hợp, chẳng qua chứng kiến nhi tử thật tốt.

Cũng liền yên lòng.Ba năm rất nhanh thì qua đi, nhi tử Lâm Hạo Vũ lấy tên Lâm Tiêu, hiện tại đã ba tuổi, cũng rất hiểu chuyện, bình thường sẽ không nghịch, trừ phi là đói bụng hoặc là muốn đi tiểu một chút.

Có nhi tử biết điều hiểu chuyện như vậy, Lâm Hạo Vũ cùng Tiết Uyển trong lòng rất là vui vẻ.Ba tuổi là thời điểm Trúc Cơ tốt, bình thường gia tộc tu chân cũng sẽ ở lúc hài tử ba tuổi cho hắn ăn Trúc Cơ Đan, giúp hắn Trúc Cơ thành công, sau này tu chân hội càng thêm dễ dàng.

Nếu như ở ba tuổi không có Trúc Cơ thành công, đến năm tuổi còn có một lần Trúc Cơ.

Thế nhưng đến lúc đó Trúc Cơ, sẽ trễ rất nhiều.

So với hài tử ba tuổi Trúc Cơ, hài tử năm tuổi Trúc Cơ khó tránh khỏi sẽ mất đi thật nhiều điều kiện tốt.


Ba tuổi Trúc Cơ là điều kiện Tiên Thiên tốt.

Trúc Cơ thành công về sau, trong tộc hội trọng điểm bồi dưỡng, rất nhiều dược liệu trân quý cùng sách vở tu luyện đều là trước hết để cho chọn.

Ba tuổi Trúc Cơ chưa thành công chỉ có thể tu luyện võ học cấp thấp của gia tộc.

Trước cường thân kiện thể.

Thẳng đến năm tuổi Trúc Cơ thành công mới có thể tu luyện sách vở đẳng cấp cao võ học.

Đồng dạng là năm tuổi, một cái hài đồng tu luyện hai năm cao giai võ học cùng một cái hài đồng tu luyện hai năm đê giai võ học.

So sánh với người nào tốc độ tu luyện nhanh, người nào sau này thành tựu cao, như vậy thì rất rõ ràng nhìn ra được.Gần tối, Lâm Hạo Vũ ở bên trong phòng than thở.

Tiết Uyển bưng tới một phần cháo Tổ Yến.

"Hạo Vũ, làm sao vậy? Có cái gì mất hứng sao?" Tiết Uyển ngữ khí rất thấp hỏi.

Lúc này Lâm Hạo Vũ là tính khí không tốt nhất, tuy là hắn đối với mình rất sủng ái, nhưng hiện tại nhìn đến dáng vẻ khổ sở này của hắn, Tiết Uyển cũng là rất không nỡ."Tiêu nhi kinh mạch bế tắc, căn bản là không có biện pháp tu chân.

Ngày mai Trúc Cơ đại điển Tiêu nhi nếu như không có biện pháp Trúc Cơ thành công, đó không phải là làm cho những lão già kia xem chuyện cười của ta sao?" Lâm Hạo Vũ trong lòng phiền muộn.

Chính mình nhi tử thoạt nhìn thiên tư thông minh, vì sao trời sinh kinh mạch bế tắc, đến cùng là chuyện gì xảy ra?Tìm rất nhiều thần y cũng không có người có thể phát hiện nguyên nhân trong đó.

Điều này làm Lâm Hạo Vũ cùng Tiết Uyển rất là khổ sở.

Lâm Hạo Vũ là người thừa kế thứ nhất của Lâm thị gia tộc và Lâm Thị tập đoàn, vậy mà nhi tử duy nhất của hắn dĩ nhiên không thể tu hành.

Kia đối chính hắn là đả kích thật sự quá lớn.Lâm Tiêu hiện tại đang ở bên trong giường lớn ngủ, nghe được ba mẹ vì chuyện tình mình mà khổ sở, chính mình trong lòng cũng rất là thất lạc.Tay nhỏ bé mập mạp siết thật chặt, không để cho mình khóc ra thành tiếng.

Hài tử ba tuổi đã ghi nhớ, bình thời thời điểm người hầu trong nhà nói chuyện, hắn là có thể nghe hiểu.


Bọn họ nói mình là một phế vật, là một phế vật cái gì cũng đều không thể làm.

Chính mình trời sinh kinh mạch không thông, ba mẹ cũng tìm tới rất nhiều thầy thuốc xem qua cho mình.

Trải qua rất nhiều thầy thuốc chẩn trị nhưng vẫn là không có biện pháp cải biên.

Tình cảnh mình bây giờ đúng là hỏng bét."Ngày mai sẽ là Trúc Cơ đại điển.

Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" Lâm Hạo Vũ bất đắc dĩ lẩm bẩm nói.

"Hạo Vũ, không nên lo lắng, coi như là Tiêu nhi không thể tu tập võ học, có thể cho hắn buôn bán a.

Chỉ cần có thể tự nuôi mình là được a." Tiết Uyển uyển chuyển nói."Răng rắc." Lâm Hạo Vũ tay vừa dùng lực, đem tay vịn cái ghế hắn đang ngồi bẻ gãy.

Tiết Uyển khuôn mặt biến sắc.

"Hạo Vũ, không nên như vậy, chúng ta chỉ có thể cho Tiêu nhi tốt nhất.

Bù đắp đời này của hắn tương lai phải chịu ủy khuất."Lâm Tiêu nghe phía bên ngoài âm thanh, trong lòng âm thầm thề, ta nhất định phải cải biến bộ dáng bây giờ.

Coi như là ta không thành được tối cường giả, ta cũng phải làm cho tối cường giả chiến đấu cho ta.Lâm Tuấn Phong ngồi ở ghế xôpha, không yên lòng chỉ không ngừng điều khiển ti vi từ xa, một thời gian ngắn liền chuyển qua mười mấy đài.

Lý Lâm chứng kiến biểu hiện này của Lâm Tuấn Phong.

Ánh mắt di chuyển phát hiện qua nụ cười sáng sủa Lâm Tiêu.

Tôn tử khả ái dĩ nhiên không thể tu hành.Trên cái thế giới này, bất kể ngươi là ai, đều mơ ước có thể tu hành.

Không nhất định có thể tu hành đến cảnh giới tối cao, chỉ cần có thể tu hành đến Nguyên Anh Kỳ, cái kia cũng rất không tệ.Đối với Tu Chân Giả mà nói, chỉ cần sau khi Trúc Cơ thành công, lại thêm phương pháp tu hành võ học chính xác.


Chỉ cần có thể kiên trì bền bỉ tu hành, tiến nhập Nguyên Anh Kỳ là rất thuận lợi.Mấu chốt là tu hành đến Nguyên Anh Kỳ, liền có thể giữ dung mạo không thay đổi, chỉ cần không phải chịu đến sự đả kích mang tính chất hủy diệt, bình thường là sẽ không chết.

Nếu là không có tu hành đến Nguyên Anh Kỳ, người bình thường chỉ có 100 năm thọ mệnh.

Đáng thương tiểu Tiêu nhi, hiện tại trời sinh kinh mạch bế tắc, không có biện pháp tu hành, tựu là dẫn đạo khí lưu tuần hoàn tối thiểu ở trong người đều làm không được.Tiểu Tiêu nhi thông minh khả ái không có biện pháp tu hành, cũng chỉ có một trăm năm Thọ Nguyên.

Đả kích này, đối với sự yêu thương mà hai người dành cho tiểu Tiêu nhi là quá lớn.

Như là hung hăng rạch ở ngực của bọn họ.Nhi tử Nhị Di Nương Sở Du là Lâm Khiêm, thời điểm ba năm trước đây cũng là có một cái nhi tử.

Tuy là Nhị Di Nương không được Lâm Tuấn Phong yêu thích, thế nhưng nhi tử Lâm Khiêm cũng là tôn tử Lâm Tuấn Phong.

Lâm Tuấn Phong căn cứ đối xử bình đẳng, đối với đứa bé này cũng là rất chú ý.Đều là ba tuổi, vì sao lão thiên sẽ đùa kiểu này a?Một cái thiên phú cực cao, lúc ba tuổi có thể thuận lợi Trúc Cơ.

Một cái trời sinh kinh mạch bế tắc, liền Trúc Cơ đều không biện pháp đi qua, sau này sinh mệnh đều sẽ chịu đến uy hiếp.Nghĩ tới đây, Lý Lâm trong mắt hiện lên nước mắt, nàng len lén lau đi nước mắt.

Nàng không muốn để cho Lâm Tuấn Phong càng thêm thương tâm.

Ngày mai sẽ là Trúc Cơ đại điển, trưởng lão trong tộc và các vị thúc bá đại gia đều sẽ tham gia, còn có nhiều tiểu hài tử khác trong tộc đều sẽ đồng thời tham gia Trúc Cơ đại điển.

Đến lúc đó Tiêu nhi cũng phải cần tham gia, cho dù là Lâm Tuấn Phong bọn họ biết Tiêu nhi không có biện pháp tu hành, thế nhưng nhi tử của người thừa kế thứ nhất Lâm thị Lâm Hạo Vũ, là nhất định phải tham gia.

Khi đó từng cái dòng họ đều sẽ biết con trai độc nhất của người thừa kế thứ nhất Lâm thị Lâm Hạo Vũ là một phế vật, là một phế nhân, không có biện pháp tu hành.Tin tức này sẽ để cho Lâm Thị tập đoàn bị đả kích, còn lại các đại gia tộc khác càng là biết đến truyện cười của chính mình.

Không biết có bao nhiêu đôi con mắt muốn thấy được chuyện cười của chính mình đây?Muốn không làm trò cười cho người khác cũng không phải là không có biện pháp, đó chính là làm cho nhi tử Nhị Di Nương thượng vị, lấy Lâm Khiêm làm người kế thừa cơ nghiệp Lâm thị, bởi vì Lâm Khiêm có một tốt nhi tử a, có thể vì gia tộc giành vinh quang hài tử.Lâm Tuấn Phong cầm điều khiển từ xa, tay từ từ nắm chặt lại.

Chỉ nhìn thấy điều khiển từ xa ngay lập tức đã biến thành tro bụi, từ lòng bàn tay Lâm Tuấn Phong, tản mát đến cái bàn bên dưới.Chứng kiến cái này, Lý Lâm tâm đã từ từ bên lạnh lẽo.

Hắn biết Lâm Tuấn Phong đã làm quyết định cuối cùng.

Đó chính là để cho nhi tử Nhị Di Nương thượng vị.

Hiện tại chỉ cần nhi tử Nhị Di Nương thượng vị, địa vị nhi tử chính mình sẽ càng thêm xấu hổ.

Lâm Hạo Vũ thất thế, tôn tử Tiêu nhi của chính mình nhất định sẽ bị liên lụy.

Đãi ngộ nhất định là không bằng lúc trước.


Chính nàng nếu muốn thay đổi cũng không phải là không thể.

Thế nhưng ngẩng đầu nhìn đến con mắt Lâm Tuấn Phong tràn ngập tia máu đang nhìn chằm chằm nàng, nàng biết Lâm Tuấn Phong làm ra cái quyết định này khẳng định tâm cũng là đang rỉ máu.Nàng khẽ nhếch miệng rồi lại im lặng.

Dùng răng hung hăng cắn môi dưới.

Quật cường đi tới phòng trong, đóng cửa lại, chính mình nằm lên giường.

Lẳng lặng nhìn đèn thủy tinh treo trên nóc nhà.Lâm Tuấn Phong trầm thấp thở dài.

Thật sự là cực kỳ khổ sở trong lòng, vì sao tôn tử thương yêu nhất của chính mình lại là trời sinh kinh mạch không thông?!Trong phòng ngủ Nhị Di Nương, chỉ nhìn thấy Nhị Di Nương ngồi ở bên giường, nắm bắt bả vai Lâm Khiêm."Mẹ, ngày mai sẽ là Trúc Cơ đại điển.

Không biết nhi tử Lâm Hạo Vũ sẽ đi hay không đâu? Thật là chờ mong nha!" Lâm Khiêm thoạt nhìn có dáng vẻ mong đợi."Sẽ phải đi, Lâm Hạo Vũ sẽ không dễ dàng buông tha.

Trừ phi lão gia chính thức đem quyền kế thừa toàn bộ gia tộc và tập đoàn giao cho ngươi." Nhị Di Nương vỗ vỗ vai của con trai, làm cho hắn yên tâm."Trước đây nên đem cái tiểu súc sinh kia giết chết, như vậy xong hết mọi chuyện." Lâm Khiêm nhìn như ôn hòa nhưng trên khuôn mặt hiện lên vẻ dữ tợn."Không nên như vậy.

Nếu như cái tiểu súc sinh kia chết rồi, lão gia sẽ điều tra kỹ.

Còn có Lâm Hạo Vũ cũng sẽ phát điên trả thù.

Coi như là hắn không có chứng cứ nói là ta giết, hắn cũng sẽ không dễ dàng dừng tay.

Còn có thể cưới một cái khác sinh những hài tử đối nghịch chúng ta tới cùng.

May mà hắn không nỡ để Tiết Uyển chịu khổ, cũng chỉ muốn một đứa bé, như vậy chúng ta động chút tay chân, bọn họ hiện tại không phải mất đi tiền vốn cùng chúng ta đối nghịch sao? Ha hả." Trên khuôn mặt tươi cười quyến rũ của Nhị Di Nương hiện lên thần sắc thống khoái."Đúng vậy! Cứ như vậy, bọn họ sẽ không có biện pháp đối nghịch cùng phó nhi của chúng ta.

Phó nhi chúng ta chính là người thứ nhất Lâm gia.

Về sau có thể nhận hoài không hết dược liệu, còn có cao cấp nhất công pháp tu tập.

Thật là một nước cờ rất tốt.

Cảm tạ mẹ." Lâm Khiêm cười nói.Nhị Di Nương vui sướng trong lòng.

"Mẹ thật là không có có nuôi không ngươi nha!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận