Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

“Thôi, Thiên Ngu lão tổ định ra quy củ, cũng không thể vi phạm.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ. Hắn biết lão tổ vốn là không muốn hậu bối con em đem tinh lực phân tán ở trên quá nhiều tuyệt học, cho nên hạn định chọn lựa ba bản.

Nhưng với mình mà nói quả thực ít chút. Ba con đường, mỗi một con đường một loại là ba môn tuyệt học, còn có tuyệt học tu luyện bản tôn thần tâm mấu chốt nhất là phải chọn, vậy là đã bốn loại.

“Phải bỏ một loại.”

“Ừm.”

Đông Bá Tuyết Ưng tốc độ tự hỏi nhanh cỡ nào, rất nhanh làm ra quyết định.

“Thủ đoạn loại sát lục thường thấy nhất, ta ở Thủy Tổ Ma Sơn đã từng xem không ít điển tịch. Bỏ loại sát lục đi.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Còn lại là ba môn tuyệt học cấp Hỗn Độn, 《 Vô Ảnh Thiên La 》《 Tam Thiên Hóa Thân 》 cùng với 《 Thần Quang Kinh 》.”

《 Vô Ảnh Thiên La 》 là tuyệt học lĩnh vực ‘Ba Động Chi Đạo’!

《 Tam Thiên Hóa Thân 》 là tuyệt học lĩnh vực ‘Hư Giới Đạo’!

《 Thần Quang Kinh 》 là chuyên tu linh hồn.

...

Ngoài nhà tranh, lão giả tóc bạc chờ ở đó.


Đông Bá Tuyết Ưng mặc áo tím từ nhà tranh đi ra. Lão giả tóc bạc thấy thế lộ ra nụ cười: “Chúc mừng chúc mừng, trở thành tử y đệ tử của Thái Hư thiên cung.”

“Còn mong tiền bối mang tới cho ta《 Vô Ảnh Thiên La 》《 Tam Thiên Hóa Thân 》《 Thần Quang Kinh 》 nguyên bản ba môn tuyệt học này.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Được, nhưng phải nói trước, nguyên bản của tuyệt học này là không thể mang đi, nguyên bản các tuyệt học cấp Hỗn Độn... Sơ Thủy Chi Địa, mỗi một môn cũng chỉ có một phần nguyên bản.” Lão giả tóc bạc nói.

“Rõ.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Rất nhanh.

Lão giả tóc bạc từ trong nhà tranh kho báu bên cạnh lấy ra ba quyển sách đi ra, sách《 Vô Ảnh Thiên La 》toàn thân trong suốt, 《 Tam Thiên Hóa Thân 》 là sách hoàn toàn màu đen, mà sách《 Thần Quang Kinh 》thì màu vàng. Quyển sách đều tản ra khí tức vô hình, dù sao đây đều là tuyệt học cấp Hỗn Độn.

...

Tiếp nhận nguyên bản ba môn tuyệt học, Đông Bá Tuyết Ưng quay trở về trong nhà tranh, khoanh chân ngồi trên bồ đoàn nọ.

Căn nhà tranh này cũng là nơi tu hành Thiên Ngu lão tổ chuyên môn để lại cho tử y đệ tử, nơi này thời gian cũng có thể tăng tốc đến vạn lần, ngay cả bồ đoàn kia cũng là trân bảo, ngồi ở bên trên hiệu quả tu hành thế mà còn tốt hơn so với tầng ngoài Thủy Tổ Ma Sơn.

“Ta sẽ ở đây tu luyện.”

“Ừm, tuyệt học không vội học, muốn tìm hiểu tu hành tuyệt học cũng cần thời gian, đem cảm ngộ tu hành trong mộng của ta dung hợp trước.” Đông Bá Tuyết Ưng tâm niệm khẽ động, tốc độ thời gian trôi trong căn nhà cỏ tranh biến hóa đạt tới vạn lần, dù sao hiện tại chỉ là dung hợp cảm ngộ, không cần cảm thụ thiên địa quy tắc bên ngoài.

Ầm ~~~~

Trong đầu, một ít nhận biết khác nhau đối với Sát Lục Đạo, Ba Động Đạo, Hư Giới Đạo cùng《 Đạo Phong Ba 》, Sát Lục Chi Vực bắt đầu va chạm.

Trước khi tiến hành tu hành trong mộng, Đông Bá Tuyết Ưng đã đem ba con đường của đám Hư Giới Đạo đạt đến bình cảnh mức tận cùng. Tu hành trong mộng tuy phương hướng có chút khác, cảm ngộ tu hành cũng có chút khác, nhưng đều đạt đến bình cảnh mức tận cùng. Thậm chí lúc tu hành trong mộng... cũng đã có nhận biết đối với Chúa Tể cảnh.

Khi hai loại cảm ngộ va chạm, đó là cảm giác phi thường kỳ diệu.

...

Thời gian trôi qua, ở trong căn nhà tranh trôi qua cả thảy một trăm sáu mươi năm, Đông Bá Tuyết Ưng mới chấm dứt tu hành, thời gian bên ngoài cũng qua đi gần sáu ngày. Cái này dài hơn không ít so với một hai ngày lúc trước Đông Bá Tuyết Ưng nói với sư tôn Huyết Nhận thần đế, nhưng chiến tranh cho tới bây giờ cũng không tính gì mấy ngày, thời khắc mấu chốt Đông Bá Tuyết Ưng mới tự nghĩ ra 《 Đạo Phong Ba 》 đệ tứ thiên cũng căn bản không muốn dừng lại, lượng lớn cảm ngộ không ngừng dung nhập, khiến hắn hoàn toàn đắm chìm vào, thời gian mới càng kéo dài.

Thế giới Hồng Thạch sơn, trên đảo Hồng Trần.


“Kẹt.”

Đông Bá Tuyết Ưng một thân áo trắng đẩy cửa sân đi ra, các đại thụ chung quanh lá cây đỏ bừng, vô số lá rụng rải trên mặt đất.

“Chúa Tể, quả thực hoàn toàn khác.” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra nụ cười mỉm.

Ngẩng đầu nhìn hướng xa xa.

Ánh mắt giây lát xuyên qua toàn bộ vật chất giới, thấy được di tích Hồ Tâm đảo xa xôi, thậm chí còn thấy được ở sâu trong Hồ Tâm đảo, Huyết Nhận thần đế áo bào đen, Bàng Y, Thanh Quân, Thâm Uyên thủy tổ, Luyện Ngục Chúa Tể, Kiền Hợp nương nương, Thời Không đảo chủ, Vạn thần điện chủ, Nguyên Sơ chủ nhân chín vị Chúa Tể bọn họ khoanh chân ngồi, lượng lớn cường giả phe vũ trụ tu hành giả đều tạm thời di chuyển đến Hồ Tâm đảo, các Chúa Tể bọn họ cũng để lại một phân thân ở Hồ Tâm đảo.

Ở lúc Đông Bá Tuyết Ưng nhìn thấy chín vị Chúa Tể này, chín vị Chúa Tể cũng đều sinh ra cảm ứng, ai cũng rất giật mình nhìn qua.

“Ai?”

“Đám ngu xuẩn Mẫu Tổ giáo không có khả năng phát hiện nơi chúng ta che dấu?”

Huyết Nhận thần đế, Thời Không đảo chủ, Thanh Quân, Bàng Y bọn họ mỗi người theo cảm ứng nhìn qua.

Rất nhanh.

Ánh mắt xa xôi đối diện với Đông Bá Tuyết Ưng ở vật chất giới.

“Đông Bá sư đệ?” Thanh Quân giật mình.

“Đông Bá Tuyết Ưng?” Thời Không đảo chủ cũng không dám tin, “Hắn, hắn thành Chúa Tể rồi?”


Huyết Nhận thần đế cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc vui mừng, lập tức cười ha ha nói: “Các vị, Tuyết Ưng hắn tiến vào Ma Sơn vũ trụ, nơi đó tốc độ thời gian trôi là hơn ba ngàn lần chỗ chúng ta, cho nên Tuyết Ưng đã ở đó tu hành mấy ức năm! Hắn ban đầu thực lực đã đạt đến bình cảnh cực hạn, nay bước ra một bước đó thành tựu Chúa Tể, cũng rất bình thường.”

“Bình thường?” Thanh Quân thì cảm thán, “Con kẹt ở Tôn Giả cảnh, đã kẹt bao lâu.”

“Ta mở đường khác tự nghĩ ra phép tu hành, vậy mới đột phá.” Bàng Y cũng cảm thán, “Đông Bá Tuyết Ưng thiên phú thật sự rất cao thế mà trực tiếp thành Chúa Tể.”

Từ Tôn Giả cực hạn đến Chúa Tể, nhìn như chỉ một bước, lại phi thường khó.

Như Tịch Diệt đại đế đến nay còn kẹt ở đó!

“Ha ha ha, Tuyết Ưng có thể thành Chúa Tể, trợ giúp của hắn liền lớn hơn nữa.” Huyết Nhận thần đế trực tiếp mở miệng, “Tuyết Ưng, nhanh tới đây đi.”

“Vâng, sư tôn.” Đông Bá Tuyết Ưng đáp.

“Đông Bá Tuyết Ưng, ngươi đạt tới Khai Ích cảnh cực hạn ta không kỳ quái, nhưng có thể thành Chúa Tể nhanh như vậy... Ta cũng bội phục ngươi, thế này thật sự quá nhanh.” Nguyên Sơ chủ nhân cũng truyền âm cảm thán.

Thời Không đảo chủ vẻ mặt cổ quái.

Hắn vốn nhìn Đông Bá Tuyết Ưng không vừa mắt, nay tiểu tử này thế mà lập tức ngồi ngang hàng với hắn, đùa cái gì chứ?

“Hừ hừ, tân tấn Chúa Tể, nhắm chừng còn rất non nớt.” Thời Không đảo chủ an ủi bản thân như thế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận