Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Một khi đạt tới vĩnh hằng.

‘Sát lục chi vực’ của mình sẽ chất biến! ‘Sát lục chi vực’ của hệ thống sứ giả vũ trụ sở dĩ mạnh, là dựa vào điều động vũ trụ bổn nguyên lực. Mà ‘Sát lục chi vực’ của mình càng chủ yếu dựa vào quy tắc. Quy tắc càng mạnh, nó càng mạnh.

“Ở trong sát lục chi vực, thực lực của ta có thể mạnh hơn so với vừa rồi nhiều.” Đông Bá Tuyết Ưng cười, hắn một tay cầm thương, tay phải tùy ý vung.

Cắt! Chọc! Quét! Điểm! Dẫn! Quấn!

Tùy ý thi triển chiêu số, lại thông qua dao động của sát lục chi vực cộng hưởng, ở chung quanh Hồng Ma thần đế hình thành công kích! Từng chiêu công kích giống như thi triển khoảng cách siêu gần, quỷ dị khó lường.

“Ta không tin, không tin ngươi đường đường Chúa Tể chỉ chút thực lực này, lấy ra thực lực mạnh hơn đi.” Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lùng nói. Giao thủ cùng vị Chúa Tể này, đánh bại cũng không phải quan trọng nhất, quan trọng là mượn dùng một trận chiến này kiểm nghiệm thực lực của mình!

“Ngươi nếu không lấy ra thực lực mạnh hơn, ngươi sẽ phải thua.” Thanh âm Đông Bá Tuyết Ưng quanh quẩn.

Xa xa hai vị điện hạ cùng các hộ vệ đều xem ngây người.

Một vị Tôn Giả dám kiêu ngạo như vậy, chiếm ưu thế còn bảo đối phương đưa ra thực lực mạnh hơn? Quá ngông cuồng rồi nhỉ?

“Tốt lắm, tốt lắm.” Hồng Ma thần đế cũng cảm thấy phẫn nộ, hắn gầm nhẹ, “Tới Ma Sơn vũ trụ ta chỉ là vì tu luyện, không ngờ ngươi thế mà bức ta thi triển thực lực mạnh nhất. Tốt lắm, tốt lắm...”


Con mắt duy nhất của hắn đột nhiên biến thành một mảng trắng xóa.

Ầm!

Một mảng trắng xoá!

Một sự rét lạnh thấu xương nháy mắt bao trùm, ngay cả một số pháp trận chung quanh cũng bị đông lại bắt đầu vỡ nát, bọn Giao Vân Lưu điện hạ tránh ở trong cung điện vội nhìn kỹ.

Chỉ thấy sát lục chi vực màu máu kia vẫn đang quay cuồng chấn động, chỉ là biên độ quay cuồng rõ ràng thấp đi chút, bị áp chế.

Thân thể Đông Bá Tuyết Ưng như ảo như thật, vẫn cảm thấy rét lạnh khủng bố thẩm thấu vào hư giới thiên địa, thẩm thấu vào thân thể mình.

“Muốn đánh bại một Chúa Tể, xem ra thật không dễ dàng.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn Hồng Ma thần đế xa xa, ngoài thân Hồng Ma thần đế giờ phút này đã có một tầng áo giáp màu trắng, khí tức cũng trở nên cường đại hơn rất nhiều.

“Một lần trước ta thi triển thực lực mạnh nhất, là Ma Sơn vũ trụ chinh phục quê hương chúng ta.” Hồng Ma thần đế giận dữ hét, “Ngươi một tên Tôn Giả muốn chết, ta sẽ tiễn ngươi đi chết!”

Hồng Ma thần đế là thật sự phẫn nộ cuồng bạo.

Đông Bá Tuyết Ưng thấy thế khóe miệng lại hơi nhếch lên.

Chung quanh một mảng rét lạnh thấu xương, bộ phận pháp trận đông lạnh vỡ vụn, thậm chí rất nhiều nơi của một tinh cầu này cũng bắt đầu có tuyết bay, đại điện hạ ‘Giao Vân Đằng’ cùng với Sát Vân Nông bọn các hộ vệ ở xa xa khẩn trương xem cuộc chiến, may mắn Hồng Ma thần đế cố ý khống chế, rét lạnh khủng bố tránh bọn họ, bọn họ chỉ hơi chịu lan đến một chút, ai cũng có chút run rẩy.

Làm mục tiêu chủ yếu Đông Bá Tuyết Ưng lại lộ ra nụ cười, nhìn Hồng Ma thần đế trong cuồng bạo: “Có lẽ, là ta tiễn ngươi đi chết!”

“Ha ha ha...”

Oành!

Hồng Ma thần đế giận dữ mà cười toàn thân áo giáp màu trắng, cầm một cây chiến đao to lớn nháy mắt lao thẳng tới Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở chỗ đó, chung quanh có sóng triều màu máu quay cuồng, nhưng đây chung quy không phải ‘Sát lục chi vực’ nguyên bản, chỉ là tham khảo tham chiếu, dựa vào sát lục đạo, ba động chi đạo kết hợp thành bí kỹ. Hai con đường lại đều chưa đạt tới mức hoàn mỹ vĩnh hằng, sát lục chi vực này cũng bị vô tận băng lạnh áp chế, uy lực suy giảm rất nhiều.

Nhưng...


Đông Bá Tuyết Ưng vẫn đứng ở nơi đó, cầm trường thương màu bạc, mỉm cười nhìn Hồng Ma thần đế đánh tới.

Chiến đao to lớn bổ mạnh nhanh như chớp, uy thế so với lúc trước còn mạnh hơn.

“Soạt.” Đông Bá Tuyết Ưng khẽ xoay trường thương trong tay, huyền diệu vô song chặn lưỡi chiến đao to lớn, lực lượng khủng bố trong cơ thể có được làm hắn không lui lại một bước, ngược lại Hồng Ma thần đế bị chấn cho lảo đảo bạo lui về phía sau.

“Tốc độ của ta chậm đi?” Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày. Không gian chung quanh khắp nơi đều có hàn khí vô hình, hàn khí đó có thể áp chế sát lục chi vực, cũng khiến nhất cử nhất động của Đông Bá Tuyết Ưng đều chịu trở ngại trở nên chậm đi.

“Ta thừa nhận thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng muốn khiêu khích một Chúa Tể, ngươi còn chưa đủ!” Thanh âm Hồng Ma thần đế oành đùng quanh quẩn trong thiên địa, đồng thời bóng người hắn hóa thành quỷ mị lần lượt từ bốn phương tám hướng tập kích Đông Bá Tuyết Ưng, thi triển tuyệt chiêu uy thế tốc độ của bản thân hắn đều gia tăng rất nhiều. Đông Bá Tuyết Ưng lại chịu ảnh hưởng, trong lúc nhất thời thế mà rơi vào thế yếu ở trên tốc độ.

Nhưng dựa vào một cây trường thương, cũng phòng ngự giọt nước không lọt.

“Thân thể hắn thế mà không chịu ảnh hưởng chút nào?” Hồng Ma thần đế điên cuồng công kích, trong lòng lại có chút lo lắng, bởi vì dựa theo kinh nghiệm của hắn, bình thường Chúa Tể đối mặt rét lạnh như vậy, thân thể vậy cũng sẽ bị thương nặng, hơn nữa ở dưới đóng băng sẽ làm thương thế khôi phục rất chậm, thời gian dài, sinh mệnh lực tiêu hao hầu như không còn cũng có khả năng chết.

Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở chỗ đó, tuy tốc độ chậm đi chút, nhưng thân thể chưa nhìn ra có thương thế!

Hắn lại không biết, hư giới đạo cùng ‘Hư không hành giả nhất mạch’, hai cái kết hợp khiến năng lực bảo mệnh của Đông Bá Tuyết Ưng cũng không thua gì Vu Khúc đế quân. Tuy hắn hiện tại là Tôn Giả, nhưng phần năng lực bảo mệnh này khiến các Chúa Tể không sở trường bảo mệnh cũng sẽ hâm mộ!

“Vù.” Hồng Ma thần đế lại một lần nữa công kích, Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở nơi đó hư không biến mất.

“Không thấy nữa?” Hồng Ma thần đế biến sắc, vội nhìn về bốn phía, con mắt duy nhất bộc phát ra vô tận băng lạnh bao trùm chung quanh, nhưng căn bản không cảm ứng được, “Ta cũng không phát hiện được?”


Hồng Ma thần đế bắt đầu phóng ra chung quanh hào quang mênh mông, là quy tắc lĩnh vực.

Phạm vi quy tắc lĩnh vực rất nhỏ, nhưng cảm ứng lại rất mạnh.

“Ở đây!” Sắc mặt Hồng Ma thần đế đại biến.

Hắn đã phát hiện.

Nhưng lúc mượn dùng quy tắc lĩnh vực phát hiện, lấy tốc độ ra thương của Đông Bá Tuyết Ưng, trường thương đã đến trước mặt hắn.

“Phốc.” Mũi trường thương có các vòng dao động, những dao động này như muốn xé rách hủy diệt tất cả, Hồng Ma thần đế cũng không kịp ngăn cản, mũi thương đã đâm vào ngực hắn.

“Rắc —— “

Áo giáp màu trắng ngoài thân Hồng Ma thần đế chỉ có một chút tổn hại, mũi thương lại chưa đâm thủng.

Đông Bá Tuyết Ưng nháy mắt thu thương lại lần nữa biến mất.

“Đi đâu rồi?” Hồng Ma thần đế tìm kiếm bốn phương tám hướng, trong lòng lo lắng lại kinh ngạc. Tôn Giả này thủ đoạn ẩn nấp di chuyển quá lợi hại, hắn trừ quy tắc lĩnh vực có thể phát hiện kẻ địch, thủ đoạn khác đều không thể dò xét! Nhưng quy tắc lĩnh vực của hắn phạm vi quá nhỏ, cực hạn cũng chỉ khoảng cách ngàn thước, khoảng cách ngàn thước đối với giao chiến của cấp độ bọn họ thật sự quá ngắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận