Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

“Đệ tử bái kiến sư tôn.” Ba vị cao thủ thần cấp cung kính hướng một vị đại năng giả ngồi ở nơi đó quỳ lạy dập đầu.

“Đứng lên đi.” Đại năng giả lạnh nhạt tùy ý.

Làm một thành viên Huyết Nhận thần đình, mỗi lần Vạn Hoa yến phải thu đồ đệ, hắn bình thường cũng tùy tiện thu chút nội môn đệ tử, muốn thu được đệ tử thật sự hài lòng quá khó.

Già Thừa áo bào vàng cùng ba vị đồng bạn khác đều quỳ lạy, cung kính hành lễ: “Đệ tử bái kiến sư tôn.”

Tả cung chủ ngồi ở nơi đó gật gật đầu, ánh mắt rơi ở trên người Già Thừa, lộ ra nụ cười mỉm khó được: “Đứng dậy.”

“Tiểu gia hỏa tên là Già Thừa này, tám ngàn năm có thực lực như vậy, thiên phú cực cao, hơn nữa tính cách thật ra cũng có chút tương tự với ta.” Tả cung chủ thích đồ đệ này, cho nên biết rõ Đông Bá Tuyết Ưng phát ra lệnh bài, hắn vẫn phát ra một khối lệnh bài.

“Luận thực lực ta không bằng Đông Bá Tuyết Ưng, nhưng luận dạy đồ đệ sao, tuy hắn là Tôn Giả cảnh, nhưng dù sao trẻ tuổi...”

Tả cung chủ nhìn Đông Bá Tuyết Ưng xa xa ở trên vị trí tam tổ.

Vạn Hoa yến một lần trước.

Hắn chính là tân khách trên Vạn Hoa yến, chính là đại năng giả cao cao tại thượng, khi đó Đông Bá Tuyết Ưng còn rất non nớt, cũng quỳ lạy dập đầu tiến vào môn hạ thần đế, nhưng chỉ chớp mắt, chỉ mới một lần Vạn Hoa yến trôi qua, Đông Bá Tuyết Ưng đã ngồi ở trên vị trí tam tổ. Ngay cả ‘Hủy Diệt quân chủ’ cũng thổi phồng hắn như vậy, tương lai chỉ sợ chênh lệch với nhau sẽ càng lúc càng lớn.

Tả cung chủ biết, thực lực là không thể so sánh, nhưng dạy đồ đệ hắn cũng không chịu thua.

...

Một đám cuối cùng đi tới là ‘Già Vân’ áo bào trắng cùng với đứa bé đồ đen lãnh khốc ‘Ma Trùng Vân’ có chút khẩn trương. Hai người bọn họ sóng vai đi vào, đi ngang qua từng vị đại năng giả, đi tới hầu như phía trên cùng, ở phía trước tam tổ dừng lại cung kính quỳ lạy: “Đệ tử bái kiến sư tôn.”

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn hai tiểu gia hỏa trẻ tuổi này.

Một người tu luyện tám ngàn năm, một người tu luyện mới ba vạn hai ngàn năm.

Quả thực quá trẻ tuổi.

“Đứng dậy.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười nói.

“Vâng.” Già Vân, Ma Trùng Vân đều đứng dậy.

Ma Trùng Vân bộ dáng đứa bé là tràn ngập hưng phấn, Già Vân thì tỉnh tỉnh mê mê. Hắn mơ hồ từ trong chỗ ngồi của đại năng giả ở đây phán đoán ra địa vị sư tôn mình: “Hai vị bên cạnh không phải là Hủy Diệt quân chủ cùng Trúc Sơn phủ chủ trong tam tổ trong truyền thuyết, sư tôn nhà ta đặt song song với bọn họ?”

“Cái này...”

Già Thừa xa xa bái môn hạ Tả cung chủ thấy một màn như vậy, trong lòng cũng run lên.

Không thích hợp.

Đông Bá Tuyết Ưng tuy lợi hại, nhưng trẻ tuổi như thế, lại thật sự như một số lời đồn đãi, trở thành tam tổ mới rồi?

******

Sau khi Vạn Hoa yến kết thúc.

Đông Bá Tuyết Ưng liền mang theo thê tử con cái cùng với hai đồ đệ mới thu chuẩn bị rời khỏi. Lúc rời khỏi, Ảnh Ma đảo chủ càng chủ động đến kéo gần: “Đế quân, đế quân.”

“Ảnh Ma đảo chủ.” Ở trên không Huyết Nhận thần đình, Đông Bá Tuyết Ưng xoay người nhìn về phía Ảnh Ma đảo chủ đuổi theo phía sau.

“Ha ha ha, Ma Trùng Vân tiểu tử này có thể bái ở môn hạ đế quân, là vận khí của nó, đế quân về sau muốn ta làm cái gì, chỉ việc phân phó một tiếng.” Ảnh Ma đảo chủ rất nhiệt tình.

Hai đồ đệ phía sau Đông Bá Tuyết Ưng.

Ma Trùng Vân còn tốt, Già Vân lại nói thầm.

“Ảnh Ma đảo chủ cũng là đại năng giả, vậy mà nịnh bợ sư tôn như thế?” Già Vân còn có chút không rõ lực ảnh hưởng của Đông Bá Tuyết Ưng, “Không phải nói đại năng giả đều rất kiêu ngạo sao, rất coi trọng mặt mũi sao?”

“Ảnh Ma đảo chủ khách khí rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười nói, “Ma Trùng Vân là một người chói mắt nhất Vạn Hoa yến lần này, cho dù ta không thu hắn làm đồ đệ, các đại năng giả khác cũng sẽ tranh nhau thu. Đảo chủ, nếu không có việc gì, ta đi trước?”

“Được.” Ảnh Ma đảo chủ cũng cười tủm tỉm chia tay Đông Bá Tuyết Ưng.

Hô.

Rất nhanh đoàn người Đông Bá Tuyết Ưng ở xa xa xé rách thời không thông đạo, bước lên đường về.

Ảnh Ma đảo chủ xa xa nhìn, không khỏi lắc đầu cảm khái thổn thức: “Thật sự không thể so sánh, trăm vạn năm đã mở đạo, nay ngay cả Hủy Diệt quân chủ cũng thổi phồng như thế, tương lai thành tựu sợ là không thua Thanh Quân, hy vọng thành chúa tể cũng rất lớn. Hắn quá khứ cũng chưa từng thu đồ đệ nào, Vân Nhi hẳn là đệ tử ưu tú nhất hắn thu, chắc chắn dốc sức bồi dưỡng.”

Càng nghĩ, trong lòng hắn càng thỏa mãn vui sướng.

...

Hắc Vụ hải, Đông Bá đế quân phủ.

“Đế quân.” Nữ quản gia xinh đẹp tóc đỏ tới đón tiếp.

“Huyết Mạn, an bài động phủ trước cho hai người bọn hắn.” Đông Bá Tuyết Ưng phân phó.

“Vâng.” Huyết Mạn lập tức ngoan ngoãn đáp.

Đế quân phủ tổng cộng có hai vị quản gia, một vị là ‘Bạch Cốt’, một vị là Huyết Mạn.

Huyết Mạn hoa lập tức dẫn Ma Trùng Vân, Già Vân đi tiến hành an trí trước. Hai người bọn họ đều có người hầu, những người hầu này tự nhiên đều ở trong thế giới trong cơ thể bọn họ.

Chỉ sau nửa canh giờ.

Trong một vườn hoa, cỏ cây sum xuê, muôn hoa đua thắm khoe hồng, cảnh sắc mỹ lệ.

Đông Bá Tuyết Ưng và Dư Tĩnh Thu đều ngồi ở nơi đó, đều uống rượu trái cây.

“Sư tôn, sư mẫu.”

Ma Trùng Vân, Già Vân cung kính hành lễ.

Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu nhìn hai tiểu gia hỏa này đều rất hài lòng. Luận thiên tư, hai người bọn họ thừa nhận, con cái mình ‘Đông Bá Ngọc’ ‘Đông Bá Thanh Dao’ được dốc sức bồi dưỡng cũng yếu hơn hai vị này chút, đây tuyệt đối xem như hai đồ đệ thiên tư tốt nhất gặp phải.

“Nội môn đệ tử môn hạ ta chỉ có hai người các ngươi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Thân truyền đệ tử có một vị, tên là Diệp Thanh, là đại sư huynh của các ngươi.”

“Diệp Thanh?” Ma Trùng Vân, Già Vân âm thầm nghi hoặc.

Chưa từng nghe nói có nhân vật lợi hại tên là Diệp Thanh.

Đông Bá Tuyết Ưng lại có chút cảm khái. Diệp Thanh là mình ở trong trăm năm trúng vu độc hành tẩu các nơi của thế giới Hạ tộc, một người duy nhất trong rất nhiều đồ đệ tùy ý dạy được hắn nhận định là đáng giá bồi dưỡng! Cũng là một đồ đệ duy nhất được hắn thừa nhận, chỉ là lúc trước Siêu Phàm, cho rằng Diệp Thanh đáng giá bồi dưỡng. Nhưng nay đứng ở vị trí đỉnh phong của vũ trụ mênh mông, tiềm lực của Diệp Thanh kém hơn nhiều, ở dưới sự bồi dưỡng của mình, nay cũng chỉ là thần cấp đỉnh phong, thành giới thần cũng là cái ngưỡng cửa lớn. Phải biết rằng, Diệp Thanh cho tới bây giờ tu hành cũng đã hơn ngàn vạn năm!

“Là đồ đệ lúc ta ở vật chất giới đã thu.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Hai người các ngươi thiên tư rất cao, hy vọng tương lai đừng khiến ta thất vọng, nếu các ngươi đủ ưu tú, tự nhiên có cơ hội trở thành thân truyền đệ tử của ta.”

Có thiên phú nữa.

Cũng chỉ có thể trở thành nội môn đệ tử trước, quan sát một đoạn thời gian, mới quyết định thu làm thân truyền hay không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui