Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

“Thánh Chủ, sao có thể là Thánh Chủ?” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng chấn động. Thánh Chủ thân phận cỡ nào, sao có thể ra tay với một gã Hỗn Độn cảnh? Hơn nữa ba đại thánh giới cùng hai đại giáo phái cũng mơ hồ có ăn ý, ở lúc nghỉ ngơi lấy lại sức, trừ phi Hỗn Độn cảnh mạo phạm Vũ Trụ Thần, nếu không Vũ Trụ Thần là sẽ không ra tay đối với Hỗn Độn cảnh.

Nếu không mỗi người lấy lớn bắt nạt nhỏ, vậy còn ra làm sao? Chỉ sợ sẽ nhanh chóng dẫn tới chiến tranh quy mô lớn!

Chiến tranh quy mô lớn, cũng là lưỡng bại câu thương. Thánh Chủ cũng sẽ không dễ dàng phát động.

“Hắn sao lại sẽ ra tay đối với ta?” Ý niệm Đông Bá Tuyết Ưng còn đang thoáng hiện, một lực lượng vô hình nháy mắt đã xuyên qua mười hai tầng màn hào quang mênh mông, về phần phòng hộ của Tam Thải Trọng Vân càng thêm vô dụng! Mặc dù thân thể Đông Bá Tuyết Ưng hư hóa lợi hại, nhưng lực lượng vô hình này vẫn nháy mắt đã bao trùm thân thể Đông Bá Tuyết Ưng.

Tuyệt đối băng lạnh.

Thân thể linh hồn giống như bị đông lại, linh hồn Đông Bá Tuyết Ưng cũng bị phong cấm!

Chỉ trong nháy mắt.

Đông Bá Tuyết Ưng có thể làm chỉ là kích phát hai kiện bí bảo, thậm chí cũng không kịp đứng dậy! Có thể thấy được đối phương ra tay cực nhanh, hung mãnh.

Dây xích tay Thập Nhị Nguyên Châu phòng hộ tuy lợi hại, Giới Tổ Vu Tổ cũng cần một hai khoảnh khắc mới có thể công phá, nhưng Thánh Chủ giơ tay nhấc chân cũng đè đánh Giới Tổ Vu Tổ, giờ phút này muốn bắt sống Đông Bá Tuyết Ưng, tự nhiên không cho phép xuất hiện bất cứ sự ngoài ý muốn nào. Vừa tới đã là thủ đoạn sấm sét, nháy mắt phong cấm linh hồn Đông Bá Tuyết Ưng.


“Thật yếu.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lẽo, đây còn là có bí bảo, nếu không có bí bảo, quy tắc lĩnh vực khủng bố kia của Thánh Chủ có thể tùy ý chà đạp mình.

Thánh Chủ cất bước đi tới, bắt đầu thong thả nhàn nhã, thực ra một bước đã tới bên người Đông Bá Tuyết Ưng, tùy ý bắt lấy thân thể Đông Bá Tuyết Ưng.

Oành ~~~~

Chung quanh bắt đầu vặn vẹo trọng điệp không gian, mơ hồ có thể nhìn thấy cung điện khổng lồ bên kia.

Thánh Chủ mang theo thân thể Đông Bá Tuyết Ưng, khẽ cất bước đã dọc theo hành lang không gian vặn vẹo đến Cổ Thánh giới bên kia.

Tất cả đến quá nhanh, Đông Bá Tuyết Ưng đầu tiên là ngây ra, sau đó chính là trong lòng lạnh lẽo.

Hắn biết, chỉ sợ xong rồi!

Rơi vào trong tay Thánh Chủ, ai có thể cứu mình? Huống chi còn là sào huyệt ‘Cổ Thánh giới’ của Thánh Chủ. Cổ Thánh giới có ‘Cổ Thánh hóa thân’ tọa trấn, vững như bàn thạch. Toàn bộ Vũ Trụ Thần khác liên hợp đến công cũng vô dụng, cho dù phát động chiến tranh, Vu Tổ Giới Tổ bọn họ cũng sẽ không lựa chọn Cổ Thánh giới, ở đó chiến đấu với Thánh Chủ là ngu xuẩn nhất.

“Vì sao ra tay với ta? Ta một Hỗn Độn cảnh, có cái gì đáng giá hắn ra tay? Chẳng lẽ hắn biết ta là đồ đệ của Cổ Kỳ? Không đúng, nếu biết, hắn chỉ sợ thuận tay là giết, dù sao sư phụ ta Cổ Kỳ cũng bị hắn trực tiếp giết chết, hắn căn bản không cần thiết bắt sống ta.” Đông Bá Tuyết Ưng không ngừng suy tư.

“Hắn bắt sống ta, chung quy phải có lý do bắt sống.”

“Hắn là đứng ở bên Hủy Diệt Ma Tộc? Hẳn là không phải! Hắn thời kì Cổ Thánh giới nguyên thủy chính là bá chủ tuyệt đối.”

“Bởi vì Cửu Vân đế quân? Hắn lúc trước luôn muốn giết Cửu Vân đế quân, biết ta từ Cửu Vân đế quân nơi đó có thu hoạch?”

“Hay là Vạn Giới lâu chủ, Xích Mi sơn chủ? Bọn hắn lúc trước vừa mới ám sát ta thất bại, hiện tại nghĩ cách khiến Thánh Chủ động thủ?”

Đông Bá Tuyết Ưng giờ khắc này có rất nhiều suy đoán, nhưng chung quy chỉ là đoán.


“Lần này chỉ sợ thực sự xong rồi.”

“Trốn không thoát.”

Đông Bá Tuyết Ưng cũng bất đắc dĩ, tập kích quá nhanh, hắn cũng có chút phản ứng không kịp.

“Ta hiện tại bị phong cấm, Giới Tâm Lệnh kia có thể giúp ta sao?” Năng lượng Giới Tâm Lệnh đang chiếm cứ trong linh hồn Đông Bá Tuyết Ưng. Lúc trước Giới Tâm Lệnh dung nhập linh hồn khu trục như thế nào cũng khu trục không xong, giờ phút này Đông Bá Tuyết Ưng thử một luồng chân linh dung nhập trong đó.

Giới Tâm Lệnh biến thành năng lượng màu đỏ rực vẫn chiếm cứ ở sâu trong linh hồn Đông Bá Tuyết Ưng, không thể khu trục, giờ phút này Đông Bá Tuyết Ưng đem một luồng chân linh dung nhập trong năng lượng đỏ đậm này, dễ dàng hoàn toàn dung nhập, hơn nữa có một loại ‘cảm giác nóng lòng muốn thử’, Đông Bá Tuyết Ưng thậm chí loáng thoáng cảm nhận được thế giới ở ngoài hỗn độn hư không.

Tựa như mình thông qua lỗ thủng quả cầu sương mù đen nhìn lén thế giới cấp độ cao hơn. Nhưng loại nhìn lén đó chỉ là một góc của núi băng.

Nay một luồng chân linh dung nhập năng lượng Giới Tâm Lệnh, lại có thể cảm nhận được mênh mông vô biên ở ngoài hỗn độn hư không, thậm chí mơ hồ có dao động thế giới khủng bố không thua gì ‘hỗn độn hư không’ truyền đến.

“Chỉ cần một ý niệm, có thể kích phát?” Đông Bá Tuyết Ưng khoảnh khắc dung nhập đã hiểu.

Giới Tâm Lệnh, là một vị tồn tại thần cổ từ xưa ‘Nguyên’ luyện chế, giúp tu hành giả đầu thai chuyển thế tới một thế giới khổng lồ khác không thua gì hỗn độn hư không—— Giới Tâm đại lục!

Muốn che chở chân linh, hơn nữa từ hỗn độn hư không xuyên qua đến Giới Tâm đại lục, còn đầu thai chuyển thế, tiêu hao đều là năng lượng của Giới Tâm Lệnh! Về phần năng lượng của bản thân Đông Bá Tuyết Ưng là vô dụng, hắn một tầng này căn bản không làm tới một bước đó.

Dưới tình huống bình thường...


Đều là tu hành lâm vào bình cảnh quá lâu, cũng sắp tuyệt vọng rồi, mới sẽ vứt bỏ thân thể linh hồn, lựa chọn một luồng chân linh đầu thai chuyển thế.

Muốn trở về?

Phải thành Vũ Trụ Thần, mới có thể lại lần nữa kích phát năng lượng Giới Tâm Lệnh. Chưa đột phá, hoặc là chết ở Giới Tâm đại lục, cũng vĩnh viễn không về được.

“Thật không ngờ Đông Bá Tuyết Ưng ta cũng sẽ bị ép đến một bước này.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng cay đắng.

“Ầm.”

Thân thể Đông Bá Tuyết Ưng bị ném xuống trong cung điện, va chạm ở trên cột cung điện một bên, thân thể dựa vào cột cung điện, chậm rãi đứng dậy. Hắn bị phong cấm thực lực, ngay cả linh hồn cũng bị phong cấm, cũng chỉ có thể sử dụng lực lượng cơ thể cơ sở nhất. Lực lượng cơ thể này dưới tình huống bình thường tự sát cũng không làm được, dù sao cấp độ sinh mệnh của hắn quá cao, lực lượng cơ thể này của hắn cũng không thương tổn đến linh hồn. Nhưng mượn dùng ‘Giới Tâm Lệnh’ Đông Bá Tuyết Ưng lại có thể đầu thai chuyển thế, cũng coi như một loại tự sát trên trình độ khác.

Trong cung điện một mảng yên tĩnh, bọn người hầu đều ở một bên không dám lên tiếng.

Thánh Chủ lại thản nhiên đi đến trên giường đá đen bên trên khoanh chân ngồi xuống, quan sát Đông Bá Tuyết Ưng phía dưới, mở miệng nói: “Đông Bá Tuyết Ưng, ta có thể hứa hẹn, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ngươi có thể sống sót. Đây là hứa hẹn của ta, sẽ không bởi vì ngươi một tiểu gia hỏa mà vi phạm.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận