Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

“Được, chúng ta đi.”

Giao Vân Lưu gật đầu liền mang theo hộ vệ rời khỏi. Tuy là dưới lòng đất, nhưng chung quanh cũng có các tòa pháp trận cổ xưa, đề phòng cực kỳ nghiêm ngặt, ánh mắt Giao Vân Lưu nhìn qua những pháp trận này âm thầm gật đầu. Tuy biết cách lúc trái cây chín còn sớm, nhưng hắn nhịn không được thường xuyên đến xem, hắn chỉ sợ... Sợ xảy ra cái gì ngoài ý muốn. Phải tận mắt thấy trái cây còn đang sinh trưởng, hắn mới yên tâm.

Tuy hắn ở ngay trên mặt đất, ngay cả pháp trận cũng là chính hắn khống chế, nhưng vẫn lần lượt đến tra xét.

“Chờ trái cây chín, thực lực của ta có thể tiến nhanh, thậm chí hoàn toàn có thể thức tỉnh huyết mạch bước vào cấp Chúa Tể, cũng có thể phong vương.” Trong đôi mắt Giao Vân Lưu có một tia dữ tợn, lập tức ẩn sâu.

...

Giao Vân Lưu mang theo hộ vệ rất nhanh tới mặt đất, ở dưới một phân thân khác của Sơn Đan dẫn dắt chủ động đi nghênh đón.

“Vị này chính là Đông Bá Tuyết Ưng huynh đệ?” Giao Vân Lưu mỉm cười nói.

Đông Bá Tuyết Ưng vừa buông xuống tinh cầu này, liền thấy tam điện hạ mang theo một đám hộ vệ tự mình tới đón tiếp, bản tôn Sơn Đan bên cạnh cũng nhắc nhở: “Vị này chính là tam điện hạ.”

“Ra mắt tam điện hạ.” Đông Bá Tuyết Ưng hơi hành lễ.

“Ta luôn luôn chiêu mộ hộ vệ, Đông Bá Tuyết Ưng huynh đệ có thể đến, ta cũng rất vui vẻ, nhưng, ta cũng thực muốn nhìn một chút thực lực của Đông Bá hộ vệ, thế nào?” Tam điện hạ Giao Vân Lưu nói. Dù sao cho dù là Tôn Giả, thực lực cũng có mạnh có yếu, đối với hộ vệ bên người hắn ít nhất có một cái hiểu biết đại khái.

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu: “Lúc nào cũng được.”

“Vậy Tùng hộ vệ, ngươi tới giao thủ với Đông Bá hộ vệ một chút đi.” Tam điện hạ Giao Vân Lưu nói.

“Được.”

Từ trong một đám hộ vệ một nam tử cao to khỏe mạnh toàn thân ngăm đen đi ra. Toàn thân hắn đều là kim loại đúc thành, không phải là sinh mệnh loại máu thịt.

Đông Bá Tuyết Ưng biết vị trước mắt này cũng là dị tộc, dù sao vũ trụ này đều là hệ thống tu hành huyết mạch, cũng tự nhiên đều là sinh mệnh loại máu thịt! Từ lúc trước mình nghe Sơn Đan nói, ở trong hộ vệ của tam điện hạ, hộ vệ vũ trụ này có mười lăm vị, dị tộc có năm vị. Mình nếu gia nhập, sẽ là vị thứ sáu!

“Chúng ta đến trong hư không giao thủ đi.” Tùng hộ vệ thanh âm hùng hậu trầm thấp nói xong khẽ cất bước đã đến trong tinh không.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng đi theo đến trong tinh không.

Hai người xa xa đối mặt.

“Bắt đầu đi.” Phía dưới, tam điện hạ cùng với một đám hộ vệ đều ngẩng đầu nhìn, lấy thị lực bọn họ đều có thể thấy rõ ràng.

“Rống ~~~ “

Tùng hộ vệ đột nhiên rống một tiếng.

Trong miệng trực tiếp phun ra một sóng ánh sáng màu trắng, hầu như nháy mắt đã tới trước mặt Đông Bá Tuyết Ưng. Các hộ vệ bên dưới xem cuộc chiến yên lặng nhìn. Bọn họ đều rất rõ, đây chính là một trong các sát chiêu hệ thống tu hành của vũ trụ bọn Tùng hộ vệ có được, dao động là thai nghén trong cơ thể, uy lực cực mạnh, phần lớn trong bọn họ cũng không dám ngạnh kháng. Bọn họ cảm thấy chỉ một chiêu này, gã tên ‘Đông Bá Tuyết Ưng’ kia nhắm chừng phải tốn không ít sức, thậm chí bị thua cũng có khả năng.

Vù.

Ánh sáng từ thân thể Đông Bá Tuyết Ưng xuyên qua, biến mất ở tinh không xa xa.

Mà Đông Bá Tuyết Ưng lại không thương tổn gì!

“Ừm?” Xa xa, Tùng hộ vệ kinh ngạc, tam điện hạ phía dưới xem cuộc chiến mắt sáng lên, các hộ vệ khác cũng giật mình vạn phần. Thế mà chính diện ngạnh kháng không thương tổn chút nào, giống như thân thể là hư vô?

“Tới ta rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng cười, hắn thi triển chính là thủ đoạn hư giới thiên địa, nhìn như còn đứng ở đây, lại là đã muốn tiến vào trong hư giới thiên địa. Đối phương công kích mặc dù có một chút ảnh hưởng đến trong hư giới thiên địa, nhưng chút uy lực này thân thể mình dễ dàng ngạnh kháng, không cần di động một bước.

Đông Bá Tuyết Ưng khẽ lật tay, trong tay xuất hiện một cái phi tiêu.

Phi tiêu cũng là chiến lợi phẩm từ chỗ hộ pháp Mẫu Tổ giáo đạt được, một bộ phi tiêu này có mười hai cái, là xương cốt kỳ dị hình thành. Tuy không phải chân thần khí, nhưng luận cứng rắn sắc bén lại không thua gì chân thần khí. Thật ra binh khí Mẫu Tổ giáo, phần lớn là những côn bổng đao kiếm… binh khí tương đối nguyên thủy, nhưng bình thường đều có thể đủ cứng đối cứng với chân thần khí.

“Vù.”

Phi tiêu ném đi, biến mất không dấu vết.

Xuyên thấu qua hư giới thiên địa đã đến trước người kẻ địch.

“Hả? Phi tiêu đâu? Ở đâu?” Tùng hộ vệ kia trừng lớn một đôi mắt kim loại nhìn bốn phía, cẩn thận cảnh giác, nhưng sau đó sắc mặt đại biến, phi tiêu đã đến trước ngực hắn.

“Ầm!”

Không kịp phòng ngự.

Một đòn ẩn chứa bộ phận lực lượng thân thể cường đại của Đông Bá Tuyết Ưng hiện nay, lại ẩn chứa sát lục đạo... Thậm chí xuyên thấu qua hư giới thiên địa đến trước người kẻ địch, kẻ địch ngay cả ngăn cản cũng không làm được.

Một tiếng nổ vang.

Ngực Tùng hộ vệ đã bị xuyên ra cái lỗ thủng lớn.

Tùng hộ vệ có chút dại ra cúi đầu nhìn nhìn, lại quay đầu nhìn nhìn, phi tiêu vốn tập kích hắn đã biến mất không dấu vết.

“Ta thua rồi.” Tùng hộ vệ trầm thấp nói, hắn biết rõ đến một lần nữa hắn vẫn không chống đỡ được phi tiêu kia, “Đông Bá huynh quả thực lợi hại, ta tự thẹn không bằng!”

“Thân thể Tùng hộ vệ cũng là bất phàm, một đòn của ta như thế, cũng chỉ đâm ra cái lỗ thủng.” Đông Bá Tuyết Ưng nói. Hắn ban đầu là tính làm bị thương nặng đối phương, khiến đối phương giữ lại sinh cơ là được. Nào ngờ miễn cưỡng xuyên qua ngực đối phương, uy thế của phi đao đã không sai biệt lắm cạn hết. Thân thể đối phương hiển nhiên phi thường cứng cỏi.

...

Tam điện hạ Giao Vân Lưu rất nhiệt tình: “Đông Bá hộ vệ thực lực phi phàm, nhưng, ta thấy Đông Bá hộ vệ không có binh khí tốt, ngay cả một món chân thần khí cũng không có, Đông Bá hộ vệ là sở trường phi tiêu?”

“Không phải, là trường thương.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Trường thương...” Giao Vân Lưu gật đầu, “Ta quả thật có một cây trường thương, là ta từ trong kho báu phụ thân luyện chế trộm mà có.”

Nói xong hắn vung tay lên.

Trước mặt xuất hiện một bộ áo bào màu đen, một cây trường thương màu bạc trắng, thậm chí ở bên cạnh còn có một chiếc chiến thuyền màu xám, hình thức chiến thuyền phi thường giống với chiến thuyền lúc trước Sơn Đan khống chế.

Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt.

“Nhận lấy đi, mỗi hộ vệ đều có.” Giao Vân Lưu nói.

Đông Bá Tuyết Ưng lập tức nhận lấy, lúc nhận lấy hắn cũng cảm giác được trường thương màu bạc trắng này ẩn chứa sự sắc bén khủng bố, chỉ luận sự sắc bén tựa như còn ở trên Huyết Xà thương. Chỉ là phương pháp luyện chế trường thương này không giống với một số chân thần khí kiểu Huyết Xà thương, ở trong chứa không phải đạo của vĩnh hằng cảnh, cũng không phải là đạo khai ích cảnh, mà là tầng tầng pháp trận cổ xưa phức tạp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui