Hắn rút trong túi ra một chiếc hộp hình trái tim.Nó mở ra ánh nắng chiếu vào sợi dây chuyền làm nó trở nên lấp lánh.Nó reo lên:
- Đẹp thật.ủa mà sao của em là ổ khóa sao ko phải là chìa khóa như anh vậy.
- Ngốc lắm!Anh mún mình là chìa khóa mãi mãi mở khóa trái tim em.Và em sẽ chỉ là người của anh,chiếc khóa này là để khóa chặt trái tim em.
- Ahhhh..nhưng mà em đâu ns trái tim em sẽ cho anh đâu.Hi
- Em ns đó nha.
- Đùa thui hà..em sẽ mãi yêu anh,lun ở bên anh.Ah đúng rùi nhìn kìa ở trước đó có một cái cây gỗ lớn em cx ko bik nó có từ khi nào nữa.Nhưng nó đã nhìn thấy em lớn lên.Là nơi nghe nỗi buồn của em đó.
- Vậy có lẽ cái cây sẽ bùn lắm.
- Ko đâu,mỗi khi em kể xong nỗi buồn thì gió đã thổi hết đi rồi.Cây sẽ lại chứng kiến cuộc sống của em.Và lần này cx ko ngoại lệ em mún chúng ta phải thề và hứa hẹn ở ngay cái cây này.
- Trời!Em có phải là con gái ko?Nếu là con gái ít nhất thì những lời đó phải để anh ns chứ
- Sao,ko thick ah.
- Thích chứ.Như vậy ms là đầu heo ko bik liêm sỉ của anh
Nó đeo sợi dây chuyền vào cổ,hắn cx vậy.Hai sợi dây sẽ là minh chứng cho tình yêu của hốN giơ tay lên trời cao ns:
- Con là Lâm Hoàng Nhi ẽ mãi yêu ko bao h rời xa Hoàng Gia Phong,xin hãy chứng giám cho tụi con
- Con là Hoàng Gia Phong mãi mãi yêu Lâm Hoang Nhi "đầu heo",trái tim sẽ thuộc về cô ấy.
Cả hai người cảm thấy thật hạnh phúc.Có thể họ ko dk lãng mạn như những ng khác.Nhưng chax chắn họ cảm thấy như vậy đã hạnh phúc lắm rồi.
Chương 13: Tình Yêu Mà ko Có lòng Tin Thì Sẽ Ko Bền Lâu
Hai người tay trong tay trở về nhà.tay cầm theo mấy bịch đồ ăn.Nó tủm tỉm cười:
- Này anh,em nấu cơm chiên trứng nha
- ăn dk ko?Ns vậy thui chứ hắn bik nó nấu ăn rất ngon.
- Ko ăn thì thui hỏi nhìu.
- ăn chứ.Anh giúp em nấu nha.
Hai người xắn áo nấu ăn.Hắn thì ns là giúp nhưng thực ra còn làm tệ hơn
- Nè ko bik nấu thì thui đi ra đi.Em nấu à ăn.
- Càng ngày em càng giống vk anh đó nha.
- Vk cái đầu anh đó.Nó ngoài ns vậy nhưng trong lòng lại vui vô cùng
- Uhm mà em nè đây là lọ muối hả
- Ohm anh ngốc bẩm sinh hả?Đây là đường đó ông ck tương lai yêu quý ạ.
- Ck em ns lại nữa đi.Anh mún nghe.Hắn tròn xeo mắt ngạc nhiên
- CKKKKKKK dk chưa?
Hắn vòng tay ôm eo nó hít mùi hương của nó.
- Bỏ ra nào.Người em toàn muuif dầu mỡ ko hà.
- Thơm mà.Nhi anh yêu em.
- Em cx vậy.
hai người cứ như vậy cho đến khi giải quyết xong bữa tối.Hắn bế nó vào phòng đóng cửa lại.Ns vs nó:
- Anh mún em là của anh mãi mãi
Nó nghe vậy lấy hai tay ôm ngực hét:
- anh mún làm gì?Em iu anh nhưng chúng ta còn nhỏ.Đơi khi cuwois đã nha
hắn tiến lại gần nó,nó nhắm chặt mắt lại.Nhưng nó chưa cảm thấy gì hắn đã cười to:
- Haha em nghĩ anh mún gì chứ.Đừng có ns là em mún anh làm đó nha...
- Làm cái đầu anh í.Loại người như anh em nên đề phong.
- Em ngốc lắm đó.Hắn ôm nó lấy một chiếc nhẫn a.Có lẽ mọi ng nghĩ nhẫn chax chắn là kim cương đắt tiền nhưng..
- Hử sao anh lạ tặng em chiếc nhẫn này.
- Nhẫn tượng trưng cho việ chiếm hữu em hỉu ko?Anh mún em mãi là của anh.Khi nào có thể tự kiếm tiền anh sẽ mua cho em chiếc nhẫn đắt tiền.
- Ko đâu.Chiếc nhẫn này tuy chỉ là đồ làm thủ công nhưng em rất vui.Em thực sự cảm ơn anh nhìu lắm.Chưa bao h em mơ đến điều này.
Nó lấy chiếc nhẫn làm bằng thủ công đơn giản thoạt nhìn đã bik là do hắn làm rồi.Chính vì vậy mặc dù nó ko có giá trị vật chất nhưng lại là một vật vô giá vs nó.Nó đeo chiếc nhẫn vào ngón tay áp út của mình thầm cảm ơn ông trời đã mng ng con trai này đến bên nó
Sáng sớm hắn đã kêu nó dậy đi hok.Nó uể oải bước xuống giường
- TRời ơi mệt quá thực sự em rất mún ngủ.
- Thui nhanh đi bà xã,sắp muộn hok rồi đấy
- Vâng
Hai người hôm nay đi bộ vs tiêu chí là để tăng thêm lãng mạn và rèn luyện thân thể.Hăn bực mình lên tiếng:
- nh thấy đi bộ có gì lãng mạn chứ.BỤi vs mấy cái thứ này bám hết vào quần áo.
- Thiếu gia ơi.Anh ko bik sao đôi tình nhân mà đi bộ dưới anh nắng ấm áp như thế này rất đẹp sao?
- Chịu em rồi