Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

“Mời ở bên cạnh đợi chút.” Lập tức có binh sĩ dẫn dắt.

Cung điện rất lớn.

Bên trái cung điện đang có một đám Thần cấp ở đây, chính là tham gia tinh vực dự tuyển. Ánh mắt Đông Bá Tuyết Ưng đảo qua, cũng thấy được vị nam tử tóc đỏ đeo nửa cái mặt nạ sát khí rất nặng kia. Nam tử tóc đỏ đó ngồi ở góc, không thân cận với bất luận kẻ nào. Sát khí nặng như vậy... Thần cấp khác cũng đều không quá muốn thân cận với hắn.

Đông Bá Tuyết Ưng đi tới, tùy ý chọn một chỗ ngồi xuống.

“Là Đông Bá huynh phải không?” Lập tức có Thần cấp đến kéo gần quan hệ. Vụt roi thiếu chủ Phi Vân hồ, quả thật khiến Đông Bá Tuyết Ưng rất có danh tiếng ở Ngô Sơn thành.

Thời gian không ngừng trôi đi.

Sắc trời cũng ám xuống dưới.

Bọn Đông Bá Tuyết Ưng ở đây, cũng có những người hầu đưa tới rượu trái cây mỹ thực.

“Oa.”

“Đây là...”

“Tuần thú đại nhân tiếp khách?”

Bên ngoài bỗng truyền đến một mảng tiếng động xôn xao.

“Ừm?” Trong điện, Đông Bá Tuyết Ưng một đám người chờ, cũng không khỏi thông qua thật lớn cửa điện hướng ra ngoài nhìn lại, nhìn thấy một thanh niên áo trắng tuấn mỹ giữa không trung bên ngoài bay tới, bên cạnh hắn là một mỹ phụ nhân xinh đẹp, bên cạnh mỹ phụ nhân là một nam tử gầy yếu, nam tử gầy yếu này chính là tinh vực tuần thú đại nhân của Ngô Sơn thành.

Tuần thú đại nhân và mỹ phụ nhân đều tự nhiên phóng thích ra uy áp, đặc biệt uy áp của mỹ phụ nhân kia càng thêm khủng bố, ánh mắt đảo qua, liền khiến vô số thần linh đồng loạt hạ hết xuống, đều không dám dừng lại ở giữa không trung.

“Thật mạnh.” Đông Bá Tuyết Ưng vừa thấy liền cả kinh, “Phụ nhân này, tựa như là Giới Thần nhị trọng thiên?”

Bản tôn của hắn đã là Giới Thần, ánh mắt tự nhiên càng độc đáo.

Tinh vực tuần thú đại nhân ở bên cạnh mỹ phụ nhân này tựa như còn rất lấy lòng.

“Các ngươi ở đây.” Mỹ phụ nhân hướng phía sau nói một tiếng, phía sau là một đám đông thị nữ áo trắng. Đám thị nữ áo trắng này dung mạo ai cũng tuyệt mỹ, khí độ bất phàm.

Thanh niên áo trắng tuấn mỹ đáp xuống trên kim quang thông đạo, mỹ phụ nhân và tinh vực tuần thú đại nhân thì theo ở phía sau.

Ba người bọn họ tiến lên, nhanh chóng tiến vào cung điện.

“Tuần thú đại nhân.” Tướng lĩnh ở nơi đó phát phù bài vội đứng dậy.

“Không cần để ý tới ta, tiếp tục làm việc của ngươi.” Tinh vực tuần thú đại nhân phân phó.

“Quan tuần thú, điện hạ nhà ta tham gia Vạn Hoa yến, cũng là tùy ý lựa chọn một tinh vực, lựa chọn Ngô Sơn tinh vực các ngươi, tất cả đều dựa theo quy củ bình thường là được.” Mỹ phụ nhân bên cạnh phân phó.

“Ta hiểu ta hiểu.” Tinh vực tuần thú đại nhân vội nói.

Mỹ phụ nhân nhẹ nhàng gật đầu, lập tức nhìn về phía tên tướng lĩnh kia, tướng lĩnh đó sửng sốt, nhanh chóng phản ứng lại, vội ném ra một khối phù bài. Mỹ phụ nhân đem phù bài đưa cho thanh niên áo trắng tuấn mỹ, đồng thời nói: “Điện hạ, phù bài dự tuyển đã lấy được, hiện tại đi nghỉ ngơi, hay là?”

“Ngươi không phải đã nói, tất cả dựa theo quy củ bình thường sao, ta ở đây.” Thanh niên áo trắng tuấn mỹ giống như hàn băng vạn năm, thanh âm lạnh như băng, “Cứ ở đây chờ, chờ dự tuyển bắt đầu.”

“Vâng.” Mỹ phụ nhân gật đầu tuân mệnh.

Một đám Thần cấp ở bên trái đại điện nhìn đều có chút run sợ, hơi có chút ánh mắt đều có thể nhìn ra, mỹ phụ nhân này so với tinh vực tuần thú cường đại hơn rất nhiều! Nhưng tựa như chỉ là một thủ hạ của người thanh niên áo trắng tuấn mỹ này?

“Đây là ai?” Một đám Thần âm thầm than thở, lại đều không dám nhiều lời, sợ đắc tội. Kẻ ngốc cũng nhìn ra được, vị trước mắt này nhất định là bối cảnh vô cùng khủng bố.

Thanh niên áo trắng tuấn mỹ cũng đi đến bên trái sảnh cung điện, tùy ý chọn một chỗ ngồi xuống, nhắm mắt tĩnh tu, không nói chuyện với bất luận kẻ nào. Toàn thân hắn tản ra khí tức lạnh như băng, giống như một khối hàn băng vạn năm, tuy không bằng nam tử tóc đỏ sát khí hung lệ kia, khí tức băng hàn đó coi như nội liễm, nhưng lại có sự cao ngạo từ chối người ta ở ngoài ngàn dặm.

“Có ý tứ.” Đông Bá Tuyết Ưng liếc thanh niên áo trắng tuấn mỹ, lập tức bưng chén rượu tán gẫu với đồng bạn, “Quá khen, thần đình Vạn Hoa yến này cao thủ nhiều như mây, ta ở trong đó lại tính là gì. Có thể thông qua tinh vực dự tuyển này, coi như rất may rồi.”

“Thực lực Đông Bá huynh nếu cũng không qua được, chúng ta liền càng không trông cậy vào.”

“Đông Bá huynh, đừng khiêm tốn.”

Thời gian dần dần trôi qua.

Đêm tối lại ban ngày, ban ngày lại đêm tối, đối với thần linh mà nói, ngắn ngủn hai ba ngày thời gian quả thực rất ngắn ngủi, báo danh tham gia tinh vực dự tuyển cũng càng ngày càng nhiều, sớm vượt qua con số một ngàn. Nhưng trong đó bắt mắt nhất vẫn là tên ‘nam tử tóc đỏ’ kia cùng thanh niên áo trắng tuấn mỹ bối cảnh tựa như rất khủng bố. Nam tử tóc đỏ vẫn không hề cố kỵ tản ra sát khí, chung quanh hắn mười trượng không có Thần cấp muốn tới gần.

“Các vị các vị.” Một tướng lĩnh áo giáp đỏ đậm đi tới, cất cao giọng nói, “Sắc trời đã tối, sáng mai chính là tinh vực dự tuyển! Hiện tại bắt đầu, mọi người đều báo danh hiệu của mình một chút.”

“Đồng Á!”

“Vạn Phong!”

“Thương Thu!”

Tướng lĩnh áo giáp đỏ đậm kia lần lượt ghi lại, rất nhanh đi tới trước mặt nam tử tóc đỏ phát ra sát khí đáng sợ kia. Nam tử tóc đỏ ngẩng đầu, bên dưới nửa cái mặt nạ đó vẫn rất lạnh lùng: “Huyết Vân!”

Một lát sau liền đi tới trước mặt thanh niên áo trắng tuấn mỹ kia.

“Không biết danh hiệu của điện hạ?” Tướng lĩnh áo giáp đỏ đậm rất khách khí, lưng cũng gấp khúc, khom người hỏi.

“Đệ Thất Mai Vũ!” Thanh niên áo trắng tuấn mỹ nhìn về phía tướng lĩnh này, bình tĩnh nói.

Đông Bá Tuyết Ưng nghe cười cười, danh hiệu thật kỳ lạ.

Rất nhanh cũng đến Đông Bá Tuyết Ưng bên này.

“Đông Bá.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thẳng.

Đợi sau khi tất cả đều ghi lại, tướng lĩnh áo giáp đỏ đậm kia cười nói: “Các vị, nghỉ ngơi chuẩn bị cho tốt, chờ trời vừa sáng, liền sẽ là tinh vực dự tuyển. Đến lúc đó ta sẽ báo ra tên các ngươi, nghe được tên liền có thể ra sân chiến một trận.”

...

“Mau mau mau, tinh vực dự tuyển lập tức bắt đầu!”

“Nhanh lên.”

Từng thần linh trong Ngô Sơn thành từ bốn phương tám hướng chạy tới, đều hướng Huyết Nhận vực chạy đi, chuẩn bị xem cuộc chiến.

“Việc trọng đại ngàn vạn năm một lần, Thần cấp thật sự chói mắt nhất lợi hại nhất mới có tư cách tham chiến. Nghĩ thôi ta đã nhiệt huyết sôi trào.”

“Xem việc trọng đại, có rượu ngon, xem, đây là cái gì?”

“Ha ha, Đông Hỏa Thiêu? Thống khoái thống khoái. Đến lúc đó nên chia cho ta một nửa.”

...

Giờ phút này khu vực sắp tiến hành chiến đấu của Huyết Nhận vực đã sớm người ta tấp nập, vô số thần linh hội tụ ở bốn phương tám hướng, sắc trời mới vừa tờ mờ sáng, trên bầu trời đã còn thể nhìn thấy vô số ngôi sao, nhưng các khách quý cao cao tại thượng đã đến. Quan tuần thú làm tinh vực tuần thú, tự nhiên ngồi ở chủ vị, bên cạnh hắn còn có một cái ghế báu hầu như ngồi ngang hàng với hắn, trên cái ngai báu đó chính là vị mỹ phụ nhân nọ, phía dưới hai bên bọn họ còn có nhiều cái ghế báu nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui