Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Trong lòng Dư Tĩnh Thu căng thẳng, nhìn thanh niên đồ đen trước mắt. Đây là bí mật nàng luôn cất giấu, nàng có quá nhiều băn khoăn cho nên mãi không dám nói, nhưng lần này nàng ra tay, tuy rất cẩn thận thu liễm khí tức ngay cả thân hình cũng xảy ra biến hóa, nhưng vẫn bị nhận ra. Tĩnh Thu cũng từng có chuẩn bị tư tưởng, dù sao cũng là vợ chồng, người ngoài có lẽ nhìn không ra, nhưng trượng phu mình vẫn có thể nhìn ra được.

“Ừm.” Dư Tĩnh Thu nhẹ nhàng gật đầu, lại rất khẩn trương.

Nàng sợ.

Bởi vì quá quan tâm, quá coi trọng trượng phu mình, cho nên nàng sợ.

“Đầu thai chuyển thế?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.

“Đúng.” Dư Tĩnh Thu hít sâu một hơi, nhìn trượng phu trước mắt, “Chàng ghét bỏ ta?”

Dư Tĩnh Thu thậm chí cũng có chút hốt hoảng không dám chờ Đông Bá Tuyết Ưng trả lời, liền vội tiếp tục nói: “Ta cũng là ở lúc thành thần, mới thức tỉnh ký ức kiếp trước. Ta lúc trước tên là Tinh Kiếm Huyền Nữ, là con gái lớn nhất của Ma Tuyết quốc chủ, cho nên lúc trước chàng chạm mặt Đệ Thất Mai Vũ, ta liếc một cái có thể nhận ra nàng là nữ tử, bởi vì nàng là em gái ruột của ta.”

“Còn có phụ thân ta Ma Tuyết quốc chủ tự mình chỉ điểm chàng, so với đối đãi nội môn đệ tử còn thân hơn, là vì ông đã biết chàng là con rể của ông.” Dư Tĩnh Thu còn cẩn thận nhìn vẻ mặt Đông Bá Tuyết Ưng.

“Mọi người lúc ấy đã nhận ra nhau?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.

“Âm thầm nhận nhau, trừ ta cùng phụ thân, không có ai khác biết.” Dư Tĩnh Thu nói.

Đông Bá Tuyết Ưng buồn bực.

Khó trách.

Khó trách cảm thấy không thích hợp, cho dù mình rất chói mắt ở trong sàng chọn của An Hải phủ Vạn Hoa yến, nhưng ‘Ma Tuyết quốc chủ’ thật sự địch nổi đại năng giả thế mà liên tục chỉ điểm mình hai ngày thời gian, hơn nữa là ngôn ngữ truyền thụ, thỉnh thoảng biểu thị! Lúc ấy Đông Bá Tuyết Ưng được yêu mà sợ, hiện tại mới biết được, thì ra có quan hệ của thê tử Tĩnh Thu.

“Lúc ấy nàng còn đùa giỡn ta và Đệ Thất Mai Vũ.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn Dư Tĩnh Thu.

Dư Tĩnh Thu thấy thế, trong lòng hơi an tâm, liền nói: “Ta cũng chỉ là nói giỡn, nhìn thấy muội muội, ta cũng rất vui vẻ, chỉ là không thể nhận nhau. Tuyết Ưng, chàng không ghét bỏ ta chứ?”

“Đường đường Tinh Kiếm Huyền Nữ, không biết bao nhiêu giới thần ái mộ, ta cao hứng còn không kịp, còn chê?” Đông Bá Tuyết Ưng nhếch miệng cười.

Dư Tĩnh Thu lúc này mới thở phào ra, nắm lấy tay Đông Bá Tuyết Ưng, có chút tức giận nói: “Ta khẩn trương như vậy, chàng còn cố ý trêu đùa ta.”

Nàng quả thực khẩn trương.

Tinh Kiếm Huyền Nữ, là con gái lớn của Ma Tuyết quốc chủ, xuất thân đã chói mắt phi phàm. Bởi vì phụ thân, nàng cực kỳ lạnh lùng kiêu ngạo.

Nói đơn giản bảy con gái của Ma Tuyết quốc chủ đều tương đối lạnh!

Bản thân Ma Tuyết quốc chủ cũng cực kỳ cao ngạo.

Nàng thực lực mạnh, phụ thân lại cường đại, thực không có mấy ai có thể vào mắt nàng. Như rất nhiều nữ tử trong Siêu Phàm đều là luôn độc thân, Dư Tĩnh Thu kiếp trước so với những nữ Siêu Phàm đó cường hãn hơn nhiều, mục tiêu của nàng chỉ một cái —— siêu thoát trở thành đại năng giả!

Cho nên đừng nhìn nàng kiếp trước sống lâu như vậy, cũng chưa từng có tình yêu, đối với nàng giới thần cường đại bực này mà nói, chuyện đó đã không có bất cứ sức dụ hoặc gì.

Vẫn là sau khi đầu thai chuyển thế.

Tới với Đông Bá Tuyết Ưng, còn có hai đứa con.

Nàng sau khi thành thần thức tỉnh ký ức kiếp trước, liền có chút sợ, sợ Đông Bá Tuyết Ưng sau khi biết được sinh ra ngăn cách với nàng! Dù sao biết thê tử mình là lão gia hỏa có ký ức vượt qua mười ức năm, không phải ai cũng có thể tiếp nhận. Càng quan trọng là Dư Tĩnh Thu kiếp trước chưa từng kết hôn, cho nên đặc biệt coi trọng trượng phu mình, con trai, con gái mình.

Nàng sợ.

Cho nên nàng cố gắng giấu diếm, đương nhiên đây chỉ là một nguyên nhân trong đó, một nguyên nhân khác là vì kẻ thù lớn.

“Tĩnh Thu, trong lời đồn Tinh Kiếm Huyền Nữ là đắc tội một trong thần giới ngũ hung ‘Kim Tiêu lão tổ’, bị Kim Tiêu lão tổ giết chết.” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.

“Ừm, là đắc tội Kim Tiêu lão tổ, phụ thân cũng không bảo vệ ta, vì chạy trốn, ta dứt khoát lựa chọn đầu thai chuyển thế, tránh một kiếp này.” Dư Tĩnh Thu nhẹ nhàng gật đầu, “Cho nên lúc ở phủ thành, ta và phụ thân tuy âm thầm nhận nhau, lại căn bản không dám công khai. Thậm chí ta vẫn duy trì phân thân Thần cấp, là vì sợ Kim Tiêu lão tổ biết ta chuyển thế thành công, sợ hắn lại đánh tới.”

Đông Bá Tuyết Ưng nhịn không được hỏi: “Sao nàng đắc tội Kim Tiêu lão tổ?”

Kim Tiêu lão tổ.

Ở trong đại năng giả cũng tiếng tăm lừng lẫy, so với vị sư phụ đã chết ‘Hồng Trần thánh chủ’ kia của mình còn cường đại hơn, cũng đã tiếp cận tam tổ.

Thần giới ngũ hung, xếp thứ nhất là Bàng Y! Xếp thứ hai chính là Kim Tiêu lão tổ, thực lực so với bọn Phách Hung lão tổ mạnh hơn nhiều. Bàng Y nay một lòng hoàn thiện phép tu hành, rất thu mình. Lúc bình thường, cầm đầu thần giới ngũ hung ở bên ngoài tung hoành tàn sát bừa bãi chính là Kim Tiêu lão tổ, hắn là có thể giao thủ với cấp độ tam tổ mà có thể dễ dàng chạy thoát.

“Điều này...” Dư Tĩnh Thu có chút xấu hổ, “Là như vậy, chàng hẳn là biết tiếng tăm của ta lúc trước.”

“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Ta một lòng tu hành, muốn trở thành tứ trọng thiên, thậm chí thành tựu đại năng giả. Ta cũng không thèm hấp thu tín ngưỡng thạch.” Dư Tĩnh Thu nói, “Cho nên ta sớm đã chuẩn bị, đi một số di tích cổ xưa tìm kiếm gặp gỡ, mà ở trong một di tích ta phi thường may mắn hầu như không trải qua bao nhiêu nguy hiểm, đã chiếm được một môn truyền thừa, là tàn thiên Tâm Kiếm đồ, ai ngờ chỗ di tích đó trên thực tế Kim Tiêu lão tổ đã dẫn dắt ba vị khác trong thần giới ngũ hung, tiêu phí sức lực rất lớn, phá giải rất nhiều nguy hiểm, chỉ thiếu một bước sẽ đến trung tâm, ai ngờ bị ta hái được quả đào. Ta lúc trước cũng buồn bực, sao không đụng phải cái gì nguy hiểm.”

Đông Bá Tuyết Ưng chớp mắt.

Một phương là bốn vị đại năng giả tiến vào di tích, phá giải rất nhiều nguy hiểm. Một phương là giới thần tam trọng thiên, nhắm chừng từ một chỗ khác của di tích tiến vào, dễ dàng không có gì nguy hiểm đến trung tâm.

“Cũng không thể trách nàng hết.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Dù sao nàng cũng không phải cố ý, hơn nữa sự việc đã xảy ra, chỉ cái gì tàn thiên Tâm Kiếm đồ, chỉ là tàn thiên mà thôi.”

Dư Tĩnh Thu thấp giọng nói: “Cha ta cũng mời đại năng giả ra mặt, muốn hóa giải, về sau mới biết, Kim Tiêu lão tổ hao phí năm tháng dài lâu đã chiếm được bốn phần tàn thiên Tâm Kiếm đồ, ta nhận được chính là phần thứ năm, cũng là một phần cuối cùng! Chỉ cần một phần này góp đủ, chính là một môn tuyệt học cổ xưa hoàn chỉnh.”

“A.” Đông Bá Tuyết Ưng há hốc mồm.

“Tâm huyết mấy ngàn ức năm, chỉ thiếu một phần này của ta. Thậm chí rất nhiều nguy hiểm của di tích đó đều là bọn họ phá giải, ta cuối cùng may mắn đạt được.” Dư Tĩnh Thu bất đắc dĩ nói, “Kim Tiêu lão tổ cũng sắp điên rồi, hắn muốn bắt ta, tiến hành sưu hồn đối với ta!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui