Chap 71:Xe bắt đầu lăn bánh đưa đám bạn tôi hướng thẳng con đường LD chạy ra vùng ngoại ô thành phố, hai bên đường lá cờ đỏ sao vàng tung bay rực rỡ, xung quanh những dòng xe chạy tấp nấp hướng đến khu du lịch công viên ĐX ở ngoại ô, trên xe tôi vẫn ngồi cạnh nàng, tôi đã yêu mến cái đầu của người con gái ây lên bờ vai tôi, nhìn gò má ấy mà tôi cảm thấy hạnh phúc biết bao, đúng là cái tát ấy đã đem nàng đến với tôi.
Xe dừng lại sau một khoảng thời gian, khung cảnh bên ngoài náo nhiệt, nhiều hàng xe nối đuôi nhau tấp vào bãi đậu xe , mọi người ở khắp mọi nơi đều tập trung về đây tạo nên bầu không khí sôi động.
Xe đưa bọn tôi vào bãi đỗ xe dành cho ô tô, Bước xuống xe là những cơn gió mát rượi mang theo mùi hương của những cánh đồng và những bãi cỏ xanh mơn mởn nằm xung quanh công viên.
Đám bọn tôi hợp tác xã lại rồi phân ra hai người đi mua vé, đến quầy vé thằng TS mặt nó mếu xệ đi khi nhìn hàng người đang xếp hàng mua vé,- Tao nói thật chứ đứng đây biết khi nào mua được đây mầy!Tôi nhìn xung quanh thấy có quầy ở một góc khá vắng vẻ, tôi bỏ nó lại rồi chạy thẳng qua bên đó,- Cô ơi bên này có bán vé không ạ!- Có em, bên chị bán vé theo đoàn, ít nhất mười người!Tôi mừng rỡ quay sang vẫy tay thằng cờ hó còn đang chen chúc nhau.
Sau khi mua xong vé, hai đứa mừng rỡ chạy đến đám bạn rồi cùng nhau đi vào cổng, cánh cổng to lớn dần hiện ra, hai bên cổng là hai con voi được làm bằng đó cực kì to và đồ sộ, cánh cổng to lớn được trang trí những hoa văn đầy hình thù của các dân tộc Tây nguyên, Bọn tôi đi qua cổng sau khi soát vé điểm danh đủ đám bạn, tôi đưa tay nắm lấy tay nàng đung đưa cùng nhau bước trên những thảm cỏ xanh tươi được chăm sóc kỹ lưỡng.
Đi được một đoạn nàng reo to lên,- Anh ơi cây cổ thụ hóa thạch kìa nhìn nó to quá! Nàng hấp háy đôi mắt nhìn về gốc cây.Công nhận cái gốc cây đó to thật, tôi cùng lũ bạn chạy đến cùng chụp cho nhau những bức ảnh, trong lúc mọi người đang chụp ảnh tôi đi tới cái bảng đang ghi chi chít chữ, tôi tò mò về cái cây nhìn sao mà giống đá ấy nên cố gắng đọc xem nó có ra cái củ khoai gì không.
Sau khi đọc xong tôi mới biết hóa ra nó có từ hơn một triệu năm tuổi, được lấy từ miệng núi lửa ở ayunpa, tôi đọc xong mà cứ thầm nghĩ lấy cái cây ở đó không biết núi có tức giận mà phun trào không nhỉ hề hề.
Sau đó tôi quay lên bên nàng rồi cầm tay bắt đầu dạo ngắm công viên, mãi vui vẻ chém gió nào là cái cây kia ở đây núi tức giận sẽ phun trào rồi thì có ngày tôi sẽ mò vào trộm cái gốc cây đó, tôi quay lại nhìn đằng sau chỉ thấy dòng người tập nập chen lấn nhau đi tham quan.- Hihi em này, hình như hai bọn mình lạc mất lớp rồi hề hề! Tôi nói- Giờ sao anh! Nàng lại hấp háy đôi mắt.- Kệ đi anh và em coi như lại được tung tăng thoải mái nữa rồi.Nói xong tôi lại tiếp tục cùng người con gái ấy vui vẻ với nhau trong không khí tết rộn ràng giữa bao người.
Đi một lúc thì hai bức tượng hiện ra, nhìn vào đã thấy được sự uy nghiêm, đầy oai hùng của hai vị vua nước ( Pờ Tau La) và vua lửa (Pờ Tau Pui), đang mãi ngắm thì đã thấy nàng đang chạy tung tăng xung quanh những tượng thờ đá, trong mắt tôi bây giờ nàng như được đứa trẻ được cho đi chơi, nở nụ cười tỏa nắng.
Đang trốn tìm với nàng bên những tượng thờ ấy, tôi kéo tay nàng chạy vào khu đền thờ 18 vị vua Hùng, những bức tượng được làm bằng đồng to lớn, tôi nhìn vào tiểu sử của các vị vua ấy mà trầm trồ thán phục đặc biệt là các vị ấy nhiều con cháu với vợ thật đấy hề hề, đi qua các tượng tôi cùng nàng mua mấy cây nhang vào trung tâm thắp,- Hề hề, em có muốn cầu gì để các vị thần linh ở đây giúp em thực hiện không? Tôi quay sang nhìn.- Hi hi ở đây em sẽ có một điều ước và dưới cây phượng mà em thích sẽ là ước mơ của em! Nàng khẽ nỡ nụ cười quay về phía tôi,- Vậy ở đây mình cùng ước đi, hôm nào anh sẽ đưa em đến với cây phượng đẹp nhất, thơ mộng nhất để em có ước mơ nhé.!Tôi nhìn người con gái ấy cho dù nàng muốn gì tôi sẽ cố hết sức làm cho nàng, chỉ mong nụ cười ấy luôn mãi như thế thôi.
Sau khi cầu nguyện rồi thắp nhang vào lư hương nghi ngút khói ấy, tôi quay sang hỏi nàng ước gì thì ăn ngay cái véo vào hông đau thấy mồ tổ luôn rồi nàng hí hửng tung tăng đi ra ngoài.
Tôi và nàng bước ra bên ngoài đã thấy bên cạnh có khá đông người đang chen chúc nhau xem bói.
Tôi định đi luôn vì tôi có bao giờ tin vào mấy cái bói vớ vẩn đâu, nhưng nàng kéo tay tôi lại,- Xem bói nhé anh! Nàng đưa ánh mắt long lanh nhìn tôi.Tôi cũng gật đầu vì cho dù nàng muốn tôi đều đồng ý mà hề hề, vì người con gái mình thích thì cho dù có yêu cầu hay đau khổ bao nhiêu tôi luôn sẵn sàng gánh lấy.
Nàng kéo tay tôi tới bàn xem bói, ở đó là một người đã ngoài tầm 60 tóc đã bạc phơ, nét mặt hiền từ, trên người mặc bộ đồ màu xám đặc trưng của những người ở trong chùa.
Ở đó nhiều người xem bói rất đông, đôi khi tôi còn nghe mấy người đứng xem bên ngoài nói.- Bà này xem chính xác lắm đó!- Ừ năm ngoái bả xem con tôi trong tháng có họa xe máy thế là tôi cho nó đi bằng xe đạp luôn, cũng may hôm đó nó đi xe đạp chứ đi xe máy như mọi hôm chắc xong rồi đó, năm nay tôi lại tới đây hiếu kính bác ấy!Tôi nghe đa phần mọi người đều nói bác ấy xem đúng, nhưng tôi vẫn không bao giờ tin là thật chút nào.
Đợi một lúc cũng đến lượt tôi với nàng, bác ấy nhìn qua tôi với nàng xong ánh mắt cùng gương mặt đầy bàng hoàng và thẫn thờ, tôi thấy khá lạ bèn lên tiếng- Bà ơi xem bói cho cháu và bạn gái cháu với ạ.! Tôi gọi bà ấy.- Hai cháu chắc muốn xem chứ.- Dạ vâng ạ!Tôi nhìn vào bác ấy cảm giác bác ấy không muốn xem cho hai đứa bọn tôi, làm tôi có phần tò mò, tôi mạnh dạn ngồi xuống trước xem bác ấy sẽ nói gì.
Những lời bói ngày hôm đó tôi đã không tin và sau này nó đã thành sự thật, để rồi tìm lại bác ấy cũng chẳng bao giờ tìm thấy nữa.
.