Ưng Vương Đoạt Ái

“Đừng….”
Thế nhưng không còn kịp rồi! Tay hắn đã nhanh chóng bắt được nàng, khi nàng ý thức được hắn muốn làm gì thì hắn đã nắm chặt hai bàn tay của nàng, vừa giữ chặt vừa trói ngược lên thân cây lồi ra ở phía trên.
Thân thể yêu kiều xinh đẹp với hai bàn tay bị trói không ngừng vùng vẫy dưới ánh trăng càng thêm hấp dẫn, làm lửa nóng tiềm ẩn trong cơ thể Ưng Kiệt bùng cháy lên mạnh mẽ.
Bạch Nhị không biết rằng sự phản kháng của nàng lại càng kích thích thêm ước muốn chinh phục trong thân thể hắn. Lúc này hắn đã bị ham muốn tình dục làm mất đi lý trí, trong đầu chỉ còn ước muốn chiếm hữu thân thể ngọt ngào lại ấm áp của nàng nên hắn lập tức nắm lấy hai bầu sữa trắng noãn của nàng.
“Mau buông ta ra... ” Nàng run rẩy nói, cảm giác giống như là cá nằm trên thớt, mà người đàn ông này lại là mãnh thú muốn nuốt sống nàng.
Lưỡi của hắn rời khỏi môi của Bạch Nhụy liền đi xuống, hôn lên nhũ hoa, sau đó lại tới khu vực cực kỳ tư ẩn của thiếu nữ.
“Không được!” Bạch Nhị không thể động đậy, chỉ có thể tùy ý hắn muốn làm gì thì làm, cảm thấy nhục nhã vô cùng, chỉ có thể cắn răng ngăn mình phát ra tiếng động.
Ưng Kiệt phớt lờ nàng, tự ý liếm nơi trọng yếu của thiếu nữ, làm nàng không ngừng run rẩy, nhưng nàng vẫn cắn chặt răng như cũ.
Khi đầu lưỡi hắn dò vào trong hang động ẩm ướt của nàng, Bạch Nhụy cảm thấy lòng kiêu ngạo và tự ái của mình bị phá hủy, từng giọt nước mắt lặng lẽ chảy ra, nhất là khi nàng hiểu trong lòng mình không thật sự muốn hắn dừng lại, bởi vì nàng tham lam ham muốn thân thể của hắn, trong lòng lại càng xem thường mình.
Bây giờ hắn không còn là một Ưng Kiệt bình thường nữa, hắn chỉ là một nam nhân bị câu dẫn bởi thân thể ngọt ngào của mỹ nhân.
“Đừng mà...”
“Sao vậy? Xấu hổ sao?” Hắn không khách khí lấy bàn tay to lớn của mình bao bộ ngực trắng như tuyết của nàng, lại dùng ngón tay kéo nhũ hoa nhỏ nhạy cảm của nàng mà chơi đùa.
Bạch Nhị nhanh chóng cảm thấy một dòng điện khoái cảm chạy qua toàn thân nàng, nàng cắn chặt môi dưới, cố gắng không ình phát ra bất kỳ âm thanh gì.
“Còn chưa chịu khuất phục sao? Ta sẽ làm nàng ngoan ngoãn nhận ra rằng nàng không thể cự tuyệt ta.”
“Không được….” Hắn thật quá đáng. Nàng nhắm mắt lại, để mặc hai hàng nước mắt chảy xuống. Cảm giác mình đang khuất phục một cách yếu đuối làm nàng càng thêm khó chịu.
Ánh mắt của hắn không nỡ rời khỏi thân hình lõa thể này, nhất thời huyết mạch toàn thân căng phồng, hắn nín thở nhìn thân thể yêu kiều dụ người của nàng hiện ra dưới ánh trăng.
Làn da trắng nõn vì ngượng ngùng mà nhuộm màu hồng nhuận, ngực cương cứng bị gió đêm thổi qua làm run rẩy, nhũ hoa màu hồng phấn cũng bị hắn đốt nóng mà trở nên cứng rắn ngoài ý muốn.
“Buông ta ra... Van xin ngươi... ... Thật là đau... Không muốn…”
Nàng muốn vùng vẫy, nhưng mà hai tay hắn đã lại trượt xuống bộ ngực sữa của nàng, dung sức bóp lấy, lôi kéo nhũ hoa nho nhỏ, bàn tay thô ráp của hắn ma sát làn da trắng mịn của nàng, làm cho nàng cảm thấy dẩn dần lạc đi trong vuốt ve của hắn.
“Ta sẽ không tha cho nàng, ta muốn nàng cũng mau chóng ham muốn ta đến phát điên.” Hắn như dã thú đói khát liếm láp khu vực giữa hai chân nàng, mê luyến mùi hương dịch mật ngọt ngào chỉ có trên người nàng, gần giống như đang thưởng thức mỹ vị trên trần gian.
"A... A... Không được... Van cầu ngươi...” Nàng không ý thức được mà phát ra tiếng rên rỉ mất hồn, thân thể của nàng tựa như bị lửa thiêu đốt, chỉ cần mỗi lần hắn đụng chạm đều như vậy. Hình dáng nàng rên rỉ khó chịu trong mắt hắn giống như một cảnh tượng dụng người, làm nổi lên sự cuồng nhiệt của hắn.
"Muốn sao? Đừng gấp, hôm nay ta sẽ thỏa mãn nàng thật tốt."
Nụ hôn của hắn như mưa trút lên từng tấc da tấc thịt của nàng, dường như muốn lưu lại ấn ký trên thân hình trắng tuyết mê hồn của nàng.
"Ưng, đừng đối với ta như vậy... Cầu xin ngươi...” Nàng thống khổ cầu xin, muốn hắn thả nàng, nếu không nàng sẽ chết trong lòng hắn mất.
Sự thành thạo mê người của hắn dễ dàng khiến cho ham muốn tình dục nguyên thủy trong lòng Bạch Nhị bùng lên.
"Nàng là của ta! Luôn là của ta! Không ai có thể cướp đi!" Lời nói của hắn chứa đựng sự độc tài ngang ngược lại tràn đầy tính chiếm hữu, như muốn tuyên bố nàng chỉ thuộc về một mình hắn.
"Ngươi không thể ngang ngược như vậy... Thật quá đáng mà... A... Ngươi...” Nàng mới nói được một nửa liền hít vào một hơi thật sâu. Bởi môi của hắn đang bình thản di chuyển đến bụng của nàng, đầu lưỡi trêu đùa quanh rốn khiến thân thể của nàng lập tức sinh ra một trận run rẩy mãnh liệt.
"Ta cứ thích quá đáng như vậy thì làm sao? Không ai có thể ngăn cản ta muốn nàng."
Lời nói của hắn làm cho tình ý của nàng dâng lên như thủy triều, dần dần lấp đầy trong lòng nàng, khiến nàng càng thêm chìm sâu trong biển dục vọng mà hắn đem đến.
"A! Ưng! Đừng như vậy...” Nàng thẹn thùng đáng yêu muốn ngăn cản hắn quỳ gối trước mặt nàng.
Hắn không hề để ý tới lời nàng nói, chỉ đem chân phải của nàng đặt lên bả vai, khiến cho chỗ kín của nàng không tài nào tránh được ánh mắt lửa nóng khát vọng của hắn.
"Ngại ngùng cái gì, bản thân nàng đã muốn ẩm ướt." Hắn phát hiện ra bụng dưới của mình không ngừng nóng lên, khiến hắn rất cứng càng thêm sưng lớn.
Nàng càng thêm thẹn thùng đáng yêu, bởi hắn vuốt ve khiến nàng cảng thêm ẩm ướt, chỗ kín chậm rãi chảy ra ái dịch ngọt ngào, thấm ướt đùi trắng nõn của nàng...
"Đừng! Buông ta ra! Thật mất thể diện mà!" Nàng e lệ muốn đem hai đùi khép lại, cảm thấy mình càng lúc càng trở nên dâm đãng...
Tay của hắn lại dùng lực đem hai chân của nàng mở ra, nhân lúc nàng không kịp phản kháng, môi của hắn đã bá đạo chiếm nơi tư mật của nàng, thô bạo lại cuồng dã mà hút lấy ái dịch ngọt ngào của nàng...
"Ưng... A... Không được... Ưng...” Nàng mất khống chế gọi lên tên của hắn, toàn thân không tự chủ được giống như đóa hoa hé mở, vô lực phản kháng công kích mãnh liệt của hắn mà chảy ra nhiều mật hơn...
"Cho ta... Van cầu ngươi...”
"Không nên gấp! Sẽ còn thoải mái hơn." Hắn dùng bàn tay xoa nhẹ nơi tư mật của nàng, cảm thấy nàng đã động tình mở rộng cánh hoa, ngón tay của hắn xâm nhập vào nơi ẩm ướt của nàng, bắt đầu cử động ngón tay bên trong cơ thể. Khoái cảm làm nàng không nhịn được ngâm kêu thành tiếng, bởi vì hai bàn tay bị trói, cho nên cả người nàng chỉ có thể hướng về phía hắn, hai đùi cũng vô lực run rẩy, ngón tay hắn đi vào bên trong hoa huyệt ấm áp của nàng, mãi cho đến nàng đạt tới cao trào...
"Muốn chứ?" Ưng Kiệt cuồng vọng cười to "Nói! Ta liền thỏa mãn ngươi."
Lúc này nàng đã mất đi ý trí, liền muốn lên tiếng cầu xin hắn, nhưng trong khoảnh khắc, lại nhớ tới lời nói dâm đãng của mình, lập tức khôi phục một chút lý trí, cắn chặt răng, có chết cũng không nói ra một tiếng.
"Rất bướng bỉnh! Tốt lắm!" Ưng Kiệt cười lạnh, đưa tay vuốt nhẹ nhũ hoa nho nhỏ của nàng, sau đó lập tức thu tay lại.
Thân thể của nàng đột nhiên chấn động, nhạy cảm khiến cho cơ thể không chịu được kích thích, liền càng thêm khát vọng, cơ thể run rẩy càng thêm nhiều hơn.
Thân thể của nàng cuối cùng vẫn phản bội nàng...
"Ưng... Mau chút muốn ta...” Lửa nóng trong cơ thể nàng bởi vì khát vọng hắn mà cảm thấy đau đớn, nhưng nàng biết trong lòng của nàng cũng là khát vọng hắn, muốn hắn.
Ưng Kiệt đột nhiên rời khỏi thân thể của Bạch Nhị, khiến nàng cảm thấy một cơn rét buốt truyền đến cơ thể, nàng nghi hoặc mở mắt ra nhìn hắn.
"Ưng?"
"Ta muốn ngươi dùng miệng nhỏ của ngươi...” Ưng kiệt chạm nhẹ lên môi Bạch Nhị. "Vuốt ve chỗ đó của ta, ta liền không chỉ cho ngươi mà còn thỏa mãn ngươi thật tốt."
"Ta không cần!" Bạch Nhị ngượng ngùng cự tuyệt.
Bạch Nhị không nguyện ý, nhưng hai bàn tay của Ưng Kiệt không ngừng vuốt ve trên thân thể nàng, khiến lòng nàng chợt có một cỗ xúc động, muốn nhìn nam nhân trước mắt vì nàng điên cuồng.
Bạch Nhị không nói một lời, chỉ là đỏ mặt, chấp nhận làm theo ý hắn.
Nàng mở miệng nhỏ, đưa lưỡi ra liếm kia vật nóng dọa người kia, cảm thấy Ưng Kiệt chợt run rẩy như bị điện giật, nàng hài lòng tiếp tục dời xuống.
Nàng hôn nhẹ lấy nó, có lúc thì đưa lưỡi nhỏ ra liếm, sau đó ngậm lấy vật khổng lồ giống như đang ngậm kẹo hồ lô.
Mặc dù trước kia đã xảy ra quan hệ, nhưng họ chưa từng làm chuyện này, vì vậy thuần khiết cùng nhiệt tình này của nàng nhanh chóng làm hắn điên cuồng.
Ưng Kiệt không chịu nổi trêu đùa của Bạch Nhị nữa, hắn dùng hai tay ôm lấy mông nhỏ của nàng, lập tức tách ra bắp đùi của nàng, để hai chân của nàng có thể cuốn lấy hông của hắn, dùng vật đang ngày càng sưng lớn kia ma sát nơi tư mật của nàng.
Nàng mặc dù không hiểu, nhưng lại lập tức đem chân cuốn lấy hông của hắn, bất chợt kêu lên. Bởi hắn chợt dùng lực một động thân, thật sâu tiến vào nàng thân thể ướt chặt của nàng...
Hắn đã nhẫn nại thật lâu, ở nơi ướt đẫm mất hồn bên trong thân thể của nàng điên cuồng đâm vào, hắn đem đến cho nàng khoái cảm trước nay chưa từng có, làm nàng chỉ có thể vô lực giữ chặt dây trói, thân thể yêu kiều khi bị hắn xông vào cũng rung động theo.
"Ưng! Ta chịu không được... Buông tha ta đi...” Nàng hưng phấn rên rỉ, nhưng hắn lại không hề buông tha cho nàng, hắn còn chưa có muốn nàng đủ.
Nàng đã không còn lực để nói, chỉ có thể xụi lơ muốn hắn làm gì thì làm.
Khi hắn nhìn thấy vẻ mặt rên rỉ thở dốc của nàng, hắn nhất thời lại mất đi khống chế, vội vàng ôm lấy người của nàng tăng thêm tốc độ, sau đó thân thể của hắn rung động mãnh liệt, dùng sức chống đỡ nàng, rồi mạnh mẽ bắn vào trong thân thể của nàng. Thời điểm hắn bắn ra, nàng cũng đồng thời đạt tới một cao trào khác...
Hắn buông xuống hai đùi của nàng, cũng tháo ra thắt lưng trên tay của nàng. Nàng vô lực xụi lơ ở trong lòng hắn, hắn chặt chẽ ôm thân thể yêu kiều của nàng, không rời khỏi trong huyệt động.
Hắn đem áo choàng của mình bao vây hai người, mà nàng thì giống như chú mèo nhỏ thỏa mãn dựa vào hắn, vừa mới kích tình cuồng liệt như vậy làm nàng cảm thấy bắt đầu buồn ngủ, dần dần không kháng cự được mà nhắm mắt lại.
"Nàng học võ công từ lúc nào?"
Nàng buồn ngủ nồng nồng trả lời hắn, "Kể từ khi ngươi không nói lời nào mà rời đi, ta liền bắt đầu học công phu...”
"Vì sao?"
"Đợi tới khi ngươi xuất hiện sẽ giết ngươi." Nếu như nàng không đang mệt mỏi, thì sẽ không ngoan ngoãn bày tỏ nguyên nhân như vậy.
Để có thể giữ lại nàng, xem ra hắn chỉ có thể làm như vậy.
Vận nội lực trong lòng bàn tay, một chưởng của hắn rơi vào đầu Bạch Nhị.
"Ngươi muốn làm cái gì?" Nàng hoảng hốt muốn phản kháng, lại không ngăn cản được cường lực của hắn.
Chớp mắt, nàng chỉ cảm thấy chân khí bên trong thân thể mình không ngừng biến mất, giống như hắn đang gợi lại quá khứ của nàng, nàng càng phản kháng, chân khí biến mất càng nhanh.
"A...”
Khi nàng thấy cơ thể không còn khí lực, thân thể mềm nhũn, cả người giống như đóa hoa yêu kiều rơi vào trong vòng tay của hắn.
Trong lúc hoảng hoảng hốt hốt, nàng tựa hồ trở lại ba năm trước đây, nhìn thấy một nam nhân bá đạo công khai muốn uy hiếp cô gái nhỏ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui