Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Giao Vân Lưu điện hạ mặc áo bào vàng rất hoa lệ, lúc hắn đến Ác Thần Chúa Tể bên cạnh còn rất khách khí nói: “Điện hạ.” Thực lực của hắn là cao hơn tam điện hạ, nhưng nay tam điện hạ bước vào cấp Chúa Tể, sau lưng lại có Giao Vân đại đế, tự nhiên không thể đối đãi như Chúa Tể bình thường.

Giao Vân Lưu điện hạ gật đầu cười cười, đồng thời cẩn thận xem cuộc chiến. Hắn kinh ngạc nói: “Tuyết Thần Tôn Giả hóa thành pho tượng, chẳng lẽ muốn hoàn toàn cứng rắn chống đỡ?”

“Xem ra, Tuyết Thần Tôn Giả thật sự tính toán thế.” Ác Thần Chúa Tể mỉm cười nói, chỉ là khuôn mặt già nua của hắn cười lên thật sự rất dọa người, “Tuyết Thần Tôn Giả đã tiến vào Thủy Tổ Ma Sơn tu hành một đoạn năm tháng, thực lực cũng tăng lên, nay hoàn toàn hóa thành pho tượng, cũng là toàn lực ứng phó bảo mệnh. Muốn tổn thương cô ta cũng rất rất khó, Đông Bá Tuyết Ưng nếu không công phá được, rất có thể sẽ thua.”

Trên đài chiến đấu Đông Bá Tuyết Ưng đã đang thi triển thương pháp, điên cuồng tấn công pho tượng kia.

Rầm rầm rầm ~~~~

Pho tượng tùy ý bay loạn, nện ở trên đài chiến đấu, va chạm ở trên pháp trận màu đen chung quanh, nhưng pho tượng băng tinh đó lại không tổn hao gì, mỗi một bông tuyết mười hai cạnh của tầng ngoài vẫn phản xạ hào quang như cũ.

“Rất có thể thua? Phen này ngươi lầm rồi.” Giao Vân Lưu điện hạ quan sát, đồng thời lắc đầu, “Lúc trước Đông Bá huynh và Hồng Ma thần đế chiến một trận đó ngươi không thấy, tuy bên ngoài thịnh truyền Đông Bá huynh đánh bại Hồng Ma thần đế, nhưng tình hình chiến đấu chi tiết, người biết lại cực ít cực ít.”

“Ồ?” Ác Thần Chúa Tể có chút kinh ngạc nhìn Giao Vân Lưu.


“Lúc trước Hồng Ma thần đế cũng thi triển thủ đoạn phòng ngự cực kỳ lợi hại, nhưng cuối cùng thì sao?” Giao Vân Lưu cười nói. Hắn nhớ rõ, lúc ấy Hồng Ma thần đế sau khi bộc phát ra tuyệt chiêu thực lực tăng vọt, ngoài thân càng bao trùm một tầng áo giáp hàn băng, phòng ngự cũng cực kỳ lợi hại, “Cuối cùng hắn vẫn bị một thương của Đông Bá huynh làm bị thương nặng! Đông Bá huynh công kích cực kỳ đáng sợ.”

“Phải không?” Ác Thần Chúa Tể có chút không dám tin. Theo hắn thấy, Tuyết Thần Tôn Giả trước mắt có tính phòng ngự rất mạnh.

Hắn lại không biết... Hồng Ma thần đế bảo mệnh càng mạnh hơn một bậc.

“Đến rồi.” Mắt Giao Vân Lưu điện hạ sáng lên, hắn đã thấy, trên trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng xuất hiện một tầng hào quang màu đen, chính là một tầng hào quang màu đen này, lúc trước cũng là sau khi hào quang màu đen xuất hiện đã làm Hồng Ma thần đế bị thương nặng.

“Soạt!”

Đầu thương đâm mạnh, quỹ tích lại mang theo đường cong kỳ dị, chung quanh mũi thương còn có một vòng dao động màu máu, hiển nhiên trừ kèm theo một tầng binh sát, Đông Bá Tuyết Ưng cũng đem ‘Sát Lục Đạo’ ‘Ba Động Đạo’ dung nhập đến trong thương pháp. Từ khi ngộ ra ‘Sát Lục Chi Vực’, hai đạo này kết hợp, Đông Bá Tuyết Ưng đã có nhiều loại phương pháp.

Phốc —— trường thương đâm vào trên pho tượng băng tinh, tầng ngoài có binh sát lưu chuyển, trình độ sắc bén của mũi thương tăng vọt, mạnh mẽ đâm xuyên qua pho tượng, sau khi đâm vào trong pho tượng dao động màu máu khủng bố đột nhiên truyền lại.

Ầm ~~ toàn bộ pho tượng nổ tung ra, ở giữa không trung vô số mảnh vỡ bị hủy diệt lượng lớn, nhưng số ít lưu lại ngưng tụ hóa thành nữ tử đầu bạc ‘Tuyết Thần Tôn Giả’ kia. Trong ánh mắt Tuyết Thần Tôn Giả nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng có khó có thể tin cùng với một tia bất đắc dĩ, đối mặt Đông Bá Tuyết Ưng lại lần nữa đánh tới, nàng vội truyền âm vang vọng hư không chung quanh: “Ta nhận thua!”

Chậm rãi nói đã không kịp, trực tiếp thông qua lực lượng trong cơ thể thao túng hư không phát ra âm thanh mới có thể nhanh hơn.

“Vù.”

Mũi thương của Đông Bá Tuyết Ưng đột nhiên dừng lại, dòng khí khủng bố giống như lưỡi đao xẹt qua thân thể Tuyết Thần Tôn Giả, nếu là Giới Thần tứ trọng thiên bình thường, thân thể sợ sớm đã vỡ nát. Nhưng Tuyết Thần Tôn Giả chung quy là tồn tại có thể địch nổi Chúa Tể! Không chống đỡ được một chiêu ẩn chứa binh sát Đông Bá Tuyết Ưng toàn lực ứng phó, nhưng chỉ dòng khí vẫn không gây thương tổn được nàng chút nào.

“Bội phục, thật không ngờ ngươi thế mà có thể phá vỡ Bất Diệt Thánh Tượng của ta.” Tuyết Thần Tôn Giả lạnh lùng nói, “Chỉ sợ thực lực của ngươi cũng có hi vọng uy hiếp đến Liệp Ương quái vật kia, thật không biết hai người các ngươi chiến đấu sẽ là thế nào.”

Nói xong Tuyết Thần Tôn Giả liền hóa thành luồng sáng nhanh chóng bay rời khỏi.


Bởi vì nàng đã thua! Tự nhiên không có tư cách vào Thủy Tổ Ma Sơn nữa, mà Đông Bá Tuyết Ưng thì thế thân nàng, trở thành đệ tam Tôn Giả mới.

“Ha ha ha, Đông Bá huynh, chúc mừng chúc mừng.” Giao Vân Lưu điện hạ cười, “Ta cũng còn chưa vào Thủy Tổ Ma Sơn, ngươi đã vào trước một bước.”

Đông Bá Tuyết Ưng đi xuống đài chiến đấu, nhìn về phía Giao Vân Lưu điện hạ, cười nói: “Điện hạ đừng trêu ta, điện hạ nay đã là Chúa Tể, ta cũng chỉ là Tôn Giả mà thôi. Một bước này muốn bước ra cũng không dễ dàng.”

“Không dễ dàng đối với Tôn Giả khác, đối với ngươi lại khác.” Giao Vân Lưu điện hạ nói.

...

Đông Bá Tuyết Ưng cùng Giao Vân Lưu điện hạ nói chuyện phiếm chốc lát, liền ở dưới một con rối lão bộc dẫn dắt vào Thủy Tổ Ma Sơn. Giao Vân Lưu tạm thời không thể đi vào.

“Thủy Tổ Ma Sơn.”

Đông Bá Tuyết Ưng đi ở trên Ma Sơn cổ xưa này. Chung quanh thân núi tràn ngập sương mù màu đen, không biết vì sao, đi ở trên Thủy Tổ Ma Sơn này, cảm giác thân thể cũng thoải mái hơn rất nhiều, xương cốt cũng mơ hồ ngứa phi thường thoải mái, khiến Đông Bá Tuyết Ưng kìm lòng không được lộ ra ý cười. Hắn biết đây nhất định là do Thủy Tổ Ma Sơn, nếu không hắn một cấp độ này làm sao dễ dàng bị hoàn cảnh bên ngoài ảnh hưởng?

Con rối lão bộc ở phía trước dẫn đường, chỉ phía xa một động phủ như ẩn như hiện phía trước cuối đường gập ghềnh: “Chủ nhân, động phủ ở phía trước.”


“Đó là động phủ của ta?” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Vâng, là động phủ của chủ nhân, chưa được chủ nhân cho phép, ai cũng không thể tự tiện xông vào. Hơn nữa động phủ là ở trên trận cơ của pháp trận Thủy Tổ Ma Sơn, ở đó tu hành, có giúp ích lớn.” Con rối lão bộc nói, “Chủ nhân đi vào sẽ biết.”

“Ừm.”

Rất nhanh đi đến trước động phủ.

Động phủ cổ xưa này khá mộc mạc, nhưng diện tích cũng mấy dặm, dù sao cũng là nơi Tôn Giả tu hành, thật sự hoa lệ dù là đại lục vạn ức dặm đem làm hậu hoa viên của mình cũng là bình thường.

Đẩy cửa mà vào, ‘Kẹt!’, cửa là cửa gỗ, chất gỗ một mảng đen sì, nhìn không ra chất liệu thế nào.

Vừa qua cửa, liền có một khí tức màu xanh lục mắt thường có thể thấy được ập vào mặt, hít một hơi, toàn thân lạnh lẽo, trong đầu một mảng kỳ ảo, trong nháy mắt tốc độ tìm hiểu tự hỏi cũng kịch liệt tăng lên. Quả thực tựa như dùng một số kỳ trân. Hắn nào biết được, tu hành bảo địa bực này ngay cả các Chúa Tể cũng khát vọng, trợ giúp đối với các Tôn Giả tự nhiên cực lớn. Người tiềm lực càng cao, ở trong hoàn cảnh, tốt tu hành tăng lên sẽ càng nhanh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận