Chẳng qua bản quan cảm thấy: Đừng làm chuyện xấu đến mức tận cùng, không sớm muộn cũng bị báo ứng.” Uông Ấn tỏ vẻ tán đồng, đáp: “Lời Tạ đại nhân nói rất có lý, bổn tọa cũng nghĩ vậy.”
Tạ Giới chán nản, không còn lại gì để nói
Ông ta chỉ biết ngày thường Uông đốc chủ lạnh lùng kiệm lời, không ngờ hắn nói câu nào, câu nấy đều khiến người ta muốn nghẹn họng
“Tạ đại nhân, ngài hẹn bổn tọa đến là vì việc này? Nếu vậy, bổn tọa chỉ có thể lấy làm tiếc trả lời rằng, bổn tọa không rõ Khúc đại nhân đang ở đâu
Uông Ấn hờ hững lắc đầu
Rượu của lầu Vạn Ánh không có vấn đề, chỉ3là hắn thích..
hương trà của trà Diệm Khê hơn
Chỉ tiếc là, cô gái nhỏ gần đây không thể ra khỏi phủ, quán trà Diệm Khê dường như thiếu thiếu cái gì đó, không được thoải mái tự tại như trước nữa.
***
Đúng rồi, nghe nói rượu ở lầu Vạn Ánh rất được, vừa khéo bổn tọa có mang đậu khô phường Tây Thi đến, Tạ đại nhân có muốn nếm thử không?” Tạ Giới lập tức hiểu ý Uông Ấn, hắn không muốn nhắc đến bất cứ chuyện gì liên quan tới Khúc đại nhân nữa
Tuy ông biết rõ Đề Xưởng có thông tin, nhưng lại chẳng có chứng cứ, không làm gì được
Đề Xưởng nhận lệnh trực tiếp từ hoàng thượng, vậy việc Khúc Công Độ2mất tích có liên quan đến hoàng thượng! Thái độ của Uông Ấn đã nói lên tất cả, xem ra ông ta không thể moi được tin tức gì có ích từ Đề Xưởng, vẫn phải nghĩ cách khác để tìm Khúc Công Độ thôi
Cuối cùng, Tạ Giới bỏ lại một câu: “Đốc chủ đại nhân có lòng
Bổn quan còn có việc, xin cáo từ trước, Đốc chủ đại nhân cứ từ từ thưởng thức.” Dứt lời, không đợi Uông Ấn đáp đã phất tay áo bỏ đi
Uông Ấn không hề bận tâm đến chuyện Tạ Giới bỏ đi
Có một số việc hắn làm không cần để cho người ngoài biết, càng không cần người khác cho ý kiến
Tâm trạng Uống Ấn có vẻ rất tốt,2đề kỵ rót rượu, dâng đậu lên cho hắn xong liền kính cẩn lui sang một bên
Uông Ấn khẽ nhấp một ngụm rồi đột nhiên đặt ly rượu xuống, không đụng vào nữa
“Xưởng công, có gì không ổn sao?” Đề kỵ lập tức tiến lên hỏi
Rượu của lầu Vạn Ánh không có vấn đề, chỉ là hắn thích..
hương trà của trà Diệm Khê hơn
Chỉ tiếc là, cô gái nhỏ gần đây không thể ra khỏi phủ, quán trà Diệm Khê dường như thiếu thiếu cái gì đó, không được thoải mái tự tại như trước nữa.
***
Dưới lầu Vạn Ánh, sau khi tiễn Diệp Cư Tiêu, Tô Tức Ngôn thở dài an ủi: “Cố công tử, việc cưới xin là chuyện không thể cưỡng cầu, nếu nhà họ9Diệp đã không có ý, đành thôi vậy.” Cổ Chương gật đầu tỏ ra buồn rầu, nhưng ở một góc độ mà Tô Tức Ngôn không nhìn thấy được, ánh mắt hắn ta trở nên tàn nhẫn
Thái độ của Diệp Cư Tiêu kiên quyết như vậy hẳn là vì còn có tính toán khác! Chẳng lẽ còn có gia tộc khác lớn hơn nhà họ Cổ tiếp cận Diệp Cư Tiêu trước? Từ xưa tới nay, quyền thế mê hoặc con người, khả năng này không phải là không có..
Thời gian sau đó, một mặt Cố Chương phái người đi dò la động tĩnh của những gia tộc khác, một mặt truyền lại tình hình về cho nhà họ Cố ở Nam Bình, thầm suy tính xem4có cách nào có thể khiến nhà họ Diệp hồi tâm chuyển ý không
Nếu không thể thông qua trưởng tộc Diệp Cư Tiêu, thì đành phải xuống tay từ chỗ Diệp An Thế
Đáng tiếc, hắn ta lại chậm một bước
Không lâu sau, Uông Ấn đã nhận được thư của Diệp Cư Tiêu
Xem xong thư, nét mặt hắn vẫn thản nhiên như cũ, nhưng đám người Phong bá và Trịnh Thất theo hầu lại biết tâm tình xưởng công có sự thay đổi nhỏ - Trên mặt hắn loáng loáng mỉm cười
Xem ra, xưởng công thật sự không thích con người Diệp Cư Tiếu
Người xưởng công cầu thân là Diệp cô nương, nhưng chỉ là cầu thân với chính nàng ấy, chỉ quan tâm tới mỗi nàng ấy mà thôi
Dù cho Diệp Cư Tiêu có là ông nội của Diệp cô nương đi chăng nữa, thái độ của xưởng công đối với ông ta cũng không thay đổi gì
Phong bá sực nhớ ra xưởng công đã từng đánh giá về nhà họ Diệp, nói là nhà họ Diệp chỉ có Diệp An Thể là còn được
Diệp An Thể không phải cha của Diệp cô nương sao? Nếu xưởng công cưới Diệp cô nương về, vậy thì Diệp An Thể sẽ trở thành cha vợ của xưởng công rồi
Tưởng tượng ra cảnh xưởng công gọi Diệp An Thể là cha vợ, trong lòng Phong bá có cảm giác thật lạ
Đến lúc đó, xưởng công có đổi sắc mặt không nhỉ? Còn có thể thản nhiên nói “chỉ có Diệp An Thế là còn được” không? Uông Ấn đưa thư của Diệp Cư Tiêu cho Phong bá, nói: “Phong bá, lão nói xem, trong lòng Diệp Cư Tiêu đang nghĩ gì? Hắn nhếch môi, cảm thấy tâm tình rất tốt
Lá gan Diệp Cư Tiêu lớn thế này, trước đây hắn đã có phần coi nhẹ ông ta rồi..
Phong bá kéo mình ra khỏi tưởng tượng nhận lấy lá thư, xem xong không nhịn được bật cười, đáp: “Diệp Cư Tiêu tính toán giỏi thật, thế mà lại dám xin chủ tử xin hoàng thượng ban hôn? Dám nghĩ tới, lại dám nói ra chuyện này
nữa.”
Xin hoàng thượng ban hồn? E rằng đến xưởng công cũng còn chưa từng nghĩ tới việc này
Theo Phong bá, những chuyện trước đây Uông Ấn làm hoàn toàn không có vấn đề - kể cả đe dọa nhà họ Diệp, làm vậy cũng chỉ để thuận lợi cưới Diệp cô nương
(Đúng thế, lão nô chính là không phân biệt đúng sai!)
Rõ ràng Diệp Cư Tiêu muốn bám lấy xưởng công nhưng lại sợ hỏng thanh danh thể diện, không muốn chịu thiệt thòi còn viết thư nhắc khéo chủ tử
Đến lúc ý chỉ ban hôn đưa xuống, việc thành thân đương nhiên sẽ thành ván đóng thuyền, Diệp Cư Tiêu vừa giữ được lời với xưởng công vừa có thể thẳng lưng đối diện với gia tộc và quan viên khác
Rồi sẽ không ai đàm tiếu ông ta vì quyền thể mới gả cháu gái cho hoạn quan, chỉ có thể nói nhà họ Diệp tuân theo ý chỉ của hoàng thượng, lại không mất đi cái tiếng thanh liêm chính trực của gia tộc lớn.