Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

“Đi, cho ta đi xem xem, Đông Bá Tuyết Ưng kia tiến vào Thủy Tổ Ma Sơn, vừa có động tĩnh lập tức báo lại.” Nữ tử đầu bạc nhìn về phía một lão bộc bên cạnh. Người hầu là con rối sinh mệnh, ở trong Thủy Tổ Ma Sơn trừ Hư Không Thần, ba mươi chín vị Chúa Tể, ba vị Tôn Giả, không có sinh linh thật sự, đều là những con rối.

“Vâng, chủ nhân.” Lão bộc cung kính tuân mệnh, lập tức chạy tới lối vào Thủy Tổ Ma Sơn.

Nữ tử đầu bạc bưng chén rượu, kìm lòng không được liền cầm chén rượu bóp thành phấn. Nàng nghiến răng: “Ai cũng đừng nghĩ cướp đi, ai cũng đừng nghĩ!”

******

Đông Bá Tuyết Ưng thì ở dưới ‘Ác Thần Chúa Tể’ dẫn dắt rời khỏi vẫn thạch, bay về phía cửa vào Thủy Tổ Ma Sơn.

Hai người bọn họ lao xuống, đáp ở lối vào.

Cửa vào có một bình đài cực lớn, sâu trong bình đài chính là một lối vào, ở cạnh cửa vào còn có hai cái chữ phù màu đen—— ‘Ma sơn’! Hai chữ phù thật lớn hình thành uy áp, Đông Bá Tuyết Ưng cũng cảm thấy trong lòng cứng lại, nói thầm: “Hai chữ phù này, chẳng lẽ là thuỷ tổ trong truyền thuyết để lại?”

Chỉ bằng hai chữ phù đã hình thành áp bách như thế đối với mình, thực lực thế nào?

“Rống ~~~ “

“Lại có tiểu gia hỏa tới?”

Liên tục hai thanh âm hầu như đồng thời vang lên.

Chỉ thấy hai bên thông đạo cửa vào phân biệt có hai động phủ, trong một tòa động phủ trong đó một con rối quái vật khổng lồ đi ra, con rối quái vật này có chút giống tinh tinh, hai cánh tay thật dài, nhưng trên đầu của nó có hai cái sừng cong cực lớn, toàn thân cũng là kim loại kỳ dị luyện chế thành. Mà đi ra từ một tòa động phủ khác là lão thái bà chống quải trượng nhìn như bình thường.

“Ra mắt thủ sơn giả.” Ác Thần Chúa Tể thoáng hành lễ.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng lập tức hành lễ.

“Hắn chính là Tôn Giả Đông Bá Tuyết Ưng chuẩn bị tiến hành khiêu chiến ngươi nói?” Lão thái bà chống quải trượng nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.

“Vâng.” Ác Thần Chúa Tể nói.

“Đi thôi.” Lão thái bà và quái vật cùng nhau đi hướng bên cạnh, Đông Bá Tuyết Ưng và Ác Thần Chúa Tể đi theo ở phía sau.

Ở bên cạnh cửa vào cách đó không xa, có một hồ nước.

Lão thái bà và con rối quái vật kia sau khi đi qua, lão thái bà cầm lấy quải trượng ở trong hồ nước tùy ý quấy, ào ~~~~ một dòng nước bay lên, dòng nước bay đến trời cao, rất nhanh hình thành một binh sĩ màu bạc trắng, hắn đáp trên mặt đất, trong đôi mắt có chút tỉnh tỉnh mê mê.

“Đây là con rối mới sinh, khá vụng về.” Lão thái bà chống quải trượng tùy ý nói, “Tuy nói là con rối cấp Chúa Tể, lại bởi vì mới sinh không quá giỏi chiến đấu, cũng thích hợp tiến hành khảo nghiệm đối với đám Tôn Giả các ngươi.”

“Con rối cấp Chúa Tể?” Đông Bá Tuyết Ưng có chút líu lưỡi nhìn hồ nước kia.

Hồ nước yên tĩnh, không có một tia gợn sóng.

Nhưng chỉ một dòng nước đã hình thành một con rối cấp Chúa Tể, đây rốt cuộc là hồ nước gì?

“Cẩn thận chút.” Ác Thần Chúa Tể ở bên cạnh nói, “Tuy vừa mới hình thành, nhưng hắn là nước ma hồ hình thành, toàn bộ Thủy Tổ Ma Sơn... Theo ta được biết thực lực sâu không lường được nhất chính là hồ nước này, dù là các đế quân cũng không phải đối thủ của nó. Nó tùy ý phân ra một dòng nước hình thành tiểu gia hỏa, ngây thơ nữa, cũng trời sinh đã sở trường chiến đấu.”

“Rõ.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Tiểu oa nhi.” Lão thái bà chống quải trượng lại vỗ vỗ bả vai binh sĩ màu bạc trắng kia, chỉ vào Đông Bá Tuyết Ưng, “Đợi lát nữa nghe ta phân phó, ta bảo ngươi động thủ, ngươi toàn lực ra tay giết chết hắn.”

Mà lúc này...

Nơi khác trên Thủy Tổ Ma Sơn, như nữ tử đầu bạc phân phó người hầu, còn có một số Chúa Tể nhàm chán, cũng xa xa quan sát lối vào, quan sát trận chiến này. Bọn họ đều nghe nói, có một Tôn Giả mới quật khởi tên là ‘Đông Bá Tuyết Ưng’ đánh bại Hồng Ma thần đế, là phi thường có hi vọng thành công tiến vào Thủy Tổ Ma Sơn.

“Hắn chính là Đông Bá Tuyết Ưng?”

“Lúc trước nghe cũng chưa từng nghe, cũng không biết là đến từ một vũ trụ nào.” Các Chúa Tể này có một số còn tốp năm tốp ba ngồi cùng một chỗ uống rượu, vừa uống rượu nói chuyện phiếm, vừa quan sát trận chiến đấu này.

Ở trên Thủy Tổ Ma Sơn, các Chúa Tể nhàn nhã xem cuộc chiến bỗng có chút kinh ngạc nhìn một màn xảy ra phía dưới——

Hai tay Đông Bá Tuyết Ưng bắt lấy đôi tay binh sĩ màu bạc trắng, binh sĩ màu bạc trắng liều mạng giãy dụa, ong ong ông ~~~ lực lượng dao động khủng bố nhộn nhạo ở chung quanh, nhưng một đôi tay Đông Bá Tuyết Ưng lại không thể lay động, nắm chặt lấy binh sĩ màu bạc trắng.

“Hô!” Đông Bá Tuyết Ưng đột nhiên phát lực, cầm lấy đôi tay đối phương đột nhiên kéo một cái.

Ầm ~~~~

Toàn bộ thân thể binh sĩ màu bạc trắng đột nhiên vỡ nát hóa thành dòng nước, bay trở về trong hồ nước yên tĩnh kia, hồ nước đó vẫn không sinh ra một tia gợn sóng.

“Vậy là thắng rồi?”

“Thế mà hoàn toàn dựa vào lực lượng đã đánh bại binh sĩ con rối nước? Chỉ một chiêu?” Có một số Chúa Tể ngay cả rượu đã uống đến trong miệng cũng quên nuốt xuống, thật sự là một màn này quá kinh người. Bởi vì bọn họ rất rõ thực lực binh sĩ con rối nước này, lúc trước thời gian dài như vậy, cũng chỉ có mười một vị Tôn Giả đã đánh bại binh sĩ con rối nước. Muốn chỉ dựa vào lực lượng đã hoàn toàn đánh tan binh sĩ, đó phải là lực lượng cấp độ nào?

“Luận lực lượng, tiểu tử này chỉ sợ so với ta còn lớn hơn.” Một vị lão giả gầy yếu làn da màu đen có đuôi dài lắc đầu cảm thán.

“Chúng ta những Chúa Tể này, không sở trường tu hành thân thể, sợ cũng không bằng tiểu tử này.”

“Chỉ riêng lực lượng hắn cũng đã đạt tới cấp Chúa Tể, nếu lại có thủ đoạn khác lợi hại thì càng thêm khó lường. Ta thấy, hắn có lẽ có thể uy hiếp đến vị đệ nhất Tôn Giả kia.”

“Hắn quả thực có hi vọng uy hiếp đệ nhất Tôn Giả —— Hiệp Ương.”

Các Chúa Tể đều làm ra đánh giá.

Bọn họ đều là Chúa Tể có thể tiến vào Thủy Tổ Ma Sơn, có thể trong ba mươi chín vị đứng đầu, mỗi người thủ đoạn phi phàm, cho dù thân thể yếu hơn Đông Bá Tuyết Ưng chút, bọn họ vẫn tuyệt đối nhìn xuống Đông Bá Tuyết Ưng! Tựa như vũ trụ tu hành giả... Nguyên Sơ chủ nhân, Luyện Ngục Chúa Tể, Bàng Y đều là hệ thống quy tắc ảo diệu, bọn họ luận thân thể đều không bằng Đông Bá Tuyết Ưng hiện tại, nhưng thực lực lại cao hơn rất nhiều!

...

“Ngươi thắng rồi.” Thủ sơn nhân lão thái bà cũng có chút kinh ngạc nhìn nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Khí lực của ngươi thật đúng là không nhỏ.”

Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười, chỉ luận lực lượng hắn so sánh tân tấn giáo chủ của Mẫu Tổ giáo, nếu lực lượng còn không thể áp chế một binh sĩ con rối nước chỉ dùng để khảo nghiệm, vậy khảo nghiệm này không khỏi quá khó.

“Ta hỏi ngươi, ngươi muốn khiêu chiến vị Tôn Giả nào?” Thủ sơn nhân hỏi, “Ngươi nay có tư cách khiêu chiến đệ nhị Tôn Giả cùng đệ tam Tôn Giả.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui