Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Thành thần?

Cái này không đáng kể chút nào. Lúc trước khai chiến với Vu thần đại ma thần, có thể dễ dàng giết chết thần linh bình thường. Đông Bá Tuyết Ưng hiện nay mục tiêu là mau chóng ngộ ra nhất phẩm thần tâm ‘Thế Giới Thần Tâm’, để trở thành Giới Thần! Đây mới là mở đầu thật sự của hắn!

...

Bầu bạn thê tử, lúc rảnh rỗi gặp mặt cha mẹ, đệ đệ, Tông thúc bọn họ.

Ngoài sinh hoạt, ngắm thế giới vạn vật, ngộ ‘Thế Giới Chân Ý’, trên tu hành không dám buông lỏng.

Thời gian trôi qua từng năm...

Toàn bộ thế giới Hạ tộc rất bình tĩnh, ở trong bình tĩnh, lại đang nhanh chóng mở rộng. Nhân khẩu Hạ tộc không ngừng sinh sản càng thêm cường đại, một tòa Hạ hoàng thành càng thêm khổng lồ bắt đầu xây dựng, là xây dựng ở trên cơ sở đế đô vốn có, ‘Nguyên lão hội’ quản lý toàn bộ công việc lớn nhỏ của Hạ tộc. Đông Bá Tuyết Ưng rất ít xen vào, địa vị rất siêu nhiên.

Đảo mắt ruộng bể nương dâu, cũng đã qua đi hơn năm trăm năm.

Tuyết Thạch thành bảo.

“Hô.” Trên luyện võ trường, Đông Bá Tuyết Ưng dừng thương pháp, hắn thu hồi Ẩm Huyết thương đi ra ngoài.

Thành bảo vẫn như lúc mình còn nhỏ, đối với Đông Bá gia tộc sinh sản cho tới bây giờ hưng thịnh vô cùng mà nói, thành bảo này đã quá nhỏ! Chỉ có con em hậu bối Đông Bá gia tộc cực cá biệt có hi vọng tiến vào tổ trạch được Đông Bá Tuyết Ưng chỉ điểm. Các con em khác đều không có tư cách ở đây, bình thường nơi này cũng chỉ vợ chồng Đông Bá Liệt Mặc Dương Du, Tông Lăng, Đông Bá Tuyết Ưng cùng thê tử Tĩnh Thu, Đông Bá Thanh Thạch ngẫu nhiên cũng sẽ trở về.

Đi ở trong thành bảo, Đông Bá Tuyết Ưng nhẹ nhàng thở dài.

“Đế quân.” Trên đường gặp một thiếu niên trẻ tuổi, thiếu niên này nhìn thấy Đông Bá Tuyết Ưng nhất thời kích động vô cùng, vội cung kính hành lễ, thở mạnh cũng không dám.

“Luyện xong thương pháp rồi?” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Vâng, vừa luyện xong.” Trên mặt thiếu niên còn có mồ hôi.

“Nhanh đi tắm rửa một cái đi. Người đầy mồ hôi.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười.

Thiếu niên vội gật đầu.

Quá kích động.

Vị trước mắt này là truyền kỳ của Đông Bá gia tộc, càng là tồn tại trong toàn bộ lịch sử toàn bộ Hạ tộc cũng có thể nói là mạnh nhất ‘Đông Bá đế quân’. Có thể vào ở tổ trạch, ngẫu nhiên được vị đế quân này chỉ điểm, có thể nào không kích động? Hơn nữa nay trong toàn bộ thế giới Hạ tộc sớm đã có các loại sách vở ghi lại, ghi lại một số truyền thuyết về ‘Đông Bá đế quân’, khiến vô số người của Hạ tộc sùng bái vô cùng.

Đông Bá Tuyết Ưng tiếp tục đi, trên mặt hắn không có vẻ mặt gì, trên đường ngẫu nhiên gặp một số người hầu. Người hầu cũng đều cảm giác được vị đế quân này hôm nay tâm tình không phải quá tốt.

“Phụ thân, mẫu thân, Tông thúc.” Đông Bá Tuyết Ưng rất nhanh đi đến cạnh hành lang một ngôi đình, lập tức hành lễ hô.

“Tuyết Ưng à, đến đến, ngồi.” Mặc Dương Du, Đông Bá Liệt, Tông Lăng đang ngồi ở nơi đó, chỉ là khuôn mặt ba người bọn họ đã rất già nua, có được thân thể Siêu Phàm cũng già nua như vậy, hiển nhiên cách đại nạn sinh mệnh rất gần rồi.

“Vâng.” Đông Bá Tuyết Ưng ngồi hầu ở một bên.

“Tuyết Ưng à, gần đây con cũng rất thường xuyên đến chỗ ba lão già chúng ta.” Đông Bá Liệt thanh âm già nua, khí tức cũng có chút suy nhược, “Ta biết, là chúng ta cách đại nạn rất gần rồi. Thật ra không cần thiết... Chúng ta cả đời này coi như rất huy hoàng rồi. Ta sinh ra ở sơn thôn nghèo, ở trong quân đội từng huyết chiến có thể sống sót, sau khi xuất ngũ lại mạo hiểm khắp nơi lấy mạng đi liều, chẳng những chưa chết, còn kết bạn với A Du người thê tử này, còn có huynh đệ sinh tử Tông Lăng, Đồng Tam... Cũng có con với Thanh Thạch hai đứa con này, tuy trải qua đau khổ không ít, nhưng cả đời này thật đúng là không có gì tiếc nuối.”

Đông Bá Tuyết Ưng nhẹ nhàng gật đầu, nghe phụ thân nói.

Ở trong khí tức sinh mệnh của phụ thân, mẫu thân, Tông thúc... khí tức phụ thân yếu nhất, lấy cảm ứng lĩnh chủ vật chất giới của hắn, phụ thân thật sự sắp rồi.

Đại nạn tuổi thọ tuy là tám trăm năm, nhưng cũng không phải thật sự có thể đến một ngày cuối cùng của tám trăm năm. Càng tiếp cận đại nạn, càng dễ dàng chết đi.

“Thật ra ta kiêu ngạo nhất vẫn là con, đứa con trai này.” Đông Bá Liệt nhếch miệng cười, nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Con khiến ta quá kinh hỉ, lần lượt vượt qua tưởng tượng của ta, Đông Bá Liệt ta thậm chí cũng có thể nói, cũng có cống hiến rất lớn đối với toàn bộ Hạ tộc! Đó là có con một đứa con trai như vậy. Ha ha ha...”

Đông Bá Liệt cười ha ha.

Bỗng nhiên khí tức của hắn cấp tốc suy nhược.

“Phụ thân.” Đông Bá Tuyết Ưng biến sắc, lập tức truyền âm quát, “Thanh Thạch!”

Vù.

Một bóng người chợt lóe liền xuất hiện ở đình đài này, chính là Đông Bá Thanh Thạch.

“Phụ thân!” Nước mắt Thanh Thạch tí tách chảy xuống.

Đông Bá Tuyết Ưng chưa rơi lệ, hắn yên lặng ở một bên nhìn. Phụ thân Đông Bá Liệt ngồi ở nơi đó, trên mặt còn tràn đầy nụ cười, nhưng hơi thở đã mất, bên cạnh Mặc Dương Du nắm tay Đông Bá Liệt, chỉ là đưa tay nhẹ nhàng ôm trượng phu mình.

Bên cạnh, Tông Lăng cũng đang nhìn.

“Tuyết Ưng.” Dư Tĩnh Thu cũng thuấn di xuất hiện.

“Không có việc gì.” Đông Bá Tuyết Ưng rất bình tĩnh.

...

Phụ thân Đông Bá Liệt qua đời ảnh hưởng cũng rất lớn đối với mẫu thân Mặc Dương Du, chỉ hơn một tháng sau, mẫu thân cũng đi. Qua hơn nửa năm, Tông Lăng cô đơn cũng đi.

******

Hồng Thạch sơn.

“Chuyện này giao cho ta.” Khí linh Hồng Thạch nói, “Một việc nhỏ, đúc lại thân thể cho người thân của ngươi, muốn thân thể ra sao, cần thân thể Siêu Phàm sao?”

“Không cần, thân thể bình thường là được.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Vậy thì nhanh thôi.” Khí linh Hồng Thạch nói.

Khí linh Hồng Thạch, ở trong động thiên bảo vật chính là tồn tại vô địch, thao túng thời không, thao túng tất cả quy tắc ảo diệu đều vô cùng đơn giản, đúc lại thân thể quá đơn giản. Đông Bá Tuyết Ưng lúc trước đào tạo ra thân thể hoàn mỹ cũng là khí linh Hồng Thạch hỗ trợ.

Chỉ một ngày sau, ở trên một đồng cỏ ngoại ô thành trì trong thế giới Hồng Thạch sơn.

Hai nam một nữ dung mạo trẻ tuổi xuất hiện.

Mặc Dương Du, Đông Bá Liệt, Tông Lăng, chính là dung mạo khi trẻ tuổi nhất của họ!

“Đây, đây là...” Mặc Dương Du, Đông Bá Liệt, Tông Lăng đều kinh ngạc vô cùng nhìn bản thân.

“Vậy mà trẻ tuổi như thế, ta, ta thế mà...” Mặc Dương Du cũng kinh ngạc thân thể của mình.

“Quả thực biến thành nhân loại rồi.” Tông Lăng cũng kinh ngạc vô cùng nhìn bản thân.

“Phụ thân mẫu thân, Tông thúc.” Đông Bá Tuyết Ưng xuất hiện ở bên cạnh.

“Tuyết Ưng, nghe vị tồn tại vĩ đại kia cứu chúng ta nói, hắn là bằng hữu của con?” Mặc Dương Du rất kích động nói, “Sau khi chết thế mà có thể đúc lại thân thể.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui