Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Huyết Mạn lập tức nhu thuận hai tay cầm một phần quyển trục: “Chủ nhân, đây là danh sách lễ vật lần này.”

“Ồ?” Đông Bá Tuyết Ưng đưa tay tiếp nhận.

Lễ vật chủ yếu là Huyết Mạn và Bạch Cốt đến thu, sau khi thu được thì trực tiếp để vào trong động thiên bảo vật, mà động thiên bảo vật là được Đông Bá Tuyết Ưng mang theo trên người mọi lúc, cũng chỉ khí linh Bạch Cốt có thể trực tiếp đem bảo vật đưa vào trong động thiên bảo vật.

Tuy thu nhiều lễ vật như vậy, thứ nhất còn chưa lần lượt xem xét, thứ hai lễ vật nào là ai tặng, Đông Bá Tuyết Ưng cũng nhắc nhở Bạch Cốt, Huyết Mạn bọn họ định ra danh sách.

Dù sao lễ vật nặng nhẹ, tương lai nếu là có chuyện quan trọng mình tới cửa tặng lễ, cũng không thể quá nhẹ.

“Soạt.” Mở ra quyển trục trong tay.

Trên quyển trục từ cao đến thấp ghi lại chi tiết từng lễ vật của bọn Thanh Quân, Hỏa Thành tôn giả, Trúc Sơn phủ chủ, đương nhiên lễ vật ‘Lông chim màu đen’ kia của hắc điểu sư thúc là giao tới trên tay Đông Bá Tuyết Ưng, không ghi lại.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn ghi chép trên quyển trục cũng cười.

Ghi chép rất thú vị.

Ví dụ như lễ vật của Thanh Quân, trong quyển trục miêu tả là ‘bức tượng bằng bàn tay mắt thường nhìn không thấy’, lại ví dụ như quà của Trúc Sơn phủ chủ là ‘cái khay hình tròn có hoa văn đồ án’, đều là miêu tả đơn giản. Về phần rốt cuộc có tác dụng gì? Là bảo vật cỡ nào lại căn bản không có. Dù sao khí linh và Huyết Mạn Hoa kiến thức đều có hạn, nhưng chỉ cần có thể khiến Đông Bá Tuyết Ưng biết, bảo vật nào là ai tặng, vậy là được!

“Đại sư huynh thật đúng là có lòng.” Đông Bá Tuyết Ưng tuy còn chưa lần lượt xem xét, nhưng quà của Thanh Quân quả thực rất đặc thù, mắt thường căn bản không nhìn thấy, nhưng thông qua thiên địa lực có thể ‘xem xét’, thông qua ý thức cũng có thể xem xét, chính là một bức tượng hình người lớn bằng bàn tay khoanh chân ngồi, thoáng cân nhắc, Đông Bá Tuyết Ưng đã biết đó là bảo vật thế nào, tự nhiên cũng hiểu dụng tâm của Thanh Quân.

Lễ vật không vội điều tra, Đông Bá Tuyết Ưng sau khi thu quyển trục danh sách, liền lập tức đi gặp Tuệ Minh đại sư huynh và Xích Hỏa lão tổ.

Vừa vào trong vườn, liền nhìn thấy Tuệ Minh đại sư huynh đang cùng Xích Hỏa lão tổ ngồi ở nơi đó tán gẫu.

“Tuệ Minh sư huynh, lão tổ.” Đông Bá Tuyết Ưng cười đi qua.

“Tuyết Ưng, ngồi.” Xích Hỏa lão tổ nói.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng ngồi xuống, nhìn về phía Tuệ Minh đại sư huynh: “Đúng rồi, sư huynh, về Hắc Ma lão tổ ta hiểu biết cũng không nhiều, nhưng nếu có cơ hội, vẫn phải nghĩ cách bố cục tốt, một lần hành động đem bản tôn phân thân của hắn tất cả đều diệt sát. Muốn động thủ thì phải trừ khử sạch sẽ.”

Tuệ Minh lắc đầu nói: “Sư phụ đối đãi ta như cha, thù của sư phụ ta làm sao dám quên, chỉ là Hắc Ma lão tổ kia quá mức cẩn thận giảo hoạt. Từ sau khi ngươi trở thành thân truyền đệ tử của Huyết Nhận thần đế, một phân thân của Hắc Ma lão tổ đã ở lại Thời Không đảo thời gian dài. Ngươi nói, có thể làm sao bây giờ?”

“Luôn luôn ở Thời Không đảo?” Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt.

Thời Không đảo, đó là chỗ Thời Không đảo chủ ở lại.

Là hang ổ Thời Không đảo chủ kinh doanh năm tháng dài lâu, nơi đó nguy cơ tầng tầng, Thời Không đảo chủ ở đó có thể phát huy ra thực lực mạnh hơn. Mặc dù cường đại như Huyết Nhận thần đế, dám đánh vào cũng phải có chuẩn bị tâm lý tổn thất phân thân.

“Vậy có cách nào đem bản tôn hắn dẫn ra không?” Đông Bá Tuyết Ưng nói. Thực lực Hắc Ma lão tổ cũng không tính là mạnh, nếu thật đánh nhau, Đông Bá Tuyết Ưng vẫn có nắm chắc giết chết.

“Không dẫn ra được.” Tuệ Minh lắc đầu.

“Ha ha, không có khả năng dẫn ra.” Bên cạnh, Xích Hỏa lão tổ cũng nói, “Tuyết Ưng, ngươi là chưa từng có qua lại với Hắc Ma. Hắc Ma lão tổ này giảo hoạt âm hiểm, cẩn thận sợ chết! Ngươi vừa trở thành thân truyền đệ tử của thần đế, khi đó mới giới thần nhị trọng thiên nhỉ, hắn liền cẩn thận để một thân thể ở lại Thời Không đảo thời gian dài. Theo lý thuyết nơi hắn tu hành, cũng ở trong phạm vi lãnh thổ Thời Không đảo thống lĩnh, lấy thực lực Thời Không đảo chủ, hoàn toàn có thể nháy mắt trực tiếp xuyên qua thời không đến nơi hắn tu hành. Nhưng, hắn vẫn dời đến ở trên Thời Không đảo.”

Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày.

“Hơn nữa ngươi có phát hiện hay không, sau khi ngươi trở thành thân truyền của thần đế, hắn cho tới bây giờ chưa từng ra tay với ngươi, dù là con cái thê tử của ngươi, hắn cũng chưa ra tay.” Xích Hỏa lão tổ nói.

“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Hắn không coi trọng ta, không coi trọng Tuệ Minh, nhưng hắn sợ ngươi!” Xích Hỏa lão tổ lắc đầu, “Ngươi bái vào môn hạ Huyết Nhận thần đế lần đầu triển lộ thực lực chính là giới thần nhị trọng thiên, lại là lĩnh chủ vật chất giới, hắn không có cơ hội trừ bỏ ngươi, chỉ có thể trơ mắt nhìn ngươi trở nên càng ngày càng mạnh... Cho nên dứt khoát không trêu vào ngươi., chiêu số gì sổ cũng không dám dùng.”

“Sợ chọc giận ngươi, sợ khiến sát ý của ngươi nặng thêm.” Xích Hỏa lão tổ cười nói, “Nói thật, ngươi và Hồng Trần trên thực tế cũng không có cảm tình, sát tâm đối với Hắc Ma cũng cũng không tính là nặng. Ta nói đúng không?”

Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt, lập tức gật đầu thừa nhận điểm ấy.

Quả thực.

Hắn dù sao chưa bao giờ gặp Hồng Trần thánh chủ, thậm chí nếu không có Hồng Trần thánh chủ đem ‘Hồng Thạch sơn’ ném vào thế giới Hạ tộc, bọn vu thần, đại ma thần cũng sẽ không tính kế Hạ tộc thế giới, thế giới Hạ tộc cũng sẽ không gặp rất nhiều kiếp nạn, Đông Bá Tuyết Ưng hắn cũng sẽ không trúng vu độc Quỷ Lục Oán, thê tử cũng sẽ không thiếu chút nữa chết mất... Cho nên, Đông Bá Tuyết Ưng đối với Hồng Trần thánh chủ cũng khá xấu hổ.

Chỉ có thể nói, Đông Bá Tuyết Ưng thừa nhận phần ân tình này!

Về phần muốn giết Hắc Ma lão tổ.

Trừ nhân quả, càng chủ yếu là bản thân Hắc Ma lão tổ chính là hạng người không chuyện ác nào không làm. Sát tâm của Đông Bá Tuyết Ưng, chỉ sợ quá nửa đều là bởi bản thân Hắc Ma lão tổ quá mức tà ác. Nếu là Hồng Trần tà ác, Hắc Ma lão tổ nhân thiện, Đông Bá Tuyết Ưng chỉ sợ thực sự sẽ không ra tay. Một chút nhân quả đó ảnh hưởng cũng không quá lớn.

“Sát tâm của ngươi không nặng, hắn không muốn chọc giận ngươi chút nào, khả năng ngươi động thủ sẽ càng thấp.” Xích Hỏa lão tổ nói, “Dù vậy một phân thân của hắn vẫn tránh ở trong Thời Không đảo.”

“Quả thực giảo hoạt cẩn thận.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Không giảo hoạt, sao có thể tính kế Hồng Trần, khiến Hồng Trần bản tôn phân thân diệt hết.” Xích Hỏa lão tổ lắc đầu, “Ài, Hồng Trần cũng quá mức kiêu ngạo, không muốn đầu nhập vào chúa tể. Nếu đầu nhập vào Huyết Nhận thần đế, để một phân thân ở trong phạm vi lãnh thổ Huyết Nhận thần đình... Huyết Nhận thần đế có thể nháy mắt xuất hiện che chở, Hắc Ma lão tổ nào có thể giết hắn?”

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Đầu nhập vào chúa tể chính là chỗ tốt này, chúa tể không thể lúc nào cũng bảo hộ. Nhưng chỉ cần ở trong phạm vi nhất định! Chúa tể có thể xuất hiện trong nháy mắt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui