Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

“Lại tới nữa?” Trong mắt chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn cũng lóe ra hung quang.

Bởi vì đội ngũ Đông Bá Tuyết Ưng bọn họ lần này từ sau khi bại lộ, thì không che dấu nữa, mà là lấy tốc độ nhanh nhất đánh tới.

Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn cũng liên tiếp nhận được tin tức.

“Trong đội ngũ người tu hành có Xích Vân thành phó thành chủ ‘Ốc Hiểu’, có ‘Kiếp Thiên đại đế’, có ‘Liệt Khê đế quân’...”

“Tốc độ phi hành của đội ngũ người tu hành, so với chúng ta nhanh hơn ước chừng gấp ba! Quá nhanh, đang đánh tới.”

Tình báo không ngừng đến.

Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn khuôn mặt lạnh lùng.

“Xẹt xẹt xẹt ~~~” Bỗng bí văn màu vàng trên gông cùm xiềng xích hào quang bừng sáng, hồn nguyên tù đồ ‘chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn’ cũng không khỏi thấp giọng kêu đau, thống khổ bực này là xâm nhập mỗi một chỗ của thân thể, cũng xâm nhập linh hồn, là tra tấn lĩnh chủ chuyên môn bố trí cho bọn họ.

“Thế mà lặng yên chặn ở trên đường trở về của ta, còn tụ tập nhiều người tu hành lợi hại.” Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn nghiến răng, suy tư.

Hắn có hai lựa chọn.

Một, phái ra toàn bộ hộ vệ chủ động đi chặn lại, hộ vệ bên người hắn đã có ba ngàn, phụ trách tra xét quanh thân còn có hai ngàn! Ra lệnh một tiếng, lượng lớn hộ vệ tiến đến chặn lại, nghĩ hẳn cũng có thể dây dưa chút thời gian. Mà hắn thì một mình hành động, lấy tốc độ nhanh nhất đi đường vòng quay về hang ổ! Hắn toàn lực ứng phó bùng nổ tốc độ, tuy không bằng kẻ tốc độ số một trong người tu hành Xích Vân thành, nhưng kém cũng không phải quá lớn.


Nếu là hộ vệ dưới trướng dây dưa lâu một chút, hắn đi đường vòng, là có hi vọng chạy về!

Dù sao cách hang ổ càng gần, thực lực hắn càng mạnh!

Nhưng ở lúc tra tấn bùng nổ... Cách càng gần, tra tấn cũng càng mạnh, hắn cũng là bị ép mới ‘đi tuần’.

“Quá nguy hiểm rồi.”

“Phái ra toàn bộ hộ vệ đến cản trở, một khi kéo dài không đủ thời gian, bị bọn hắn đuổi kịp! Một mình ta đối mặt một đám bọn hắn vây công, vậy thì nguy hiểm rồi. Nếu cách hang ổ gần chút, có lẽ còn có thể sống sót. Nếu ở cách xa chút, thì có thể mất mạng.” Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn thầm nghĩ. Tuy chịu vô số thống khổ tra tấn, nhưng hắn vẫn không cam lòng cứ như vậy chết đi.

Hắn vẫn đang chờ.

Chờ cường giả hồn nguyên sinh mệnh trời sinh bọn họ buông xuống thế giới này, cứu vớt bọn họ!

“Một con đường khác, chính là mang theo các hộ vệ cùng nhau chạy! Tuy khẳng định chạy không thoát, phải chiến một trận. Nhưng an toàn hơn.” Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn thầm nghĩ.

Cùng nhau chạy.

Bên cạnh hắn còn có ba ngàn hộ vệ! Hai ngàn hộ vệ xung quanh cũng sẽ nhanh chóng đến hội hợp.

Ở trong quá trình chạy trốn, hắn còn có thể ra lệnh các thủ hạ không ngừng đến hội tụ.

Chờ lúc giao chiến với đội ngũ người tu hành, đội ngũ dưới trướng hắn có thể kéo lên đến con số sáu ngàn thậm chí bảy ngàn... Thủ hạ khổng lồ, một đội ngũ kia tuy rất lợi hại, nhưng tự bảo vệ mình không đáng lo.

“Cùng nhau chạy đi.”

Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn làm ra quyết định.

Thật ra.

Nếu hắn biết chiêu số linh hồn của Đông Bá Tuyết Ưng có thể dễ dàng giải quyết số đông hộ vệ mà nói, chỉ sợ hắn sẽ lựa chọn con đường thứ nhất!

Con đường thứ nhất, nhiều hộ vệ như vậy đi kéo dài ngăn trở, một mình hắn chạy! Là có hi vọng chạy thoát. Dù sao hắn cách hang ổ càng gần, thực lực càng mạnh, tốc độ phi hành cũng sẽ càng nhanh.

Chỉ là hắn không biết chiêu số linh hồn của Đông Bá Tuyết Ưng.

Lựa chọn con đường thứ hai hắn cho rằng có nắm chắc hơn.


******

Hộ vệ dưới trướng hồn nguyên tù đồ ‘chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn’ không ngừng hội tụ, rất nhanh năm ngàn hộ vệ đã tụ tập cùng một chỗ, hơn nữa còn là đi đường vòng chạy trốn, lúc chạy trốn, mệnh lệnh một số thủ hạ chỗ xa hơn đến hội tụ.

Mà mọi việc này, đều ở dưới sự tra xét của một đội ngũ đám người Đông Bá Tuyết Ưng.

“Hồn nguyên tù đồ kia, quả thực chọn vẫn là biện pháp mang theo đám đông hộ vệ cùng nhau chạy trốn.” Ốc Hiểu cười nhạo.

“Có rất nhiều hộ vệ, hắn mới cảm thấy càng thêm yên tâm.” Cửu Thủ thành chủ cười nhạo, “Hắn không dám cược, cũng không muốn cược. Chỉ sợ chết ở trong tay chúng ta! Dù sao cũng là hồn nguyên sinh mệnh cấp cao, nếu chết ở trong tay chúng ta những người tu hành ngay cả hồn nguyên cũng không phải này, đối với bọn hắn mà nói, sợ là sỉ nhục to lớn nhỉ. Đáng tiếc, lần này hắn nghĩ lầm rồi, chúng ta có Phi Tuyết Đế Quân.”

“Có Phi Tuyết Đế Quân, hắn lần này chết chắc rồi.”

“Đúng, hắn chết chắc rồi.”

Nhiều tu hành giả trong đội ngũ đều đã mấy lần đến đối phó chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn.

Vù!

Toàn bộ đội ngũ, bị con chim to thật lớn màu vàng bao phủ.

Con chim to màu vàng chói mắt lấp lánh, vung cánh, liền dễ dàng lướt qua không trung, tốc độ nhanh tới mức khiến Đông Bá Tuyết Ưng cũng kinh ngạc than thở, không thể tranh luận tốc độ số một Xích Vân thành.

...

Từ khi chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn lựa chọn chạy trốn, đám người Đông Bá Tuyết Ưng chi đội ngũ này trái lại không lọt vào trở ngại nào lớn, một đường thông suốt.

“Nhìn thấy rồi.”


“Hắn ở bên kia.”

Đông Bá Tuyết Ưng bọn họ mỗi người nhìn ra xa, xa xa đang có một tộc đàn hồn nguyên sinh mệnh vô cùng khổng lồ.

Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn còn duy trì hình người, chung quanh hắn lại là hơn sáu ngàn con ‘Tịch Diệt’, đám Tịch Diệt này mỗi con đều là toàn thân màu đen, thân thể mơ hồ bán trong suốt, chúng nó gần sáu ngàn con đều là cấp Thần Đế viên mãn! Còn có hơn trăm con cũng là Thần Đế hậu kỳ.

“Oành.”

“Oành.”

Hai đội ngũ, lại đều không chạy nữa, mà là đi về phía nhau.

Một đội ngũ rất khổng lồ, dù sao mỗi một con Tịch Diệt hình thể đều rất lớn, hơn sáu ngàn con càng trải rộng hư không. Phe người tu hành thì tổng cộng mới năm mươi sáu vị, tương đối ít.

Nhưng chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn không dám sơ ý chút nào, bởi vì hắn biết rõ đội ngũ người tu hành này rất lợi hại! Dưới trướng mình tuy nhiều, nhưng số lượng quá nhiều, hơn sáu ngàn con không thể đồng thời cận chiến công kích năm mươi sáu vị. Phe ‘đội ngũ người tu hành’ phối hợp lại, hoàn toàn có thể ở trong đám hộ vệ này càn quét ngang dọc! Đương nhiên đội ngũ người tu hành một khi bị tấn công phối hợp xảy ra vấn đề, vậy thì phiền toái to rồi.

“Cửu Thủ Xà Tổ, ngươi thật sự là chưa từ bỏ ý định.” Thanh âm chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn vang vọng hư không.

“Đúng vậy, ta chưa từ bỏ ý định, ta lại tới nữa. Ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn là ngoan ngoãn chịu chết đi, như vậy ngươi không chịu khổ nữa, ta cũng không cần thiết đến giày vò ngươi nữa.” Cửu Thủ Xà Tổ cũng mở miệng.

“Ngay cả hồn nguyên sinh mệnh cũng không phải, còn ở trước mặt ta kiêu ngạo.” Chủ nhân Tịch Tĩnh băng sơn lắc đầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận