Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Bức Sơn chủ, Gian Ẩn Thần Quân đều tới chỗ Đông Bá Tuyết Ưng, ba vị bọn họ đều là sư phụ tu hành của Ngự Phong thị.

“Phi Tuyết huynh, Gian Ẩn huynh.” Bức Sơn chủ truyền âm nói, “Thành chủ bảo chúng ta đều ở đây, đều ở trong phủ đệ tộc đàn Ngự Phong thị, xem ra, ngay từ đầu đã bỏ qua ngoại thành! Muốn toàn lực thủ nội thành này, kẻ địch có thể làm Ngự Phong thị vứt bỏ ngoại thành, toàn lực thủ nội thành, kẻ địch nhất định là cực đáng sợ.”

“Bức Sơn chủ nói có lý, Phi Tuyết huynh, ngươi thấy thế nào?” Gian Ẩn Thần Quân nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng.

“Cứ xem đã.” Đông Bá Tuyết Ưng không nhiều lời.

Bức Sơn chủ, Gian Ẩn Thần Quân không khỏi âm thầm nghi hoặc, bọn họ tới là muốn kết thành cùng một chiến tuyến với vị Phi Tuyết Thần Quân này, ba người bọn họ ở trong Thần Quân đỉnh phong cũng là xếp hạng hàng đầu, ba người liên thủ, gặp phải Thần Đế sơ kỳ cũng có thể ứng phó đôi chút. Nhưng thái độ của Đông Bá Tuyết Ưng hôm nay không phải quá tích cực.

Ánh mắt Đông Bá Tuyết Ưng xuyên thấu qua cửa chính sảnh cung điện, ngắm nhìn bên ngoài.

Toàn bộ Tuấn Sơn thành cũng chỉ phạm vi mấy chục vạn dặm, chính là ngoại thành. Mà phủ đệ gia tộc Ngự Phong thị, diện tích mấy vạn dặm, pháp trận trung tâm nhất đều là bố trí ở trong phủ đệ gia tộc Ngự Phong thị, là nội thành.

Trong cung điện, ở trong xôn xao, bất an, thời gian dần dần trôi đi.

“Rốt cuộc đến rồi!” Ngự Phong Tuấn Sơn đột nhiên đứng lên, sát khí trên người không chút che dấu, khí thế ngập trời, sau đó nháy mắt ánh sáng lướt qua chạy ra khỏi sảnh cung điện.

“Nhị đệ, tam muội, các ngươi tự chiếu cố tốt bản thân!” Đại công tử Ngự Phong Lôi nhìn đệ đệ muội muội của mình, cũng đi theo lao ra khỏi sảnh điện. Đồng quản gia cũng lao ra theo.

Vù vù vù...


Liên tiếp từng cái bóng người bay ra, cao thủ Thần Quân đỉnh phong của Ngự Phong thị vượt qua một nửa đều ra khỏi sảnh cung điện, phi thường quen thuộc hình thành từng cái chiến trận.

Mà đám người Đông Bá Tuyết Ưng các cao thủ này thì không tích cực như vậy, mỗi người đi tới cửa sảnh cung điện, nhìn chỗ bầu trời xa xa.

“Đến rồi.”

“Chiến thuyền.”

Mỗi người nhìn thấy xa xa phía chân trời, có một chiếc thuyền lớn lơ lửng.

Phía dưới, toàn bộ Tuấn Sơn thành hiện ra hộ thành pháp trận cực lớn, giống như một cái chụp bảo vệ toàn bộ thành trì.

Bỗng nhiên một cái tay to từ trong chiếc chiến thuyền kia vươn ra, bàn tay khổng lồ duỗi ra dài vài dặm, ầm ầm nện ở trên màn hào quang bảo vệ toàn bộ thành trì, màn hào quang thoáng vặn vẹo liền trực tiếp bị đánh vỡ, chiếc thuyền lớn kia hầu như không giảm tốc, dọc theo lỗ màn hào quang bị đánh vỡ, trực tiếp bay vào trong Tuấn Sơn thành.

“Dễ dàng như vậy?” Một đám cao thủ tụ tập ở sảnh cung điện này của Tuấn Sơn thành thấy thế biến sắc.

“Tuy thành chủ đã từ bỏ ngoại thành, chưa toàn lực ngăn cản, nhưng hộ thành pháp trận thế mà bị một chưởng đánh tan, thực lực của kẻ địch cũng đáng sợ.”

“Thần Đế sơ kỳ, hẳn không làm được như vậy nhỉ.”

“Chẳng lẽ...”

Trong lòng rất nhiều cường giả đều hiện lên rất nhiều ý niệm.

Thần Đế vượt qua mỗi cảnh giới nhỏ đều rất gian nan, toàn bộ thần giới ‘Thần Đế’ 99% đều là Thần Đế sơ kỳ, muốn đạt tới Thần Đế trung kỳ quá khó quá khó! Thần Đế trung kỳ, bình thường đều có tư cách xếp vào Thần Đế bảng. Trên Thần Đế bảng tổng cộng mới một ngàn vị! Có thể thấy được ‘Thần Đế trung kỳ’ là hiếm thấy cỡ nào.

...

Thuyền lớn đã đến, một chưởng đánh vỡ hộ thành pháp trận của ngoại thành, tiến vào trong thành.

Lượng lớn con dân thần giới sinh sống trong thành ngẩng đầu nhìn lên, đều bị dọa biến sắc, có một số thậm chí vội trốn vào trong phòng, phòng ngừa bị dư âm chiến đấu lan đến.

“Mau trốn đi.”


“Các ngươi đều vào tĩnh thất trong lòng đất.”

Toàn bộ thành trì một mảng hỗn loạn.

Mà chiếc thuyền lớn kia lại căn bản không để ý tới con dân thần giới bình thường, mà là thời gian một nhịp thở đã bay đến trên không phủ đệ Ngự Phong thị.

“Ngự Phong Tuấn Sơn.” Một thanh âm vang vọng thiên địa, mang theo vô tận sát ý, toàn bộ Tuấn Sơn thành trong nháy mắt đều hoàn toàn im lặng.

Một vị lão giả cường tráng mặc áo bào dày màu đen đi ra khỏi thuyền lớn, đứng ở giữa không trung, phía sau hắn có năm vị Thần Đế đi theo.

Lão giả cường tráng này nhìn phủ đệ Ngự Phong thị, lạnh lùng cười: “Ngự Phong Tuấn Sơn, tử kỳ của ngươi đến rồi! Toàn bộ Ngự Phong thị hôm nay cũng sẽ bị ta nhổ tận gốc.”

“Ma tâm!” Ngự Phong Tuấn Sơn cũng đứng ở trên không phủ đệ, toàn bộ phủ đệ gia tộc tầng tầng pháp trận uy lực thêm vào thân mình, giờ phút này ngoài thân hắn cũng có các tầng hào quang, so với vị chủ nhân Ma Tâm hội kia càng thêm loá mắt hơn chút. Ngự Phong Tuấn Sơn phẫn nộ quát, “Muốn diệt Ngự Phong thị ta, hừ hừ, xem cao thủ ngươi hôm nay mang đến, có thể có mấy người sống sót.”

“Ngươi cũng quá coi trọng bản thân rồi.” Lão giả cường tráng cất cao giọng nói, “Ta chính là Ma Tâm, trong Tuấn Sơn thành ai không phải cao thủ Ngự Phong thị chỉ cần không đối địch với ta, ta đều không làm khó. Hôm nay Ngự Phong thị nhất định bị diệt, các ngươi đừng ngu xuẩn chôn cùng với bọn hắn.”

Sau đó lão giả cường tráng vung tay: “Động thủ.”

“Vâng.”

Nhất thời phía sau năm vị Thần Đế, cùng với rất nhiều Thần Quân trên thuyền lớn tất cả đều bay ra, phi thường có trật tự hình thành từng cái chiến trận khổng lồ, bắt đầu tấn công phủ đệ Ngự Phong thị trước mắt.

Lão giả cường tráng ‘chủ nhân Ma Tâm hội’ cũng là một mình hành động, cũng đang tấn công.

“Ngăn cản bọn hắn.”


Ngự Phong Tuấn Sơn chủ động nghênh hướng chủ nhân Ma Tâm hội, bất quá toàn bộ Ngự Phong thị phủ đệ mặt ngoài cũng có pháp trận che chở, hơn nữa bởi vì phạm vi nhỏ chút, cộng thêm mấy trăm vạn năm gần đây Ngự Phong thị không tiếc trả giá kiến tạo các tòa pháp trận nhất. Uy lực các pháp trận của phủ đệ Ngự Phong thị cũng đủ mạnh.

“Xẹt!”

Ngự Phong Tuấn Sơn khi thì xuyên qua pháp trận phủ đệ, phát động công kích đánh lén. Sau khi công kích, lại lập tức trốn về trong pháp trận.

Hắn thao túng trung tâm pháp trận toàn bộ phủ đệ, tự nhiên ra vào pháp trận tùy tâm. Mà chủ nhân Ma Tâm hội ở trước khi công phá pháp trận, lại căn bản không thể tiến vào.

“Ầm ầm ầm ~~~~~ “

Năm vị Thần Đế dẫn dắt ba trăm vị Thần Quân hình thành chiến trận, uy thế so với thủ lĩnh của bọn họ ‘chủ nhân Ma Tâm hội’ còn mạnh hơn.

Chủ nhân Ma Tâm hội hành động đơn độc, cũng có gần nửa uy thế của thủ hạ!

...

“Đều chuẩn bị ứng chiến.” Ánh mắt Ngự Phong Lôi đảo qua Bức Sơn chủ, Đông Bá Tuyết Ưng, Gian Ẩn Thần Quân… một số lớn cường giả, “Ngự Phong thị ta chưa từng không bạc đãi các vị, nay cũng là lúc các vị góp sức rồi! Hy vọng các vị đừng thời khắc mấu chốt phản bội, một khi phản bội, lực lượng pháp trận sẽ không phụ trợ các vị nữa, ngược lại áp chế các vị! Cao thủ Ngự Phong thị ta hình thành chiến trận, lại có pháp trận giúp đỡ, đến lúc đó chém giết kẻ phản bội là nhẹ nhàng dễ dàng. Đây là lúc Ngự Phong thị ta sống chết trước mắt, là không thể dễ dàng tha thứ bất cứ một kẻ phản bội nào.”

Các cường giả đều kiêng kị.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận