Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Nếu lần sau gặp phải tốc độ không thua gì mình thì sao? Thậm chí gặp phải tồn tại cấp tôn giả thì sao?

“Ài, muốn tìm một chỗ, đem nguyên bản《 Huyết Ma quyển 》 quyển thượng giấu đi, cũng không có nơi nào tốt.” Đông Bá Tuyết Ưng vừa phi hành tốc độ cao, vừa quan sát thông đạo sâu thẳm.

Bị giết thì thôi, nếu ngay cả nguyên bản Huyết Ma quyển quyển thượng cũng bị đoạt đi, thì quá thất bại rồi.

Hắn luôn muốn học lúc trước nhạc phụ đại nhân giấu chân thần khí, tìm một chỗ, giấu Huyết Ma quyển đi!

“Đáng tiếc nơi này là Tam Thủ thần sơn.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nhủ.

Trên Hồ Tâm đảo, khắp nơi đều là tầng băng, đem bảo vật giấu đi ngụy trang thành băng tinh là phi thường dễ dàng.

Mà Tam Thủ thần sơn, thông đạo lại phi thường cứng, không thể phá vỡ! Huyết Ma quyển của mình cho dù ngụy trang thành vật thể khác, các thâm uyên quân chủ chỉ cần phóng thích ra giới thần lực trong cơ thể, nghiền áp càn quét bốn phía cũng có thể dễ dàng càn quét ra.

Đồng thời ——

Trong Hồ Tâm đảo, các đại năng giả không dám một đường càn quét phá hư bốn phía, bởi vì Hồ Tâm đảo quá nguy hiểm, gây ra động tĩnh càng lớn, chỉ sợ dẫn phát nguy hiểm cũng càng lớn. Dám có gan một đường nghiền áp càn quét vô số tầng băng bốn phía, kiêu ngạo như vậy, nhắm chừng đám đông quái vật thậm chí tồn tại càng khủng bố hơn cũng sẽ xuất hiện. Cho nên ở Hồ Tâm đảo, mọi người đều rất thu mình, mặc dù ngẫu nhiên giao chiến, cũng sẽ nhanh chóng rời khỏi nơi chiến đấu.

Tam Thủ thần sơn thì sao? Trình độ nguy hiểm thấp hơn rất nhiều, đối với các chúa tể đã không còn nguy hiểm, cấp tôn giả tuy có chút nguy hiểm, nhưng bình thường cẩn thận chút giữ mạng không có vấn đề. Uy hiếp đối với đại năng giả cũng không phải quá lớn, chỉ có số ít nơi uy hiếp được đại năng giả.

Quan trọng nhất là!

Mình mới chạy vào một canh giờ, một canh giờ mới bay được bao xa? Ngay cả một trăm ức dặm cũng chưa đến!

Dọc theo con đường Đông Bá Tuyết Ưng chạy trốn, suốt đường tìm kiếm kiểu trải thảm, muốn tìm được Huyết Ma quyển, chỉ cần tiêu phí chút thời gian cũng không phải việc khó.

“Nếu là Hồ Tâm đảo thì tốt rồi, bọn hắn căn bản không dám điên cuồng mà phá hoại tìm tòi kiểu trải thảm.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm lắc đầu.

...

Thời gian đang chuyển dời.

Tụ tập ở Tam Thủ thần sơn đã có hai vị tồn tại cấp tôn giả, một trăm hai mươi lăm vị thâm uyên quân chủ, bọn họ dọc theo ngã rẽ khác nhau, từ phương hướng khác nhau đi chặn đường.

“Không thể chạy như vậy nữa.”

“Tiếp tục chạy, trong nửa canh giờ ta nhất định sẽ bị bắt.” Áo giáp màu đen ngoài thân Đông Bá Tuyết Ưng cũng có vết nứt, vết nứt đang khép lại, xương cốt trong cơ thể vỡ nát, lượng lớn máu thịt vỡ nát, giờ phút này cũng đang nhanh chóng khép lại, phía sau đang có một người khổng lồ bên hông quấn váy da đang rít gào truy đuổi, trong tay cầm cái rìu cực lớn.

Hắn chạy phi thường nhanh, Đông Bá Tuyết Ưng và hắn tốc độ hầu như tương đương.

“Đông Bá Tuyết Ưng, ngươi trốn không thoát.” Người khổng lồ này sải bước chạy, trong con ngươi nâu nhạt tràn đầy lãnh ý, “Giao ra Huyết Ma quyển đi!”

Hắn chính là đại năng giả tiếng tăm lừng lẫy hắc ám thâm uyên ‘Dã Ma’, tên nhìn như bình thường, ở trong đại năng giả cấp tôn giả trở xuống lại là xếp hàng đầu, thực lực cũng tiếp cận với Cửu Dương cung chủ, Tử Bào Vu Hoàng bọn họ. Hắn lấy tiến công cuồng mãnh phòng ngự rất mạnh nổi danh, hắn khi chiến đấu thường xuyên dùng thân thể ngạnh kháng binh khí của kẻ địch, cây rìu lớn của hắn sẽ nhân cơ hội trực tiếp chém giết kẻ địch.

Cây rìu lớn của hắn uy lực rất mạnh.

Đông Bá Tuyết Ưng đã nếm mùi, chỉ một rìu, đã bổ hắn bay xa xa, áo giáp màu đen xuất hiện vết nứt, thân thể càng vỡ vụn, may mắn thái hạo lực cuốn theo toàn thân, theo thế bị bổ tiếp tục chạy trốn.

“Giao ra Huyết Ma quyển, giao ra.” Đại năng giả ‘Dã Ma’ rít gào. Thân thể hắn quá mức khổng lồ có chút vụng về, tuy thân thể đã cực kỳ mạnh mẽ làm tốc độ cũng rất nhanh, nhưng cũng chỉ là tương đương Đông Bá Tuyết Ưng.

“Ta chỉ muốn đạt được nguyên bản Huyết Ma quyển, tin tưởng Tịch Diệt đại đế đồng ý trao đổi với ta, mượn cái này có cả bộ. Lúc trước Tịch Diệt đại đế có thể dựa vào nó bước vào cấp tôn giả, ta cũng hoàn toàn có thể làm được.” Đại năng giả ‘Dã Ma’ cũng tràn ngập dã tâm.

“Hả?” Đông Bá Tuyết Ưng bỗng nhìn thấy phía trước có một lỗ thủng cực lớn, thông đạo cũng đang kịch liệt to rộng lên, nối tiếp lỗ thủng xa xa, lỗ thủng ước chừng có đường kính ngàn ức dặm, phải biết Đông Bá Tuyết Ưng chạy hơn một canh giờ cũng chỉ khoảng trăm ức dặm, mà lỗ thủng này lại khổng lồ như thế... Hơn nữa còn có vô tận cuồng phong đang bị nuốt hút vào, sinh ra lốc xoáy mãnh liệt.

Theo tới gần, bóng người Đông Bá Tuyết Ưng cũng có chút bất ổn, lực hút của cái lỗ thủng này quá mạnh mẽ.

“Đi vào.” Đông Bá Tuyết Ưng không chút do dự. Hắn biết tiếp tục chạy, hy vọng sống sót cũng càng lúc càng thấp, đối mặt cái hang tràn ngập lực hút khủng bố này, hắn không giảm chậm tốc độ một chút nào, ngược lại theo cắn nuốt đẩy nhanh tốc độ.

“Hả?” Đại năng giả Dã Ma lại đang dần dần giảm bớt, hắn càng lúc càng chậm, thậm chí cuối cùng đứng ở trước lối vào lỗ thủng to lớn, không đi vào đuổi theo nữa.

“Sự nguy hiểm trong này, ngay cả ta cũng có thể chết.” Đại năng giả Dã Ma thoáng do dự, sau đó hắn liền phân hoá ra một phân thân, chỉ thấy một phân thân chân thần lực lập tức bay ra, cũng chui vào trong lỗ thủng khủng bố đó.

...

Vèo ~~~

Gió trong lỗ thủng càng lúc càng lớn.

Đông Bá Tuyết Ưng sau khi xuôi theo gió hút tiến vào, tốc độ phi hành kịch liệt tăng vọt, hơn nữa thời không chung quanh cũng bắt đầu vặn vẹo, hắn nhìn như tốc độ phi hành cũng chỉ nhanh hơn hai ba lần so với mình lúc trước, nhưng bởi vì nơi này thời không vặn vẹo, ngẫu nhiên một lần đi qua đã là mười ức dặm trăm ức dặm, hắn thậm chí cũng không dám tăng tốc nữa, bởi vì lực lượng gió lôi cuốn hắn, làm hắn cũng không thể khống chế tốt thân thể.

“Vù.” Đông Bá Tuyết Ưng bị cuốn đi với tốc độ cao, phi hành ở trong lỗ thủng.

Thông đạo lỗ thủng này u ám hơn nữa cực kỳ dài.

“Ừm?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn thấy xa xa bên cạnh có một luồng sáng, đó là đầu đường một ngã rẽ.

Đông Bá Tuyết Ưng chưa tiến vào, tiếp tục bay theo lỗ thủng.

Vù vù vù ~~~~

Không ngừng phi hành, thỉnh thoảng có ngã rẽ.

“Đây là lốc xoáy ác ma của Tam Thủ thần sơn nhỉ.” Đông Bá Tuyết Ưng theo gió hút nuốt không ngừng đi qua, “Cũng là nơi nguy hiểm nhất của Tam Thủ thần sơn.”

Đúng vậy.

Nơi này chính là nơi nguy hiểm nhất, thậm chí sinh ra uy hiếp đối với tồn tại cấp tôn giả.

Rất nhiều thông đạo trong Tam Thủ thần sơn đều có thể tìm được cửa vào lốc xoáy ác ma, một khi tiến vào lốc xoáy ác ma, thông qua lốc xoáy sẽ có hi vọng đến một số nơi thật sự cổ xưa của toàn bộ Tam Thủ thần sơn, cũng là nơi tồn tại nguy cơ lớn, tồn tại cấp tôn giả cũng phải cẩn thận chút.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui