Mặt nhăn nhó nhìn bà chị te tởn trước mắt, bộ váy đỏ lạc lõng trước cái khoảng cảnh bạo lực phía sau lưng. Khuông mặt tươi roi rói đang cười với nó, cô gái mà theo nó nhớ có lần D gọi là Táo đang đứng ngay sau cái gã vừa định đánh nó. hôm nay trái với lần trước nó thấy. Cái váy đỏ cùng đôi giày cao gót khiến chị khác hẳn cái đứa trẻ con nũng nịu D lần trước nó thấy, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, lông mi chải cong vút khiến chị đẹp một cách kì lạ.
- Sa..ao… chị lại ở đây!! –nó méo sệch vì cú đá mà theo nó thấy thì xuất phát từ chính chị
- D đi vắng rồi!! quên hổng bảo ku! Tối nay chị rảnh lên đưa ku đi chơi!! Đang định đến sớm chơi với anh Đôn… –chị chỉ ng đàn ông cao to khi nãy. -thì Yến Chi nó gọi điện thoại!!
- Chị biết Thư….!! – nó ngạc nhiên, hỏi chen vào không cần thiết phải nghe câu truyện sau đó….
- Thư….à à…. ừ!! Thôi chuồn!! – không nói năng gì chị kéo nó chạy, nhấc cánh tay gã đàn ông cao to lên luồn qua, nó thấy phía dưới mấy tên khi nãy đang nằm chịu trận đòn của gần 2, 3 chục cái chân liên tiếp đạp đá.
- E chào anh Đôn!! E đi ha!! –chị đưa tay vẫy vẫy với cái gã khi nãy đạp nó!!
- ừ!! Đi cẩn thận đó nhóc!! –khuôn mặt đang đằng đằng sát khí của gã bỗng nở nụ cười thân thiện, hiền hòa với chị!! –bảo thằng nhóc kia đừng có gây chuyện nữa đó!!
- Hì hì… vâng ạ!! –chị dắt tay nó nhảy lăng xăng đi trước trên cái giày cao gót. –à quên!! Như sực nhớ ra điều gì đó, chị dừng lại. –đợi chút ha cưng!! –cái giọng bắc ngồ ngộ của chị cứ như có sức thôi miên khiến nó làm theo răm rắp, đứng nhìn chị quay lại chỗ người đàn ông tên Đôn, thì thầm gì đó. Anh ta xoa đầu chị rồi nói
- Cứ yên tâm đi nhóc!! Để đó anh lo cho!! Mấy đứa nó không dám nữa đâu…..
- Vâng!! Em chào anh…!! –chị vừa chạy vừa đưa tay ra sau vẫy vẫy với anh chàng Đôn…. –đi nào!! –chạy lướt qua, chị kéo tay nó theo sau.
.
.
.
.
Trên chiếc xe máy nhỏ, ngồi lệch một bên phía sau, 2 chân vẫy vẫy một cách nghịch ngợm trên chiếc guốc. tính cách và hành động của chị khác hẳn với cái vẻ bề ngoài
- Sao chị biết Thư!! Thư đâu mà không đến, sao thư lại gọi chị…á á.. nó định hỏi 1 loat những câu hỏi nữa nhưng phải ngừng lại vì cái nhéo đau nhói bên sườn…
- Hỏi chi nhìu zậy sao mà trả lời kịp!!! – móc trong túi ra phong kẹo chị nhét vô miệng nó 1 cái rồi lấy 1 cái bỏ vô miệng nhai tóp tép. - Chị giúp chú Trương quản lí mấy đứa con gái trong hội mà!! Yến Chi là đứa chị quý nhứt đó. Nó mới vô nhưng ngoan ngoãn biết điều chứ hổng như 1 số đứa khác, ăn chơi đua đòi lắm. khi nãy nó gọi cho chị khóc thút thít vì sợ cưng bị đánh á!! –đưa tay dúi nhẹ đầu nó. – làm Chi nó khóc ăn 1 đá là may đó nha!! Lần sau mà thế chị cho hết cái mà đau luôn ý!!!
Nó không tưởng nổi cái bà chị trẻ con ngồi sau lưng nó lại là người quản lí mà Thư đã nhắc tới. nó cứ nghĩ đó phải là 1 bà cô già, cáu bẳn hay chửi bới đánh đập người khác như kiểu má mì của các ổ chứa mà nó nghe nói cơ. Chứ ai nghĩ lại là 1 cô gái còn đang học đại học thế này.
- Thế Thư đâu sao không đến!! –nó hỏi, giọng hơi trách móc. nếu cô bé lo cho nó sao không tự đến mà gọi cho chị. Dù có sợ bị đánh thì cũng đâu đến mức không thèm gọi vào máy nó 1 câu chứ.
- Nó đang đi làm!! –giọng chị buồn bã, gục 1 bên mặt vào lưng nó. –Thư nó là đứa ngoan ngoãn, chắc chỉ vài năm nữa là nó thoát chỗ đó thôi. hazzzzzzz….!! –chất giọng trẻ con của chị biến mất hoàn toàn, nghe trầm và lạ đến mức nó phải nhìn qua gương chiếu hậu xem có đúng là chị không.
Nhìn lên trời, dưới những ô cửa kính của tòa nhà chọc trời trong cái thành phố mờ mịt, những ánh sao lốm đốm như những con đom đóm bám trên tầng cao. Nó đã chuẩn bị sẵn tinh thần là một ngày nó sẽ biết Thư sẽ phải tiếp tục làm gì. Nhưng nó vẫn buồn… cô bé đâu phải của riêng nó…. ngẩng mặt nhìn lên cao và thở dài. Nó nghĩ sau lần này có lẽ nó phải xác định rõ tình cảm của nó với Thư. Nó không thể yêu 1 cô gái làm cái nghề ấy, càng không thể yêu khi mà nó biết cô ấy vẫn phải tiếp tục “hành nghề” trong khi yêu nó, vì nó đâu thể nuôi được cô bé….
- Giờ đi đâu đây chị!! –nó sực nhớ khi nãy chị bảo hôm nãy D đi vắng lên chị sẽ dẫn nó đi chơi
- Đến chỗ Thư làm việc!! –chị trả lời nhanh gọn
- Hả????? chỗ nào cơ ạ!!!
- Rẽ!! rẽ.. -chị đập đập vai nó…
Chiếc xe nhỏ tiến về một nơi ánh sáng trần ngập, cả trăm chiếc xe máy, ô tô đang đổ dồn về phía ấy, tiếng nhạc xập xình chát chúa vang lên, động cơ xe máy lấn át tiếng người trong ánh sáng đầy màu sắc thoát ra từ những ô cửa kính của 1 tòa nhà rộng lớn. Sàn nhảy
.
.
.
- Đi!! Đi…!! –chị kéo tay nó, cố nói thật to để át đi tiếng nhạc
Ngoan ngoãn đi theo chị, đây là lần đầu tiên nó vào nơi này. Trong tưởng tượng của nó, sàn được định nghĩa là nơi hội thanh niên quậy phá vào, thi nhau nhảy nhót một cách phóng túng trên sân khấu, dưới những ánh đèn chớp tắt đủ màu sắc là những đứa con trai con gái đang xoắn xít vào nhau. Đâu đó phía trên là những cô gái ăn mặc hở hang hết cỡ có thể đang nhảy những điệu nhảy khêu gợi. và giờ đây trước mắt nó, cái định nghĩa ấy càng được khẳng định rõ ràng hơn. Không chút sai xót.những gã ăn mặc diêm dúa, những cô gái đang lắc lư điên cuồng theo điệu nhạc. “mấy gã này chắc toàn một lũ ăn bám cha mẹ, nghịch ngợm mất dạy hết cả rồi! tốt nhất không nhìn lâu ko chúng nó gây sự” nó nghĩ thầm, quay mặt ra 1 chỗ khác khi thấy 1 gã đáp trả ánh mắt của nó.
Kéo tay nó ngồi vào 1 bàn đang trống, chị gọi lên 2 cốc nước hoa quả, có lẽ chị cũng phấn khích với tiếng nhạc sôi động trong đây lên cả người cứ lắc lư nhún nhảy theo điệu nhạc. còn nó, chỉ biết nhìn quanh như lạc lọng giữa khung cảnh ….
Gã thanh niên ấy bỗng tiến về phía nó, càng tiến lại gần nó càng thấy gã cao, có lẽ phải đến gần 1m8, thân hình gã gầy và có phần ẻo lả với chiếc áo đen bó sát người, trên tai và mũi hắn lủng lẳng vài cái khuyên đầu đạn.
- Ra nhảy với anh không cô bé!! –hắn cười thân thiện nói với bà chị đang ngậm hút chùn chụt cốc nước ép cạnh nó.
- Hưm…hưm…!! –chị táo lắc đầu quậy quậy. –không ra đâu. Tớ có đứa em ở đây không ra đâu.
- Thôi nào, ra nhảy nhót một chút coi như làm quen với nhau đi!! –gã nài nỉ.
- Chị em không nhảy đâu!! –nó đưa tay gạt cánh tay gã đang mời gọi ra. –anh thông cảm!!
Nhìn nó, mắt có chút ngạc nhiên. Bỗng hẵn đưa tay xoa đầu nó, nở nụ cười thân thiện
- Thoải mái đi nhóc!! Đừng căng thẳng thế!! Anh có làm gì đâu!! Nếu không nhảy được thì thôi!! để khi khác làm quen với bạn nhé!! –hắn nói đoạn đưa tay ra bắt tay với chị….
- Đừng lo nhóc ơi!! Chị quay qua với nó sau khi hắn đi!! –coi vậy chứ họ lành mạnh lắm. hổng cần căng vậy đâu!!!
- Ai biết được!! nhìn bộ dạng hắn đã biết chẳng tốt đẹp rồi…. nó nhìn quanh rồi lại tiếp tục uống
Ngăn giữa bàn nó là 1 bàn khoảng 5,6 các ông trung niên, ăn mặc sang trọng đứng đắn. có lẽ những người này vô đây để kí hợp đồng hay làm ăn gì đó. Họ cười nói một cách vui vẻ với nhau. Phía xa, một cô gái mặc đồ tiếp tân tiến lại chỗ các ổng, cái bộ đồng phục tiếp tân ở đấy đúng là đậm chất sàn nhảy mà. Cúc áo thấp hơn làm khoảng ngực rộng hơn hẳn với sơ mi bình thường. chiếc váy thì ngắn cũn khiến đùi non lộ ra gần nửa……. đưa tay rót bia vào những cái cốc to, cô gái cúi rạp người xuống. nó để ý thấy mấy người trung niên đó nhấm nháy nhau cười gian xảo.
- Ngồi đây mà rót kẻo mỏi!! – 1 ông ngồi dịch sang 1 bên, tay đập đập vào chỗ trống trên ghế. Có lẽ quá quen với cảnh này, cô ta ngồi một cách tự nhiên sát bên người đàn ông.
Vẫn nói chuyện bình thường với nhau, ông ngồi cạnh cô tiếp viên đưa tay vòng qua eo, đôi tay xoa nhẹ nhàng trên cặp đùi trắng như tuyết ấy… vẫn tự nhiên không ngại ngùng, rót hết từng cốc, cô ta đứng dậy cúi ng chào mấy ổng trước khi được nhét vài tờ tiền vô ngực. ngao ngán nó nhìn qua hướng khác.
Bỗng, nó để ý, phía xa 1 cô gái đang ngồi một mình, trên người là chiếc quần jean bó sát, áo 2 dây để lộ nước da trắng hồng, khuôn mặt thanh tú bước đi 1 mình trong cái trốn này khiến cô trở thành đích ngắm của không biết bao nhiều con mắt. trong đó có nó. cô gái ấy đưa tay nhìn đồng hồ 1 cách chán nản, điệu bộ cho thấy có lẽ người hẹn với cô ta không tới “kiểu này thành mồi ngon ấy thằng thanh niên cho coi” nó nghĩ thầm. ấy thế mà chưa gã thanh niên nào kịp ra tay thì đã có ông trung niên trong cái nhóm vừa rồi tiến lại cô ta. Quá xa lên nó không nghe rõ những gì 2 người nói, chỉ thấy ông ta lại rút vài tờ đô la với ý định đút nó vào cái kẽ đang phập phồng dưới cái áo bó sát. Đến lúc này thì nó thấy rõ là cô ta gạt tay lão ra và chửi bằng đủ thứ từ ngữ thô tục, thế nhưng hình như vẫn chưa đủ với ông ta, vằng khuôn mặt nhăn nhở ông ta tiếp tục cái ý định với số tờ tiền nhiều hơn. Bỗng từ xa, 1 cái bóng nhỏ nhỏ mặc đồ tiếp viên tiến lại gần đó, giữa cái ánh đèn mờ ảo nó ngờ ngợ, không hiểu sao giữa cái chỗ nhạc nhẽo ỳ xèo này nó lại nghe rõ đến thế cái giọng nói lúc bấy giờ.
- Xin lỗi ông, ông có thể giữ lịch sự giúp quán được không ạ!! –cô nhẹ nhàng nói với ông ta!!
- Biến m…mày đi!! Ông ta không thèm quay nhìn. Vứt mấy tờ đôla ra sau lưng cho cô bé
- Bốp….!! cái khay trên tay cô đập thẳng vô đầu ông ta, to đến nỗi DJ cũng phải dừng nhạc nhìn về phía ấy. cả cái quán nhìn về phía cô bé tiếp viên đó. còn nó, vừa xoa đầu vừa cười chán nản cùng chị Táo.
- Thư ơi là Thư!! Lại gây chuyện rồi!! - chị vừa cười vừa nói