Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

“Ngươi nếu chỉ chút thủ đoạn này, vậy vẫn là cút xa một chút đi.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng mặc kệ Ất Cửu chiến thuyền kia, trực tiếp đạp hư không hướng thành lũy xa xa đi đến. Ất Cửu chiến thuyền tuy không thương tổn được hắn, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng cũng biết, mình không gây thương tổn được đối phương nấp ở trong chiến thuyền. Chiến thuyền này thật ra trừ công kích, càng chủ yếu hơn vẫn là chạy trốn giữ mạng.

“Đáng chết!” Gầm nhẹ một tiếng phẫn nộ, một bóng người từ cửa khoang Ất Cửu chiến thuyền bay ra, nam tử đeo mặt nạ màu bạc vung tay, liền thu lại chiến thuyền bên cạnh.

“Đi ra rồi?” Đông Bá Tuyết Ưng quay đầu nhìn về phía hắn.

“Chiến thuyền công kích, chỉ có vài loại pháp trận đó.” Vưu Bình trưởng lão lạnh lùng nói, “Căn bản không thể phát huy thực lực của ta. Đông Bá Tuyết Ưng, ngươi nghe cho rõ, ta tên Vưu Bình, thân truyền đệ tử của quốc chủ Kỳ Lan đế quốc thần giới! Đừng để chết rồi, cũng không biết chết ở trong tay ai.”

“Thân truyền đệ tử của quốc chủ Kỳ Lan đế quốc?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn đối phương, “Tên tuổi thật lớn, đáng tiếc, chiến đấu vẫn cần dựa vào thực lực.”

“Tên tuổi của ta, là dựa vào thực lực đạt được.” Một đôi mắt dưới mặt nạ màu bạc của Vưu Bình trưởng lão mang theo một tia điên cuồng, “Ta nhìn ra được, ngươi hẳn là ở Hồng Thạch sơn học được bí thuật cấp Giới Thần bảo mệnh nào đó. Đáng tiếc, bảo mệnh lợi hại, không có nghĩa là chiến đấu lợi hại. Ta sẽ khiến ngươi thiên tài Siêu Phàm thế giới phàm nhân nhỏ bé này hiểu, thế giới này là rộng lớn cỡ nào, cường giả là nhiều cỡ nào!”

Vừa dứt lời.

Lực lượng vô hình buông xuống, bao phủ bốn phương tám hướng, cũng bao phủ Đông Bá Tuyết Ưng.

Trong lĩnh vực rộng lớn này Vưu Bình trưởng lão là trung tâm, hắn chính là chúa tể.

“Thần chi lĩnh vực?” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức hiểu, “Vưu Bình, hào quang tinh tháp cấp mười hai chiếu rọi tự thành thế giới, thần chi lĩnh vực của ngươi cũng vô dụng.”

“Phải không?” Vưu Bình cười lạnh.

Ong ong ông ~~~

Vô số gợn sóng xuất hiện ở trong lĩnh vực, từng vòng gợn sóng lấy Vưu Bình làm trung tâm, hướng bốn phương tám hướng truyền đi, trong thiên địa hầu như khắp nơi đều là gợn sóng, toàn bộ thế giới tinh tháp bao phủ phạm vi mười vạn dặm, khắp nơi đều là gợn sóng đang nhộn nhạo. Lượng lớn gợn sóng cũng hội tụ ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng, không ngừng dây dưa trói buộc, thoạt nhìn, trên thân Vưu Bình phóng thích vô số gợn sóng, mà Đông Bá Tuyết Ưng lại là vô số gợn sóng hội tụ ở trên thân hắn.

Hai người bọn họ, chính là hai điểm tập trung vô số gợn sóng trong phạm vi mười vạn dặm.

“Hả?” Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày. Hắn hiện tại hoàn toàn có thể trốn vào hư giới, lấy hư giới bí kỹ ‘Ngưng Chân’ của hắn hiện nay hoàn toàn có thể biến mất vô tung vô ảnh, khiến kẻ địch không biết đâu mà tìm.

Nhưng, đây là đối thủ sinh tử thứ nhất của mình sau nhiều năm tu luyện ở Hồng Trần đảo.

Đối phó hắn, về sau chỉ sợ cũng là vu thần cùng đại ma thần vồ ngược càng thêm điên cuồng. Cho nên Đông Bá Tuyết Ưng vẫn cảm thấy, lợi dụng một trận chiến này, thật sự tôi luyện cảnh giới thương pháp của bản thân. Nếu có thể mượn nó đột phá, đạt tới thần tâm cảnh, vậy thì càng hay.

“Thế nào, có phải cảm giác được trói buộc, hành động trở ngại rất lớn, tốc độ giảm đi rất nhiều hay không?” Vưu Bình duỗi tay trái, trong tay bỗng xuất hiện một thanh đao, vỏ đao màu đen phong cách cổ xưa, chuôi đao là màu đỏ thẫm, “Lúc ta còn là Siêu Phàm, ở thần giới từng chạm mặt rất nhiều đối thủ, lần lượt chiến đấu, thậm chí có một số cái gọi là thiên tài Siêu Phàm, ngay cả một đao của ta cũng không tiếp được, không biết ngươi có thể tiếp ta mấy đao.”

“Đối thủ của ngươi có từng nói, ngươi quá lắm mồm hay không.” Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở giữa không trung, cầm Ẩm Huyết thương.

“Lắm mồm sao?”

Vừa dứt lời.

Soạt.

Cả người Vưu Bình trưởng lão theo một gợn sóng vô hình, hầu như chợt lóe rồi biến mất, bóng người cũng biến mất không dấu vết. Tốc độ của hắn nhanh đến khủng bố. Đông Bá Tuyết Ưng mượn dùng tinh tháp mới có thể xác định hành tung quỹ tích của hắn.

“Quá nhanh.” Đông Bá Tuyết Ưng líu lưỡi.

Vưu Bình trưởng lão nháy mắt xuất hiện ở bên trái cách Đông Bá Tuyết Ưng trăm mét, đồng thời tay trái cầm vỏ đao, tay phải nháy mắt chợt lóe.

Soạt!

Giống như mặt trời vừa ra khỏi đường nằm ngang, phát ra tia sáng thứ nhất.

Giờ phút này một ánh đao để lại một tia sáng ở giữa không trung! Quá nhanh!

“Đang!” Đông Bá Tuyết Ưng hầu như theo bản năng vung một thương đón đỡ, thi triển thương pháp bí kỹ hắn ngộ ra—— Đại Địa!

Bí kỹ có cái tên này, chính là thương pháp phòng ngự, theo đuổi chính là hoàn toàn một thể giống như đại địa, khiến kẻ địch không thể công phá.

Lúc lưỡi đao dừng lại chính là chém ở đoạn đầu cán thương của Đông Bá Tuyết Ưng.

Hai thanh thần khí va chạm, bắn tung lên gợn sóng vô hình.

Soạt.

Đao lập tức thu hồi.

Xa xa Vưu Bình lại đã biến mất không thấy, giữa không trung lúc này mới để lại dấu vết ánh đao rõ ràng.

“Quá đột ngột quá nhanh.” Đông Bá Tuyết Ưng rốt cuộc trịnh trọng. Lúc trước phương thức công kích của Ất Cửu chiến thuyền bị pháp trận hạn định, tới tới lui lui chỉ vài loại như vậy, mà cường giả thật sự thể ngộ thiên địa quy tắc, nắm giữ rất nhiều ảo diệu, thi triển ra công kích là nhiều mặt. Cho nên người thực lực càng mạnh, cuối cùng dựa vào vẫn là bản thân mình.

“Thế mà chặn được, thương pháp phòng ngự của ngươi đủ lợi hại. Ta xem ngươi có thể ngăn được mấy đao.” Tiếng nói quanh quẩn ở trong lĩnh vực gợn sóng.

Xoát xoát xoát.

Vưu Bình mới xuất hiện ở phía bên phải, một tia sáng chợt lóe rồi biến mất.

Xuất hiện ở phía sau, lại là một tia sáng.

Bóng người lần lượt lóe lên.

Lần lượt đao lóe.

Cực nhanh.

Xuất đao cực nhanh, Đông Bá Tuyết Ưng may mắn nắm giữ cả bộ thương pháp bí kỹ, thương pháp bí kỹ ‘Đại Địa’ phòng ngự này phòng thủ không lọt một giọt nước, cũng có thể thủ được. Nhưng cái này cũng bởi vì có ‘Tinh tháp’ có thể phát hiện hành tung quỹ tích của Vưu Bình trưởng lão. Nếu không phát hiện được hắn, chờ hắn đột nhiên xuất đao, độ khó phòng ngự sẽ tăng vọt.

Khó trách hắn nói năm đó lúc Siêu Phàm, rất nhiều đối thủ đều không ngăn được một đao của hắn.

Trừ bóng người không dấu vết, đao pháp nhanh, quan trọng gợn sóng cũng trói buộc Đông Bá Tuyết Ưng. May mắn trong cơ thể Đông Bá Tuyết Ưng lưu động ‘Đại Hỗn Động Chân Lực’ cuồn cuộn, đây là lực lượng cực đoan bạo lực, lực lượng cường hãn như thế, khiến chút trói buộc đó ảnh hưởng rất thấp rất thấp. Điều này tạo thành, Đông Bá Tuyết Ưng bằng vào thương pháp bí kỹ, vẫn có thể ngăn trở từng đao.

“Hả?” Trong thành lũy vu thần, đại ma thần nhìn. Đại ma thần có chút nghi hoặc khó hiểu, “Chuyện gì vậy, hắn chính là thân truyền đệ tử của Kỳ Lan quốc chủ, sao liên tục công kích, đều bị Đông Bá Tuyết Ưng phòng thủ được.”

“Đừng vội, đây chỉ là thủ đoạn tra xét đối thủ của hắn mà thôi.” Vu thần hiểu biết đối với Vưu Bình nhiều hơn, dù sao hắn cũng tự mình mời Vưu Bình trưởng lão, “Cho dù đối mặt Đông Bá Tuyết Ưng, Vưu Bình trưởng lão cũng rất cẩn thận, phương thức công kích của hắn hiện tại, tiến có thể công, lui có thể thủ, chờ hắn lộ ra răng nanh, Đông Bá Tuyết Ưng sẽ không ngăn được.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui