Sáng sớm hôm nay tâm trạng của nó rất tốt.À không phải nói là rất rất tốt mới đúng.Nó trong đầu đã chuẩn bị sẵn kế hoạch để lấy lại trái tim chàng hoàng tử của mình.Nói là kế hoạch chứ thật ra chưa ra gì hết,nó còn chưa biết liệu có thể tiếp cận hắn không chú đừng nói là...
Nó đến công ti khá sớm,công ti vẫn còn thưa thớt.Nó mua một li cafe đen,vừa đứng vừa trầm ngâm ngắm xuống phái dưới.Ồ có phải là xe của hắn hay không kìa,là xe của hắn.Hắn đến từ khi nào vậy nhỉ.Xem ra hôm nay nó đến sớm là một điều rất tốt nha.
Nó nhanh chóng bước xuống dưới nhưng hắn đâu rồi.Nó thoáng buồn nhưng chỉ cần nghĩ đến việc nó sẽ được gặp hắn trong 1 thời gian dài là nó không thể nào không vui đến phát điên được.Nó chậm chạp đi lên sân thượng ở trên này nó mới thấy thoải mái.tận hưởng không khí trong lành,mát mẻ.Nó ngân nga hát bài Love Story mà nó yêu thích.Nhưng có vẻ tiếng hát của nó đã làm ột người ở góc tường có vẻ khó chịu.Người đó bước ra nói với nó:
- Cô à đây đâu phải là nhà của cô đâ,sao lại phá giấc ngủ của người khác như vậy là bất lich sự đấy.
Nó cảm thấy giọng nói này quen quen nha,là giọng nói nó hằng ngày mong được nghe.Nó từ từ ngước lên nhìn người đối diện,vô cùng ngạc nhiên:
- Anh..anh...Gia Phong cuối cùng cũng gặp anh ở đây.Em đã tìm anh ở phía dưới hóa ra anh ở đây
- Là em.Không ngờ đấy.Gia Phong vẫn giữ cái giọng nhàn nhạt đó.
Lúc này làm nó nhớ tới lần đầu trên máy bay,hắn cũng chê giọng hát của nó như bây giờ vậy
Hắn nằm xuống ngẩng mặt lên trời cao khẽ nhếch môi cười
- Ê tên xui xẻo anh nhìn gì vậy?Nó tự nhiên nằm cuống bên cạnh hỏi
- Trời mây có gì quan trọng với em sao?
- có chứ khác mà,có em nhìn cùng anh chẳng phải là rất tốt sao?
Hắn không trả lời trong lòng cũng có chút vui vẻ không thẻ nào giải thích nổi
Nó nhìn hắn,đã lâu rồi nó chưa nhìn kĩ khuôn mặt này của hắn.Vẫn điển trai như ttruwowcs à không đúng đẹp trai hơn rồi.
- Đẹp lắm hay sao mà nhìn hoài vậy.Hắn thản nhiên nói.
- Không không đừng tưởng bở nha.Anh xấu như vậy còn lâu em mới nhìn.Em nhìn trời mây giống anh thôi nha.
- Ừ có ai nói thêm gì đâu.
Họ im lặng,sự im lặng đó có lẽ làm họ càng gần nhau hơn.Đôi khi sự im lặng khiến cho hai con người sẽ hiểu rõ về nhau hơn.Nó và hắn có lẽ mắt không hướng về đối phương.Nhưng chắc chắn sâu trong trái tim,họ đang hướng về nhau.
- Chúng ta mau trở về làm việc thôi.Hắn nói
- Anh à,em muốn nói câu này thêm lần nữa.Em yêu anh.Nhất định anh pahir là của em.
Nó tự tin nói vẻ mặt đắc thắng.
- Tùy ý của em thôi.Nhưng không dễ đâu nha.anh sẽ chờ...hắn nói đôi môi bất giác nở nụ cười rực rỡ.
Nó đứng ngây ra tại chỗ hắn cừa ra khỏi nó hét lên
- Anh ấy nói anh ấy sẽ chờ mình,vậy là mình vẫn còn co hội.Hihihi
Nó không ngờ là hắn vẫn chưa đi,hắn vui vẻ trước bộ dạng của nó.Thật dễ thương.Nhưng đừng tưởng là hắn tha thứ cho nó.Hắn cần có thời gian nhiều hơn để chấp nhận nó thêm lần nữa.Hắn không muốn sự việc 5 năm trước lại diễn ra một lần nữa.Có lẽ thời gain sẽ cho hắn đáp án về tình cảm của mình.