Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Lúc ấy Độc Dĩnh giới thần trực tiếp cười nhạo nói: “Ngươi một tên nhãi, cũng kiêu ngạo ở trước mặt ta? Ngươi là lĩnh chủ vật chất giới lại thế nào? Ngươi dù là cả đời lại có thể tu luyện đến tình trạng gì?” Độc Dĩnh giới thần lúc ấy hoàn toàn không đem Đông Bá Tuyết Ưng để vào mắt.

Điều này cũng rất bình thường.

Dù sao giới thần tứ trọng thiên thưa thớt cỡ nào? Trong một phủ, cũng chỉ một hai người! Mà Vạn Hoa yến ngàn vạn năm chỉ một lần, Độc Dĩnh giới thần căn bản không cho rằng Đông Bá Tuyết Ưng có thể thành giới thần tứ trọng thiên, tự nhiên không thèm quan tâm.

Nhưng...

Thiên đạo thật tuần hoàn, báo ứng khó chịu đến rất nhanh.

“Soạt.”

Phi thuyền tinh vực chậm rãi dừng lại, vợ chồng Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu cùng với con cái, bên cạnh chính là Qua Bạch, Hạ Phi Vân, Hề Vi, quân nhu quan Khúc Thừa giới thần, còn có một đám thần linh Hạ tộc. Đông Bá Tuyết Ưng tâm ý khẽ động, phi thuyền tinh vực kia liền biến mất không thấy, trực tiếp bị thu lại.

Xa xa, một đám giới thần đông nghịt cũng vội bước lên phía trước nghênh đón.

Bọn Đông Bá Tuyết Ưng cũng bay qua.

“Ra mắt Đông Bá điện hạ.” Người trung niên áo bào trắng cầm đầu mỉm cười nói.

“Mạc quân chủ.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng mở miệng, “Đã sớm nghe nói thanh danh của ngươi, về sau rất nhiều công việc của đông vực, sợ phải thường xuyên làm phiền quân chủ, quân chủ cũng đừng ngại phiền toái, ngươi ta phối hợp nhiều hơn.”

Mạc quân chủ âm thầm cả kinh.

Thường xuyên phiền hắn? Còn bảo hắn đừng ngại phiền toái?

Hảo gia hỏa, Giám sát sứ này, xem ra là muốn ‘thật sự giám sát’ đây! Giám sát sứ, chức trách nói lớn rất lớn, nếu dụng tâm đi giám sát, các thế lực của toàn bộ đông vực đều sẽ đau đầu, thậm chí cũng sẽ phẫn nộ phản kháng! Nói không lớn cũng không lớn, mở một mắt nhắm một mắt, ngươi tốt ta cũng tốt. Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng vừa gặp mặt đã nói ‘Phiền đến quân chủ’, khiến Mạc quân chủ cảm thấy không ổn.

Nhưng, ai bảo đối phương là thân truyền đệ tử của bệ hạ!

“Chỗ chức trách, đương nhiên phối hợp.” Mạc quân chủ cười tủm tỉm, “Các thế lực đông vực An Hải phủ ta đều đến đông đủ, cũng chuẩn bị yến hội, tẩy trần cho điện hạ.”

“Đến đông đủ?” Ánh mắt Đông Bá Tuyết Ưng đảo qua, “Độc Dĩnh giới thần chưa tới mà.”

Các giới thần tam trọng thiên khác chung quanh có chút cười thầm, đều vui vẻ xem náo nhiệt.

“Chủ nhân nhà ta đang bế quan, trước đó nghiêm lệnh ai cũng không được phép quấy rầy. Cho nên chuyện điện hạ đảm nhiệm Giám sát sứ, chủ nhân nhà ta chỉ sợ còn chưa biết, mong điện hạ thứ tội.” Ở phía sau, một vị nam tử cao gầy vội nói.

Đông Bá Tuyết Ưng liếc một cái: “Ồ, Độc Dĩnh giới thần cũng thật bận, đi, các vị, chúng ta vào thành đi.”

“Đi đi đi, đều vào thành.” Mạc quân chủ cũng vội nói.

Lúc này một đám giới thần đông nghịt vây quanh bọn Đông Bá Tuyết Ưng, đi vào trong thành.

...

Ở trong hư không xa xa ngoài Đông Vực thành, đang có hai bóng người đứng sóng vai.

Là một nữ tử áo bào vàng cùng một vị nam tử áo bào bạc, nam tử áo bào bạc trên mặt có kỳ lạ hoa văn.

“Ở ngoài thành nghênh đón, chuyên môn điểm tên ta.” Nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh giới thần cười lạnh, “Đông Bá Tuyết Ưng này, lai giả bất thiện, nếu muốn đấu với ta, ta sao lại sợ hắn? Đại ca, ngươi ở bên cạnh bệ hạ nhiều năm, đám hảo hữu đó của ngươi đều là người bên cạnh bệ hạ, ngươi vận dụng chút quan hệ, chẳng lẽ không thể khiến thần đình bên kia có khuynh hướng ta?”

“Muội muội.” Bên cạnh, nam tử áo bào bạc bất đắc dĩ nói, “Đám lão huynh đệ đó của ta, quả thực giao tình rất sâu với ta, các quan viên phụ trách sự việc của thần đình cũng phải cho ta chút mặt mũi. Ngươi nếu đấu với Mạc quân chủ, với người khác thì thôi! Nhưng đối thủ lần này là Đông Bá điện hạ.”

“Như Mạc quân chủ bọn họ đóng thời gian dài ở đông vực, lại không gặp được bệ hạ, tự nhiên không tính là gì.” Nam tử áo bào bạc lắc đầu, “Nhưng Đông Bá điện hạ thì khác, hắn là thân truyền đệ tử của bệ hạ, bản thân hắn có thể liên hệ bệ hạ, trực tiếp bẩm lên bệ hạ! Quan trọng nhất là bản thân hắn tiềm lực rất mạnh, hiện tại đã là giới thần nhị trọng thiên, chỉ sợ trăm vạn năm có thể trở thành giới thần tứ trọng thiên. Các quan viên đó ai muốn đắc tội một giới thần tứ trọng thiên?”

Giới thần tam trọng thiên, cùng giới thần tứ trọng thiên, chênh lệch như trời với đất!

Toàn bộ An Hải phủ giới thần, tam trọng thiên có nhiều tới mấy chục vị!

Giới thần tứ trọng thiên chỉ một vị!

“Muội muội, thôi vậy.” Nam tử áo bào bạc nói, “Ta tìm mấy người bạn đi xem giọng điệu thế nào trước, nghĩ cách chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ.”

Nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh giới thần cắn răng, do dự, rối rắm, trầm thấp nói: “Chẳng lẽ còn có thể hóa giải?”

“Thử đi.” Nam tử áo bào bạc khuyên.

“Theo ta thấy khả năng hóa giải rất thấp.” Nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh giới thần lạnh lùng nói, “Hừ, ta tốt xấu giai vị cũng là đệ ngũ giai vị, cũng là một thành viên của thần đình. Hắn có thể làm khó dễ được ta? Cho dù thành giới thần tứ trọng thiên, hắn cũng không có quyền đánh giết ta, thực ép ta quá, tự bảo vệ mình cũng có cách.”

Trong thần đình tự có quy củ, không phải nói thực lực mạnh thì có thể tùy ý giết chóc.

“Đông Bá Tuyết Ưng, nhất định một bước lên trời, ngươi đấu với hắn?” Nam tử áo bào bạc lắc đầu, “Thôi thôi, đừng đấu nữa, để ta nghĩ cách, tạm thời ngươi đừng gặp mặt hắn.”

“Đại ca, ngươi đi giải quyết.” Nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh giới thần cười lạnh, “Ta sẽ tạm thời cúi đầu chút, nếu hắn không nể tình, hừ hừ, ta vẫn có phương pháp ứng đối.”

“Ngươi.” Nam tử áo bào bạc lắc đầu.

Nam tử áo bào bạc cũng nghĩ cách, tương đối tính nết hắn tốt hơn rất nhiều, nếu không sao có thể trở thành một thành viên thị vệ bên người bệ hạ, hắn vẫn có khuynh hướng hóa giải thù hận.

...

Tiệc tẩy trần, khách khứa đông đúc, lễ vật cũng xếp thành núi.

Mọi người đều biết vị Giám sát sứ này khác Giám sát trong quá khứ sứ, luận hậu trường quá cứng, hơn nữa tiềm lực lại lớn, tặng quà đều không nhẹ.

Yến hội chấm dứt.

Bọn Đông Bá Tuyết Ưng cũng về tới phủ đệ Giám sát sứ, trong phòng, Đông Bá Tuyết Ưng, Khúc Thừa, Qua Bạch sư huynh, Hạ Phi Vân sư huynh, Hề Vi đều ở đây.

“Khúc Thừa, ngươi an bài, từ ngày mai trở đi, công khai với bên ngoài, chiêu mộ thân vệ.” Đông Bá Tuyết Ưng phân phó, “Thấp nhất Thần cấp đỉnh phong, giới thần số lượng không giới hạn.”

Cho dù vượt qua định mức.

Cũng có thể thu làm môn khách! Phải biết không phải mỗi một giới thần đều muốn trở thành một thành viên quân đoàn, có một số càng muốn đầu nhập vào chỗ dựa tốt. Đông Bá Tuyết Ưng hiển nhiên chính là chỗ dựa không tệ, hơn nữa tương lai không lâu, chỉ sợ sẽ là giới thần tứ trọng thiên.

“Vâng.” Khúc Thừa giới thần cung kính nói.

“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, “Ngươi mau đi an bài đi.”

Khúc Thừa giới thần lập tức lui ra.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía Hề Vi bên cạnh, cười nói: “Hề Vi, có một việc cần phiền ngươi.”

“Điện hạ mời nói.” Hề Vi nay cũng theo Đông Bá Tuyết Ưng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui