Hai người vào lớp hôm nay có vẻ không khí đã tươi đẹp.Nó đập tay xuống bàn ns:
- Nè chị dâu tương lai sao rồi,hai ng tiến triển đến đâu òi.Này ko phải là đã làm chuyện đó chứ.Nó cườ gian tà.
- Chuyện đó cái đầu mày ấy,bọn tao là tc trong sáng,ai như hai ng giá chưa chồng trai chưa vợ ở chung một nơi ko biết chừng đã...Nhỏ Trâm phản bác.
- Đúng đó anh cx nghĩ vậy.Nè ko biết mày đã gạo nấu thành cơm chưa?Anh Nam quay lại ns vs thằng bạn chí cốt của mình.
Nó cứ tưởng hắn sẽ ns lại ai dè lại thêm một câu:
- Em cx mún lắm anh vợ ah mà cô ấy ko chịu.
Mặt nó h phải ns là đỏe như cái cà chua,lấy hết sức quăng cái cặp vào hắn:
- Tên khốn ăn ns bậy bạ.Đã xúc miệng chưa zậy?
Đang ns chuyện thì cô giáo vào lớp.Hôm nay cx lạ thật nhỏ My vs Minh Quân ko ns năng gì cứ ngồi im làm nó cx thấy có gì đó bất ổn.Nó tò mò quay lại hỏi quân:
- Chuyện gì xảy ra vậy?Sao mặt của quân như đưa đám thế.
- Hừ..cậu quá vô tâm rồi đấy tôi tỏ tình vs cậu mong ột cơ hội,cuối cùng cậu lại có thể cùng hắn ta tay trong tay mà đi đến lớp sao.Có nghĩ cho cảm nhận của tôi ko?
- Cậu...xin lỗi ngay từ đầu tôi đã ns sẽ ko thể yêu cậu.Việc tôi yêu ai là quyền của tôi
- Dk cậu sẽ phải hối hận.Tôi hoàn toàn tốt hơn hắn
Nó cảm thấy lời ns của Quân có điều gì đó làm nó rợn ng,có lẽ nào sắp có chuyện gì xay ra sao.5 tiết học cứ trôi qua một cách buồn tẻ như vậy.Tiếng trống luk này đúng là một sự giải thoát hoàn hảo vs nó và hắn.Nó ns vs hắn:
- Anh đợi em một lát nha.
- Uh nhanh nhé.
hắn ttrar lờ xong bỏ ra phía xe đứng chờ nó.Cơn gió nhẹ thổi qua,một cô gái xuất hiện trước mắt hắn.Cứ ngỡ là nó hắn ngẩng đầu ns:
- Ê em sao nhanh..Chưa ns xong hắn đã nhận ra đó là My.
- em có cái này mún anh xem nè.Theo em.
My ns rồi dẫn hắn ra sân sau của trường.Hắn ngạc nhiên ko ns gì cứ đi theo My.Ra đến nơi hắn thực ko ngờ tái sao lại là Nhi chứ.Chẳng hải đng ở trong lớp sao?Nhưng điều đó ko quan trọng,cái mà làm cho hắn ko tin dk đó là nó đang ôm Quân.Hắn tức giận ném hết đồ xuống,đưa dôi mắt căm phẫn nhìn nó:
- Hóa ra cô bắt tôi chờ đợi để cô làm mấy trò bẩn thỉu này sao?Thật đáng ghe tởm.Vậy mà tôi lại như một thằng ngốc bị cô dẫn đi.
Nó nghe thấy tiếng hắn giật mình quay lại mún giải thích vs hắn nhưng chưa kịp giải thích nó đã bị Minh Quân hôn.Đối vs nó nụ hôn này hoàn toàn vô nghĩa ko cảm giác.Nhưng nó biết điều đó đang khiến hắn đau.Nó buông vội MQ chạy lại chỗ hắn,nắm đôi bàn tay lạnh ngắt của hắn ong mún giải thích cho hắn hiểu.Nhưng hắn đã hất tay nó ra cười khinh bỉ:
- Cô cx nên giữ lòng tự trọng cho tôi vs chứ.Sao tôi có thể chứng kiến cảnh bạn gái mình hôn một đứa con trai khác.
- Nghe em ns đã mà..
ko nghe nó ns hết câu hắn toan bỏ đi.Nó chạy lại kéo tay MQ mong anh ta giúp mình giải thích.Nhưng MQ lại ns:
- Em đừng như vậy nên để anh ta bik mọi chuyện của chúng ta.Chẳng phải chúng ta iu nhau sao?Chúng ta tại sao phải che dấu.Anh ta là ng đã xen vào giữa chúng ta mà...
Hắn chạy lại tặng cho MQ một cú đấm đau tến tận xương tủy.Nó ko ns ko khóc chỉ đứng yên một chỗ.Hắn bước đi..lần này hắn đi thật rồi.Nó cúi xuống nhìn MQ :
- Hừ vừa lòng anh chưa?Đây chính là bất ngờ anh ns muuns dành cho tôi sao?Ko phải đây là ý đò của hai ng ah.
- Phải là ý của tôi.Tôi ko có dk em thì tất cả sẽ ko có dk em.
Nó hận,nó hận tại sao mình lại ngu ngốc theo chân hắn dến chỗ này chỉ bởi câu ns có bất ngờ mún dành cho em,anh mún chúc phúc cho 2 ng.giá như nó ko ngu để bị lừa như vậy đến h thì nó mất hết tất cả rồi.Tại sao mọi thứ lại như vậy..Nó mệt mỏi cất bước về nhà,hắn đang ngồi đó chợt thấy nó lớn giọng ns:
- Mang hành lí ra khỏi nhà tôi ngay,từ nay My sẽ vào đấy sống.Ít nhất cô ấy sẽ ko lừa gạt tc của tôi.Hắn thầm nghĩ nếu nó giải thích ,nếu nó xin lỗi có lẽ hắn ẽ tha thứ cho nó.Hắn biết hắn iu nó vô cùng ko thể mất nó.Nhưng lòng tự trọng đã vây lấy hắn ko cho hắn tự xuống nc.Việc hắn mún My đến ở thật ra ko phải chủ ý của hắn mà là do pama hắn ns My sẽ là vị hôn phu thứ hai của hắn.Hắn có quyền lựa chọn một trong hai ng,Luk đầu hawnsko đồng ý nhưng vì nghĩ lại chuyện sáng nay nên hắn đành chấp nhận.
- Tôi sẽ đi anh ko cần ns nữa.Tôi cx bik My hoàn toàn quan trọng vs anh rồi.Nếu ty mà ko có lòng tin sẽ ko thể bền lâu.
Nó đang ns vs hắn thì My từ trên lầu đi xuống ném đồ đạc của nó ra cửa.Hắn thấy vậy mún đứng dạy ngăn cản nhưng ý trí lại bảo hắn ko dk giúp nó.
- Cô làm gì vậy?Dù sao đây cx là nhà của pama tôi mua.Cô là ai mà có quyền đuổi tôi đi chứ hả?
- Tôi là hôn phu thứ hai của Phong.Ns cho cô biết Phong đã chọn tôi chứ ko phải cô.Từ bỏ và biến đi đồ lẳng lơ.
Nó tự hứa sẽ ko khóc nhưng ko chịu dk,uất ức dâng tới tận trời cao.Nó ko giải thích quay gót bước đi,ko quên ns một câu:
- Loại ng như anh thật sự khiến tôi hận.Ước gì anh ko xuất hiện trong cuộc đời tôi
Hắn nghe xong trái tim nhói đau dữ dội.Hắn thực ko mún nó đi thực mún nó ở lại nhưng sao nó lại cố chấp như vậy chứ. trời đang mưa liệu nó có an toàn ko đây.
Bước ra cánh cổng này nó thực sự nghĩ rằng sẽ ko bao h trở về nhà này nữa đâu.Ngoài việc trở về nhà của nó,nó còn biết đi đâu.Nhưng sao nó cảm thấy chóng mặt đau đầu dữ dội.Nó ko còn nhìn thấy gì cứ như vậy chìm vào cơn ác mộng.Bên tai nó nghe thoáng văng vẳng tiếng của pama nó.Nhưng thực ko biết họ ns gì.
Trong phòng bác sĩ Trần.
- bác sĩ con tôi sao rồi?Có phải đó là triệu chứng ban đâu ko?Ông Lâm lên tiêng
- Phải,tôi đã ko nghĩ nó lại tiến triển nhanh như vậy.
MAMA nó ngồi bên nghe ck vs ông bác sĩ ns chuyện ko hỉu gì vội ns:
- Gì mà triệu chứng hát bệnh con tôi bị bệnh gì?
- Phu nhân bình tĩnh tiểu thư bị..
- Nó bị u não...giai đoạn 1
Mama nó nghe vậy ko tin vào tai mình.Tuy hai anh em nó ko phải con ruôt của bà nhưng hai ng là điểm tựa là cuộc sống của bà.Thực tâm bà rất thương iu hai ng.
- Sao..sao .vậy h chúng tôi phải làm gì.
- Kì thật căn bệnh này rất nguy hiểm chúng tôi nghĩ nên đưa tiểu thư ra nước ngoài chữa tri thì sẽ tốt hưn đấy ạ.
hai ng ước ra khỏi phòng lòng đau như cắt.Hai ng thực sự mún làm gì đó cho con của họ.Mama nó lên tiếng:
- Mình ah hay chúng ta đưa con bé đến Mỹ chữa trị có dk ko mình?
- Tôi biết nhưng hiện h liệu con bé có chấp nhận dk đả kích này ko?Tôi thực sự ko mún làm nó đau lòng.Còn chuyện của nó vs gia Phong nữa.
- Tôi biết nhưng chúng ta nên cho nó biết thì hơn.
Pama nó trở về phòng bệnh thăm nó luk này nó đã tỉnh khẽ cười:
- Pama con ổn rồi.Con bị bệnh gì vậy luk nãy con có nghe loáng thoáng hai ng ns chuyện vs bác sĩ.
- Con..đừng bận tâm ngủ đi.Mama nó lên tiếng
- Phải đó em ngủ đi.Để anh gọi em rể đến nhé.Anh hai nó lên tiếng.
- Uhm mày mau nghỉ đi cho khỏe.Nhỏ Trâm cười hiền vs nó.
- Ko..tôi mún nghe tôi bị bệnh gì ns cho tôi biết đi.Thấy thái dộ hai ng như vậy nó thực lòng lo sợ vô cùng.
- Con bình tĩnh căn bệnh này của con có thể chữa trị dk mà yên tâm nha con gái.
- Rốt cuộc con bị gì xin hai ng ns cho con biết đi mà.Nó khóc nó bik có lẽ nó sắp chết nên pama ms như vậy
- Con bị bệnh u não giai đoạn đầu vẫn có cơ hội chữa trị nhưng có lẽ sẽ để lại biến chứng.Papa nó ns vs giọng trầm nhưng đủ thấy ông đang đau khổ như thế nào.
Tất cả mọi ng đều sửng sốt.Nhỏ Trâm ko kìm dk khóc òa lên phải đưa ra ngoài nó thì im lặng ns một câu;
- Con cần thờ gian suy nghĩ ra ngoài hết đi
Mọi ng vừa ra ngoài nó lôi cái máy tính bảng ra tìm hiểu về căn bệnh của nó.Thực ra ko phải ko chữa dk nhưng nó có thể gây biến chứng.Nhẹ là quên đi lí ức ngu ngu đần(bịa đấy)nặng là nó sẽ trở thành thực vật.Còn cơ hội thành công thực chỉ có 30%.Nó ko dám thử nó sợ mình sẽ là gánh nặng vs hắn vs gd vs bạn bè.Nó cứ ngồi như vậy ngắm bầu trơi cao nó đã có quyết định của mình.Ngày mai có lẽ mọi chuyện sẽ khác...
Sáng hôm nay vẫn như mọi khi ng ng vẫn vui vẻ duy chỉ có nó và hắn xa chách nhau nhưng lòng hướng về nhau.Vs họ hôm nay thật u sầu.Hắn đến lớp rất ngạc nhiên ko thất nó rốt cuộc nó ở đâu rồi.Sao nó lại ko đến lớp.Hắn nhìn sắc mặt Trâm và Nam đều rất khó côi.Cả buổi hôm đó hắn như ng mất hồn cứ lo nghĩ về nó.Ko hiểu vì sao chưa hết 2 tiết học Nam và Trâm đã vội vã xin phép giáo vên trở về nhà hắn có linh cảm ko tốt.
TẠI BỆNH VIỆN
Nó lại cười,nụ cười đó ko làm ng ta trở nên vui mà còn buồn hơn nữa nó cất giọng ns ngọt ngào của mình:
- Con sẽ đến Mỹ điều trị.Trước khi đi con mún ghi nhớ mọi ng để ko may nếu phẫu thuật..
- Đừng ns vậy..mày là bạn thân của tao là bạn thân của tao tuyệt đối ko dk suy nghĩ lung tung.Nhỏ Trâm răn đe nó.
- Yên tâm tao sẽ lun vui cho dù ở đâu.con mún gd mình hãy hủy hôn ước đi