Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ


Chap 97:Cả bọn sạch sẽ hiên ngang đi ngược trở lại vào trong, lần này thằng TS vừa đi vừa mò mẫm xem có cục đá hay cành cây nào để khỏi bị té thêm lần nữa, tuy là thế nhưng mà.- Ê ể, ế aaaaa! – Tiếng la của thằng S vang lên.Cả bọn quay lưng lại thì thấy nó đã nằm sỏng xoài ra đất chỉ vì dậm phải cái ổ lá có cái hố đất trũng xuống, cả lũ được trận cười vỡ bụng vì trước đó nó còn mạnh miệng bảo “Đi hiên ngang vào là không sợ té đâu hehe”.

Nó lọ mọ đứng dậy mặt mếu máo các kiểu đi ngược trở lại để tắm.

Thấy tội mà thôi cũng kệ, bước vào đến nơi đã thấy mọi người tụ tập đông đủ bên nồi lẩu, đang đói bụng cả đám ùa vào.

Tôi vừa ngồi xuống đã được nàng đưa cho cái chén còn Trinh đưa cho đôi đũa, tôi ngạc nhiên sao hôm nay hai người đó phục vụ tôi kín đáo thế.- Hề hề cảm ơn, à mà ăn xong mình đi dạo nhé hai người!- Ừ ăn đi đã nè hihi!Nàng gắp cho tôi một chén đầy thịt với rau, đúng là ngồi với con gái sướng hơn với con trai nhiều hề hề, tôi nhìn sang bọn nó vẫn đang giành nhau từng chút một trong cái nổi lẩu còn chưa kịp sôi kia.

Ăn xong, tôi cùng hai người con gái bước ra bên ngoài bắt đầu chuyến phiêu lưu đi thăm các cổng trại khác.

Chỉ tưởng mỗi trại của trường tôi đã to và đẹp lắm rồi, nhưng khí ngắm nhìn những cái khác, tôi mới biết “ếch ngồi đáy giếng”.

Có cổng trại chắc phải dùng cả cái xe cần cẩu để lắp vào luôn ấy chứ nó to tổ bố luôn, ngước cái đầu lên nhìn mà muốn gãy luôn.

còn có trại làm như cái ngôi nhà ma ấy nhìn vào sợ vãi cả mật ra luôn, đi một đoạn thì tới trại chỉ huy nằm ở rìa bên ngoài, trại được làm chắc chắn có những cái bàn đã đặt ở giữa để diễn ra các buổi họp với thảo luận.

Đi thêm một đoạn nữa thì có chi đoàn của phường nào đó làm như khu quân đội ấy, còn bày vẽ thêm hai thằng tội nhân nào đó ra đứng bên ngoài cầm khẩu súng giả đứng đó canh nữa chứ.- Em ơi hai người này không biết có động đậy không nhỉ? – Tôi quay sang hỏi.- Hihi để em!Nàng cười tinh nghịch rồi bước lại gần hai thằng đó.- Hi!Nàng đưa tay lên chào, tôi đứng bên ngoài mà ôm bụng cười ngoặt nghẻo, sau khi nàng chào cùng nụ cười kia thì hai thằng ấy đã mất luôn cái tôn nghiêm mà nước miếng bắt đầu lòng thòng thấy gớm.

Tôi đi lại kéo nàng đi luôn chứ để đó thì tội cho bọn nó quá.

Vừa đi mà tôi cũng không để ý nên cầm cả hai tay của hai người con gái ấy chạy tung tăng qua các khu trại khác.

Đang định đi thêm thì đằng xa là cái trại vô cùng sang chảnh của trường NVL hiện ra.

Trại trang trí rất đẹp cùng những tiêu đề được làm bằng đèn led, bên trong được làm kín đáo, còn có cả hai cái máy điều hòa nữa mới kinh hồn, ở giữa là chiếc ti vi siêu mỏng cùng những chiếc bình hoa to bự, ở phía sau là hai gian chia ra cho nam và nữ nghỉ ngơi, còn ba gian đằng sau nữa là phòng thay đồ, phòng tắm và phòng vệ sinh.

Tôi đang mãi ngắm mấy công trình của trường ấy thì ở hai bên tay có cám giác như hai nàng đang nắm chặt lại.

Tôi lại nghĩ tới những câu nói từ các nàng lúc trước nên đi vòng qua luôn.

Vừa đi vừa nghỉ họ nhìn thấy gì mà vẻ mặt người thì lo lắng người thì có ảnh lửa đang bập bùng trong mắt vậy.

Về đến trại lớp, tôi thấy bên ngoài thì có thầy nào đó đang chấm điểm, bên trong là đám cờ hó đang bàn bạc chuyện gì ấy.

Tôi bước vào rồi lên tiếng.- E hèm bọn bây đang bàn gì đó!- A nó về rồi lại đây lẹ mầy! – Thằng Tuấn gọi tôi.- Có chuyện gì vậy!- À chút nữa Mi nó đại diện cho lớp đi hát khai mạc đó.Tôi quay sang nhìn nàng, rồi quay sang bọn nó.- Ơ sao không có ai khác đi thay à!- Cái này cô Nguyệt nói đó chứ bọn tao nào dám bắt phu nhân mầy đi đâu!Nghe đến đó tôi cũng không thể nào từ chối được nữa nên đành ngậm ngùi quay sang nàng nói nhỏ.- Em đi nhanh về nhanh nhé!- Ừ hihi không sao đâu, hát thôi ấy mà!- Mà tao không được đi xem à! – Tôi quay sang hỏi đám cờ hó.- Không mầy lớp trưởng ở nhà còn đón tiếp khách chứ, lỡ có đoàn nào vào chơi thì sao, à yên tâm cô Nguyệt với thằng N cũng tham gia, mầy yên tâm giao phu nhân của mầy cho họ đi! – Thằng TS nói.Tôi ngậm ngùi đưa tiễn nàng ra cổng đầy nước mắt ly biệt.- Em à anh lại xa em rồi nè, huhu!- Ngốc quá đi cái mặt chả có tí tẹo nước mắt mà còn bày đặt hihi!- À ừ quên! – Tôi cầm chai nước lên nhỏ nhỏ vài giọt lên mặt.- Nào giống chưa em! – Tôi lại lặp lại động tác vừa mếu vừa nhỏ nước lên.- Thôi đi gớm quá đi anh à, thôi em đi nha, Trinh ơi giao tên ngốc cho nè! – Nàng gọi sang Trinh.- Hihi đi đi để mình!Hai người họ nở nụ cười âm hiểm làm tôi sợ quá chạy luôn vào bên trong.

Khi nàng vừa đi thì thầy Thắng cùng thầy Sơn đi vào, trên tay họ là một bình rượu ghè to chà bá luôn.- Sao im ắng vậy, hôm nay vui nên thầy cho phép cứ tự nhiên đi.Sau câu nói là cả bọn lại vây quần thành vòng tròn xung quanh bình rượu.

Tôi quay sang nói với thằng TS.- Ê mầy, uống vầy không hả, có mồi không mầy!- Tao biết đâu, thôi đi với tao ra sau xem!Tôi với nó cùng nhau đi ra phía sau, mở mấy thùng đá ra thì đã có các loại thịt sống đang được ướp đá gọn gàng, thùng bên cạnh là các loại rau củ quả được xếp ngăn nắp.

Đến cái thùng to lớn cuối cùng thì bên trên có hàng chữ “Đồ ăn được”, tôi chăm chú nhìn hàng chữ.- Mợ phu nhân mầy chuẩn bị chu đáo luôn đấy! – Thằng TS vỗ vai tôi.- Ừ! – Tôi thì vẫn còn đang mê mẫn nhìn những gì mà nàng đã chuẩn bị.Mở cái nắp thùng ra thì đã rất nhiều thịt đã làm chín sẵn, có cả gà, thịt bò, mực khô, … mọi thứ đều đã được bọc lại kỹ càng sạch sẽ.

Tôi để cho thằng TS mang ra chuẩn bị rồi chạy vô gọi thêm đồng minh ra phụ mang đồ ăn vào.

Một lúc sau đồ ăn đã được phơi bày ngon nghẻ để tiếp khách.- Nào hôm nay cứ thoải mái đi nha đừng lo lắng cái gì hết, chủ nhà lên khai tiệc đi! – Thầy Thắng nói.- Dạ em ạ! – Tôi ngu ngơ hỏi.- Còn ai nữa lên lẹ đi mầy, ở đây còn mỗi mầy là lớp trưởng không mầy thì còn ai.! – Thằng TS vỗ vào lưng làm tôi văng ra luôn cái miếng bánh.- Rồi để tao, mợ đau quá đi mầy!Tôi đứng dậy hùng dũng oai phong đi thẳng vào giữa vòng tròn hướng đến cái bình rượu ghè kia rồi chuyển sang sợ hãi vô cùng luôn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui