Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Nhưng, Hắc Đế vì sao giúp mình?

“Không ngờ Hắc Đế cũng ở đây, ngươi không ở đây, hắn hôm nay sợ là phải chết ở đây.” Nữ tử đồ đen lạnh lùng nói.

Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm bĩu môi.

Nói giỡn.

Trên người mình có cả bộ vật bảo mệnh Thiên Ngu lão tổ ban cho, dù là bản tôn Hoàng Tuyền chi chủ đến, mình cũng có thể kiên trì một hai khoảnh khắc! Một hai khoảnh khắc này, cũng đủ để mình thi triển truyền tống cự ly siêu xa chạy trốn!

“Đây là Vạn Cổ thánh giới, không phải chỗ của Cổ thánh giáo các ngươi.” Hắc Đế lạnh nhạt nói, “Còn có, có ta ở đây, các ngươi đừng nghĩ thương tổn Đông Bá tiểu hữu mảy may.”

Nữ tử đồ đen cùng với Võng Minh thánh giả xa xa giật mình.

Hắc Đế cực kỳ siêu nhiên thế mà lại che chở Đông Bá Tuyết Ưng?

“Hai hóa thân, Cổ thánh giáo thật sự càng ngày càng nhỏ nhen.” Hắc Đế lắc đầu, ầm! Ầm! Xa xa thân thể Võng Minh thánh giả nổ tung tiêu tán, thân thể nữ tử đồ đen gặp hỗn độn vô hình nghiền áp, cũng trực tiếp nghiền ép thành hư vô.

Đông Bá Tuyết Ưng thì ở một bên ngây ra nhìn tất cả xảy ra.

Có ta ở đây? Thì đừng nghĩ thương tổn Đông Bá tiểu hữu mảy may?

Đông Bá tiểu hữu?

Ta khi nào quan hệ gần như vậy với Hắc Đế? Ở trước hôm nay, rõ ràng chưa bao giờ gặp!

“Đông Bá tiểu hữu.” Hắc Đế lộ ra nụ cười, quay đầu nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng.

“Hắc Đế tiền bối.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Đa tạ tiền bối ra tay, nếu không có tiền bối, lần này vãn bối sợ là phiền rồi.”

“Ha ha ha...” Tiếng cười Hắc Đế văng vẳng, “Vừa rồi đối mặt tập kích, Đông Bá tiểu hữu không chút kinh hoảng, sợ là sớm đã có thủ đoạn ngăn cản nhỉ. Thái Hư thiên cung chính là thánh địa hệ thống tu hành quy tắc ảo diệu, rất sở trường luyện chế đủ loại bảo vật đặc thù, Thiên Ngu lão tổ bao che khuyết điểm cỡ đó, sợ là đã sớm ban cho vật bảo mệnh lợi hại, ta cũng chỉ là mượn cơ hội ra tay, đến gặp mặt với tiểu hữu chút, ở bên Thanh Bằng môn ta ở lại chút thời gian rồi, nên tới gặp ngươi một chút.”

“Gặp ta?” Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc, lập tức cười, “Không ngờ tiền bối thế mà ẩn cư ở bên Thanh Bằng môn, thật đúng là khéo.”

Lúc trước mình còn buồn bực.

Truyền tống cự ly siêu xa, mặc dù cao cao tại thượng tồn tại chung cực nhóm phần lớn cũng đều là không thể thi triển, ở đầu sỏ Hỗn Độn cảnh trong có số rất ít cổ tu có thể làm được.

Đương nhiên.

Mình đạt được pháp môn bốn bức vẽ không trọn vẹn Cửu Vân đế quân sáng chế, mượn nó cũng làm được truyền tống cự ly siêu xa! Hắc Đế tuy lợi hại, nhưng chưa nghe nói hắn biết truyền tống cự ly siêu xa, ‘Hoàng Tuyền chi chủ’ đột nhiên đánh lén, Hắc Đế sao có thể đột nhiên xuất hiện? Thì ra là ẩn cư ở một bên.

“Không khéo.” Hắc Đế cười nói, “Ta sở dĩ ẩn cư ở Thanh Bằng môn, là vì ngươi.”

“Bởi vì ta?” Đông Bá Tuyết Ưng càng thêm buồn bực.

“Ha ha ha, ngươi để ta đứng ở đây nói chuyện với ngươi?” Hắc Đế hỏi.

Đông Bá Tuyết Ưng vội nói: “Hổ thẹn hổ thẹn, Hắc Đế tiền bối, mời.”

Vì thế, hai người cùng nhau tiến vào trong động phủ.

...

Ở Thanh Bằng môn cũng có vô số đệ tử, bọn họ có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn sự tình phát triển. Đầu tiên là một vị nam tử áo bào tím tìm đến ‘Ti Trụ trưởng lão’ báo thù, sau đó thiên địa cũng như hóa thành hỗn độn... Một vị ‘nam tử đồ đen’ thực lực sâu không lường được làm toàn bộ bọn họ cảm thấy sợ hãi đạp hư không đi tới.

Uy thế đó, vượt thật xa Đông Bá Tuyết Ưng lúc trước thi triển quả cầu lửa của hắc hồ lô.

Sợ hãi, run rẩy...

Nam tử đồ đen chỉ liếc một cái, nam tử áo bào tím thực lực tựa như cực cao kia đã trực tiếp tạc nổ tung hóa thành hư vô.

Nay, vị nam tử đồ đen này sóng vai tiến vào động phủ với thái thượng trưởng lão của bọn họ.

“Ai thế?”

“Tựa như thái thượng trưởng lão cũng rất cung kính đối với hắn.”

“Uy thế này quá khủng bố, Hỗn Độn cảnh à?”

Mỗi người lặng lẽ nghị luận.

Mà một số cao tầng của Thanh Bằng môn, tầm mắt đủ cao lại biến sắc, một số người địa vị thật sự cực cao của toàn bộ Vạn Cổ thánh giới bọn họ vẫn biết được. Hắc Đế lại khinh thường che giấu tung tích thay đổi dung mạo, cho nên, các cao tầng Thanh Bằng môn tầm mắt đủ cao cũng phân biệt ra thân phận Hắc Đế, cũng không khỏi run sợ líu lưỡi.

“Hắc Đế?”

“Vậy mà là Hắc Đế!”

“Thái thượng trưởng lão thế mà quen với Hắc Đế?” Bọn họ đều nhìn nhau, nhịp tim cũng tăng tốc.

Đầu sỏ Hỗn Độn cảnh của Vạn Cổ thánh giới tuy cũng có một số, nhưng uy danh Hắc Đế lại vượt rất xa Hỗn Độn cảnh tầm thường, hắn và Giới Tổ cũng xưng nhau huynh đệ.

******

Cổ thánh giới xa xôi.

Cung điện đáy hồ.

Võng Minh thánh giả ngồi ở trên ngai báu, sắc mặt khó coi, các người hầu bên cạnh đều nín thở, bọn họ đều cảm giác được chủ nhân nhà mình giờ phút này tâm tình cực kém.

“Cút hết ra ngoài.” Võng Minh thánh giả lạnh lùng nói.

“Vâng.”

Các người hầu đều thối lui.

Võng Minh thánh giả yên lặng ngồi ở nơi đó, hồi lâu sau mới trầm giọng nói: “Hắc Đế thế mà nhúng tay. Ta rất vất vả mới có thể khuyên bảo cao tầng trong giáo, do bọn họ mời ‘Hoàng Tuyền chi chủ’ ra tay một lần! Nếu không phải hắn, nói không chừng đã thành công!”

Bởi vì Hoàng Tuyền chi chủ ra tay chỉ là hóa thân, mặc dù tiêu tán, cũng không có tổn thất gì.

Nhưng có thể khiến Hoàng Tuyền chi chủ thân phận bực này tự mình ra tay một lần... đã rất không dễ dàng rồi. Võng Minh thánh giả nếu trực tiếp đi mời, ít nhất phải trả giá một hai ngàn nguyên giới thạch, hắn không nỡ bỏ ra.

“Ài.”

“Trong giáo không nỡ trả giá quá nhiều, cảm thấy hy vọng thành công khá thấp.”

Võng Minh thánh giả có chút nghiến răng nghiến lợi, “Nếu hiện tại là thời kì khai chiến, chỉ sợ dễ dàng có thể điều động một phân đội giải quyết Đông Bá Tuyết Ưng!”

Cổ thánh giáo nay thuộc loại giai đoạn ‘nghỉ ngơi lấy lại sức’.

Năm tháng dài lâu đến nay.

Bình thường đều là Thánh Chủ khởi xướng chiến tranh, mỗi một lần chiến tranh đều là gió tanh mưa máu, Vũ Trụ Thần ngã xuống cũng rất thông thường, như tồn tại giai tầng thứ hai ‘Cửu Vân đế quân’ ‘Thương Tổ’… cũng có ngã xuống, giai tầng thứ ba ngã xuống càng nhiều. Như thánh giới thật ra cũng không chỉ năm tòa thánh giới, chỉ là khai chiến quy mô lớn, thánh giới đều đánh vỡ rồi.

Như Cổ Kỳ, là vì cả gan làm loạn hỏng chuyện tốt của Thánh Chủ, khiến Thánh Chủ giận dữ, không tiếc trả giá đuổi giết! Các nơi như Thất Tinh Hải thánh giới cũng không dám che chở,

Bởi vì Thánh Chủ nếu thật sự không tiếc trả giá, thánh giới bình thường không chống lại được Thánh Chủ, như Mẫu Tổ thánh giới, Vạn Cổ thánh giới thật ra có hi vọng chống lại được, mà bản thân Cổ Kỳ chính là hư không hành giả đạt tới cảnh giới tồn tại chung cực, năng lực chạy trốn rất mạnh, ở dưới cơn giận của Thánh Chủ, cũng có thể sống mãi tới ngày nay. Chỉ là Cổ Kỳ cũng hạ lệnh...

Cấm Đông Bá Tuyết Ưng nói ra chuyện là đệ tử của hắn, bởi vì một khi công khai, lửa giận của Thánh Chủ đối với Cổ Kỳ chỉ sợ cũng sẽ liên lụy đến Đông Bá Tuyết Ưng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui