U Minh Trinh Thám

Địa chỉ này hắn rất quen thuộc, lúc trước bởi vì muốn giám thị sau khi Minh Diệu bị đuổi ra khỏi nhà có còn liên hệ với Tần gia hay không, hắn từng phái người luôn luôn giám thị nơi ở của Minh Diệu, thẳng về sau mới chậm rãi thả lỏng. Mặc dù biết được Minh Diệu đang sống cùng một cô bé, nhưng hắn cũng không để trong lòng nên cũng không đi điều tra thân phận cô bé kia. Mà địa chỉ trên văn kiện chính là địa phương mà Minh Diệu đang ở lại.Trong nháy mắt này hiềm nghi của Diệp Trọng càng thêm lớn. Lớn tới mức hắn không thể tiếp tục đi tin tưởng Diệp Trọng được nữa. Con gái riêng của Diệp Trọng lại sinh hoạt chung một chỗ với tiểu thiếu gia Tần gia bị đuổi ra khỏi nhà, Diệp Trọng cùng Tần Khai, một sợi dây vô hình đã đem hai người nhìn qua như không có quan hệ đã liên hệ vào nhau. Hắn cảm giác sở dĩ gần đây Tần Khai luôn cắn chặt mình không buông chính là vì Diệp Trọng đã phản bội chính mình.Buông hai xấp văn kiện, ông chủ vội vàng quay về phòng làm việc của mình. Người trong tổ chức thấy hắn kích động đến như thế, đều có chút kinh ngạc. Ở bình thường ông chủ sâu không lường được này luôn mang cho bọn hắn ấn tượng tàn nhẫn lãnh khốc, chưa bao giờ thấy qua hình ảnh hắn thất thố đến như thế.- Mị đâu?Ông chủ nhìn thư ký vừa đi vào văn phòng vội vàng hỏi:- Nàng đang làm gì?- Nhân Tướng đại nhân?Nữ thư ký xinh đẹp vội vàng trả lời:- Sau nhiệm vụ nửa năm trước, Nhân Tướng đại nhân nói mình cần được nghỉ ngơi, lúc ấy ông chủ cũng đã phê chuẩn. Hiện tại mỗi tháng Nhân Tướng đại nhân sẽ ngẫu nhiên về một chuyến, lĩnh tiền làm việc của nàng, thời gian khác cũng sẽ không trở về...- Như vậy bình thường nàng hay ở nơi nào?Ánh mắt ông chủ chợt híp lại, sát khí trong mắt làm xương sống nữ thư ký phát lạnh.- Nhân Tướng đại nhân nói...Thanh âm nữ thư ký trở nên run rẩy:- Nàng có nói qua bình thường đều sinh hoạt chung một chỗ với em gái của nàng. Không có chuyện gì thì đừng đến quấy rầy cuộc sống của bọn họ...- Em gái sao...Sát khí trên người ông chủ phát ra càng như thực chất. Loại cảm giác bị người mình tín nhiệm phản bội làm cho hắn thập phần phẫn nộ, không chỉ là Diệp Trọng, ngay cả cô cháu ngoại mà mình yêu thương vô cùng cũng gạt chuyện con gái riêng của cha nàng, điều này làm cho hắn giận dữ không kiềm được.- Chết...tất cả đều đáng chết!Bởi vì quá phẫn nộ mà lực lượng bộc phát lại không thể khống chế hóa thành lực xung kích mạnh mẽ, nữ thư ký mảnh mai cảm giác như trước mắt mình hiện lên một đạo bạch quang thật chói mắt, một cỗ lực lượng cường đại đánh văng nàng ra ngoài, hung hăng đè ép trên vách tường. Toàn thân trên dưới đau đớn giống như bị xé nứt. Ngay khi thị giác của nàng vừa khôi phục lại, liền phát hiện mình đã bị đánh văng ra khỏi văn phòng của ông chủ, sau lưng mình chính là vách tường của hành lang bên ngoài phòng làm việc. Bởi vì vừa rồi bị va đập quá mãnh liệt, vách tường cũng bị đụng ra một động lớn. Nguyên bản văn phòng thật xa hoa hiện tại đã biến thành một mảnh hỗn độn, toàn bộ vật dụng đều biến thành mảnh nhỏ tán lạc khắp nơi, chỉ có ông chủ vẫn tràn ngập sát khí còn đứng nguyên tại chỗ.- Hiện tại Diệp Trọng ở nơi nào?Ông chủ chậm rãi từng bước một đi tới chỗ nữ thư ký. Mỗi một bước hạ xuống cũng sẽ lưu lại dấu chân thật sâu trên sàn nhà cứng rắn. Hắn đi tới trước mặt nữ thư ký, một tay bóp chặt cổ của nàng đem nàng nhấc lên giữa không trung.- Diệp đại nhân đi vắng trong căn cứ!Thư ký có chút gian nan hồi đáp.- Hắn nói cần ra ngoài làm một chút chuyện!- Vậy sao? Chỉ sợ là đi gặp người nào đó đi?Ông chủ dùng một tay ném thư ký quăng ra ngoài. Thân thể nữ thư ký nhìn như nhu nhược lăn trên mặt đất một lúc mới ngừng lại được.- Lập tức thông tri mọi người, đổi vị trí ngay tức khắc. Để người của tổ thực nghiệm mang theo bồi dưỡng tào đi trước, lập tức, lập tức!- Dạ!Hiện tại nữ thư ký đã không còn thời gian quan tâm tới thân thể vô cùng đau đớn của chính mình, vội vàng bò lên khỏi mặt đất, xoay người chạy nhanh.So sánh với ông chủ đang phẫn nộ, nàng cảm giác thân thể đau đớn của mình đã không tính là gì. Ai biết hắn có thể ở trong cơn phẫn nộ sẽ trực tiếp đem mình giết chết hay không. Tuy rằng công kích vừa rồi đối với người thường đủ để trí mạng, nhưng đối với thân thể cường hãn hơn xa nhân loại như Yêu tộc mà nói chẳng qua chỉ bị thương mà thôi. Cho nên động tác của nàng vô cùng nhanh chóng, đây không chỉ là bản năng của động vật miêu khoa bẩm sinh, còn có nỗi sợ hãi đối với ông chủ.- Chính là chỗ này!Đứng bên trên vách núi, cơn gió nhẹ nhàng thổi phất qua khuôn mặt Tần Khai, hắn lại không có tâm tình đi hưởng thụ cảm giác này. Vẻ mặt Tần Khai ngưng trọng nhìn xuống đường nhỏ dưới vách núi, mở miệng nói:- Ngươi xác định hắn sẽ đi đường này sao?- Không xác định!Diệp Trọng từ phía sau đi tới hồi đáp:- Vị trí ẩn thân dùng để thay đổi khi gặp chuyện khẩn cấp chính ta cũng không biết. Nhưng người cho ta tin tức đã nói như vậy!- Người cho ngươi tin tức rốt cục lại là ai?Tần Khai cau mày nói:- Đám cao tầng tổ chức của lão đầu kia, hắn làm sao biết được vị trí ẩn thân mà ngay cả ngươi cũng không biết, như thế nào lại biết vào hôm nay bọn hắn nhất định sẽ đổi vị trí?- Vấn đề này ta không trả lời được!Diệp Trọng bất đắc dĩ lắc đầu:- Bất quá tin tưởng hắn một lần chúng ta cũng không thiệt thòi, chỉ cần có thể đạt được mục đích của chúng ta chẳng lẽ không được sao?- Nói cũng đúng, như vậy thì chúng ta kiên nhẫn chờ một lát đi!Tần Khai gật đầu:- Dù sao đã phải đợi lâu như vậy, cũng không e ngại đợi thêm mấy giờ!...Thành viên tổ hai đã mang theo thân thể của con gái hắn đi tới nơi bí ẩn khác, làm thủ lĩnh của tổ chức, ông chủ còn có chuyện trọng yếu hơn phải làm.Hắn quay về phòng thí nghiệm dưới đất, lấy ra cuộn da dê cũ kỹ cất giữ cẩn thận, đây là mấu chốt phục sinh cho con gái của hắn, hắn nhất định phải mang theo bên mình mới có thể an tâm.- Đều chuẩn bị xong rồi sao?Đứng ở cửa, ông chủ mở miệng hỏi.- Đều đã chuẩn bị xong!Nữ thư ký gật đầu đáp:- Nhân viên chủ yếu đều đã rút lui khỏi đây. Mọi người chia làm nhiều tổ, dựa theo kế hoạch dùng những con đường rút lui khác nhau đi tới địa điểm mà ngài chỉ thị lui lại. Xe cũng đã chuẩn bị xong, chúng ta tùy thời đều có thể xuất phát!- Tốt lắm!Ông chủ gật gật đầu, hắn đưa tay sờ vào văn thư Biển Chết mang theo trên mình, chui vào trong xe:- Lái xe đi!Chiếc xe khởi động run lên, dọc theo con đường xóc nảy rời đi. Ở sau lưng bọn họ một tòa giáo đường có trăm năm lịch sử đã dấy lên lửa lớn hừng hực...Ngồi ở ghế sau xe, mặc dù có chút xóc nảy nhưng ông chủ vẫn nhắm hai mắt im lìm. Không biết vì sao hắn luôn cảm giác sự tình có chút không đúng lắm.Hắn luôn có một loại cảm giác mọi chuyện đều quá mức trùng hợp, Tần Khai dây dưa, Diệp Trọng phản bội, còn văn kiện bí ẩn bị hắn phát hiện, tựa hồ những thứ này xuất hiện ở trước mặt hắn trong thời cơ quá mức trùng hợp.Tuy rằng trong lòng vẫn còn nghi vấn, nhưng hắn vẫn phải đưa ra mệnh lệnh rút lui, hắn không muốn mạo hiểm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận