Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

“Phốc.” Hắn thuần túy theo bản năng dịch chuyển hư không làm sao bằng được với hư không hành giả Hành Giả Bí Tàng tầng hai mươi, trường thương lại một lần nữa đâm trúng thân thể hắn, sau đó không lưu tình chút nào lại một thương.

Chỉ ba thương!

Đại thủ lĩnh muốn chạy trốn liền ngã xuống, thân thể hắn nhanh chóng bị ăn mòn, hắn lộ ra vẻ mặt khó có thể tin nhìn về phía xa xa phía sau, trong hư không xa xa lúc này mới có một vị thanh niên áo trắng bay bay cầm trường thương màu tím đậm đi ra, đôi mắt hắn lạnh lùng vô cùng, mà ba cái hóa thân ở chung quanh thì trực tiếp tiêu tán.

“Chân thân, rốt cuộc nhìn thấy chân thân của ngươi, nói cho ta biết ngươi rốt cuộc đến từ đâu?” Thân thể đại thủ lĩnh nhanh chóng bị ăn mòn, đã ăn mòn đến đầu. Hắn vừa dứt lời, thân thể đã hoàn toàn vỡ nát hủy diệt.

“Kim y đệ tử của Thái Hư thiên cung, Đông Bá Tuyết Ưng.”

Đông Bá Tuyết Ưng thấp giọng nói.

Đáng tiếc, đại thủ lĩnh không nghe được nữa.

Đại thủ lĩnh đã chết, chung quanh bay xuống một số vật phẩm đại thủ lĩnh để lại. Đông Bá Tuyết Ưng còn chưa kịp thu, một động thiên bảo vật trong đó lại đột nhiên có một bóng đen lao ra ngay sau đó liền liều mạng trốn chạy, chính là nhị thủ lĩnh lúc trước ‘Quái vật lân giáp màu đen’.

“Chạy?” Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng khẽ cất bước, liền độn hành hư không đuổi theo, trường thương trong tay chỉ khẽ đưa, ‘Phốc’, bất luận độn hành hư không, hay là thương pháp huyền diệu, Đông Bá Tuyết Ưng đều vượt xa sinh vật hư không loại thôn phệ này.

“Không, không...” Quái vật lân giáp màu đen phát ra tiếng gầm rú không cam lòng, nhưng thân thể nó lại lọt vào bẻ gãy nghiền nát phá hoại, gương mặt dữ tợn cũng nháy mắt vỡ nát, hóa thành bột phấn, cũng để lại một ít vật phẩm.

Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng hừ lạnh một tiếng, đối với những sinh vật hư không lấy vô số tu hành giả làm thức ăn này, hắn một chút thương hại cũng chẳng có! Thật ra từ sâu trong lòng mà nói, lúc hắn vừa rời khỏi quê hương vẫn rất có hảo cảm đối với sinh vật hư không, bởi vì thuỷ tổ của hư không hành giả chính là sinh vật hư không cực kỳ đặc thù, nhưng mặc kệ là ‘Hư Không thuỷ tổ’, hay là Đông Bá Tuyết Ưng, đối với đại thủ lĩnh loại tùy ý cắn nuốt sinh mệnh này cũng sẽ không xuống tay lưu tình.

Lật tay đem những vật phẩm đó thu hết lại, đem một số động thiên bảo vật, trữ vật chi bảo trong đó tiến hành luyện hóa điều tra.

“Quả thực, bảo bối đều mang theo bên người.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ. Lúc trước điều tra, từng để khí linh hắc hồ lô điều tra quần thể cung điện liên miên kia, cũng chưa phát hiện bảo bối gì lợi hại, hiển nhiên ba vị thủ lĩnh này cũng không tín nhiệm tôi tớ dưới trướng bọn chúng, vật quan trọng đều mang theo bên người.

“Vật truyền tin?” Đông Bá Tuyết Ưng khẽ lật tay lấy ra lệnh bài màu vàng kỳ dị, nhíu mày, “Cách hỗn độn hư không muốn đưa tin phi thường khó, khoảng cách càng xa càng khó, hắn hẳn là chỉ có thể đưa tin cho một số hỗn độn lục địa ở gần. Cũng không biết ta có bại lộ hay không.”

“Thu hoạch thật sự không nhỏ, nhiều vật đặc thù như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra một tia sắc mặt vui mừng. Nghiêm khắc mà nói hắn còn khá ‘nghèo’, bảo bối trân quý trên người hắn đều là vì thân phận kim y đệ tử, thân phận hư không hành giả mới có được, đều là cực kỳ quan trọng, không thể tiến hành giao dịch.

Lúc hắn rời khỏi quê hương, quá khứ tích lũy hầu như đều để lại cho Tĩnh Thu, Ngọc Nhi, Thanh Dao bọn họ, một lần này chém giết ba vị Hư Không Thần thật ra đã kiếm lãi lớn một phen. Các loại đồ chơi, binh khí cổ quái, trân tài, con rối đều có không ít, đáng tiếc hắn không như sư tôn Huyết Nhận thần đế nghiên cứu vạn vật, những vật phẩm này đối với hắn mà nói, cũng chỉ dùng để giao dịch mà thôi.

“Bảo bối càng nhiều càng tốt, tương lai cũng có thể đổi lấy thứ có thể giúp bọn Tĩnh Thu.” Trên mặt Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra một nụ cười.

...

Chỉ sau thời gian chén trà nhỏ.

Giữa không trung.

Đám đông tu hành giả của Trầm Thiết đại lục đều tụ tập ở đây, cầm đầu là năm vị Chúa Tể, còn có một đám Tôn Giả, Đại Năng Giả bình thường còn có đám đông các Giới Thần, bọn họ mỗi người tụ tập ở đây, cảm kích nhìn người cứu vớt toàn bộ hỗn độn lục địa của bọn họ.

“Tiền bối cứu vớt vô số sinh linh của toàn bộ đại lục chúng ta, chúng ta hiện tại cũng còn chưa biết tên tiền bối?” Một vị Chúa Tể đồ đen gầy yếu cầm đầu cung kính cảm kích nói.

“Ta tên Đông Bá.” Đông Bá Tuyết Ưng cười.

“Đông Bá tiền bối.”

Các Chúa Tể, Tôn Giả, Đại Năng Giả, Giới Thần kia đều cùng lên tiếng hô, ai cũng cung kính hành lễ. Hành lễ này, một là vì thực lực, thứ hai là vì cảm kích.

Đông Bá Tuyết Ưng tiếp tục nói: “Bây giờ còn chưa tới lúc thả lỏng, các ngươi hẳn là rõ, bọn quái vật hư không này trừ một đám này ta chém giết, ở trên hỗn độn lục địa khác cũng có. Nếu tin tức nơi này chưa bại lộ, hẳn Trầm Thiết đại lục thời gian tương đối dài sẽ khá an toàn. Nhưng nếu bại lộ, có thể sẽ có nguy hiểm, ta sẽ âm thầm thủ hộ các ngươi mười vạn năm. Nếu trong mười vạn năm không gặp kẻ địch, ta sẽ rời khỏi.”

“Cám ơn tiền bối.” Những tu hành giả này ai cũng cảm kích vạn phần.

Vị Đông Bá tiền bối này cứu bọn họ thuần túy là tình cảm, dù sao lúc trước cũng không có bất cứ giao tình gì, có thể nguyện ý âm thầm thủ hộ bọn họ mười vạn năm, đã coi là rất quý rồi.

“Ta có thể làm chỉ là những cái này, về sau vận mệnh các ngươi phải trông vào chính các ngươi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, nói xong xoay người khẽ cất bước liền xuyên qua hư không đến chỗ cao nhất của hỗn độn lục địa, trực tiếp phá vỡ trở ngại, tiến vào trong hỗn độn hư không mênh mông.

Nhìn theo Đông Bá Tuyết Ưng rời đi, trong lòng đám dân bản xứ đều phức tạp.

Ở trước khi Đông Bá Tuyết Ưng đến... Bọn họ là sống trong bóng đêm, không nhìn thấy hy vọng. Mà vị Đông Bá tiền bối kinh tài tuyệt diễm này rõ ràng là Chân Thần Chúa Tể, đến từ trong hỗn độn hư không, với sức một người chém giết toàn bộ sinh vật hư không bao gồm ba vị Hư Không Thần ở trong.

“Đông Bá tiền bối có ân lớn với tộc nhân Trầm Thiết đại lục ta, các vị phải ghi nhớ.” Chúa Tể đồ đen gầy yếu nói.

“Tất nhiên ghi nhớ.”

Những tu hành giả đó cũng vĩnh viễn không quên được một ngày này.

Truyền thuyết Đông Bá tiền bối cũng truyền miệng nhau ở Trầm Thiết đại lục này, thậm chí ở rất lâu về sau, Trầm Thiết đại lục này cũng đản sinh ra một vị siêu cấp cường giả còn bởi vậy đi bái kiến Đông Bá Tuyết Ưng, nhưng đó là chuyện rất lâu về sau.

*******

Ngoài hỗn độn đại lục.

Đông Bá Tuyết Ưng khoanh chân ngồi ở trong hỗn độn hư không, mượn dùng cảm ứng đối với hư không, bao phủ chung quanh hỗn độn lục địa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui