Và Mai Lại Sáng

EDITOR: SƯỜN XÀO CHUA NGỌT

Kiều Ly xốn xang không thôi vì chiếc hôn của Phong Dịch, cô khẽ đá ngực cậu một cái, lòng bàn chân mềm như bông chạm vào lồng ngực cậu, khiến toàn thân Phong Dịch đều tan chảy.

Cậu hơi hoảng, thoáng bật về sau, khuôn mặt đỏ bừng, trong mắt vẫn còn vẻ ngơ ngác chưa định thần lại.

Tâm trạng u ám mấy ngày hôm nay của Kiều Ly chợt tan biến, bỗng thấy buồn cười, cắn bờ môi dưới thắm đỏ, thả lỏng toàn thân như một con mèo lười biếng, hơi cúi mặt nhìn cậu đầy quyến rũ linh hoạt, trông vừa ngây thơ vừa khiêu gợi.

Phong Dịch nuốt nước miếng, to gan nắm lấy bắp chân cô, lại hôn lên đó một cái.

Cô không tránh, cậu bèn làm càn thêm một chút mà hôn lên phía trên.

Cô thấy rất nhột, bật ra mấy tiếng cười rầm rì, chân cũng run run vì nhạy cảm.

Từ bắp đùi xuống đầu gối, rồi từ đầu gối tới mé trong đùi, những chiếc hôn của cậu ngày một nóng bỏng hơn, vị trí hôn càng lúc càng mờ ám hơn.

Không khí dần nóng lên, tựa như mây đen kéo về trước cơn mưa rào, hầm hập ướt át, vừa chạm vào sẽ bùng nổ ngay.

Kiều Ly muốn né, nhưng lực tay Phong Dịch đột nhiên mạnh hơn, đè cô lại.

Cái đầu bù xù của cậu chui vào trong váy ngủ của cô, nhiệt tình hôn mé đùi trong của cô.

Cô giãy giụa: “Nhột.”

Thật ra không phải nhột, chẳng qua vừa thấy cậu chui vào dưới váy thì cô đã có cảm giác.

Váy ngủ của cô trùm lên đầu cậu, liên tục vén lên theo chuyển động của cậu, cô không nhìn thấy vẻ mặt của cậu, chỉ có thể thấy chiếc đầu dưới làn váy không ngừng áp vào giữa hai chân cô, cảm giác mờ mịt này khiến cô vừa hưng phấn lại vừa sợ hãi.

Cô bèn vén hẳn gấu váy lên, để đầu cậu lộ ra.

Ánh sáng dưới váy ảm đạm, không khí mờ ám, khoang mũi Phong Dịch tràn ngập mùi hương độc nhất vô nhị của cơ thể cô, sau khi chui vào cậu thấy đầu dại đi, tim đập nhanh như muốn thồn khỏi cổ họng.

Ánh sáng đột nhiên gia tăng, cậu mới nhận ra mình đã chui vào giữa hai chân cô.

Chóp mũi suýt chạm vào bắp đùi cô.

Kiều Ly thấy rất xấu hổ, nhưng cô lại bị cảm giác ngượng ngùng bí ẩn này dụ dỗ.

Mật yêu của cô chắc chắn đã thấm ướt quần lót, cậu cách gần như vậy nhất định sẽ nhìn thấy vệt nước sẫm màu, có lẽ còn ngửi được cả mùi của nó.

Dòng nhiệt không ngừng lan khắp phần bụng dưới, cô càng hồi hộp thì cánh hoa lại càng sũng nước.

Phong Dịch bất chợt nghiêng đầu, đối diện với phần chính giữa hai chân cô.

Ở góc độ này, Kiều Ly không cách nào nhìn thấy cảnh dưới người mình, cô nhỏm dậy cúi người xuống xem, Phong Dịch đột nhiên ngẩng lên nhìn cô.

Trong mắt cậu đong đầy dục vọng tối tăm, không có chút ánh sáng nào, ham muốn chiếm hữu hầu như viết hết lên mặt.

Lông tơ toàn thân Kiều Ly chợt dựng lên.

Cậu khàn giọng hỏi: “Cho em hôn được không?”

Cậu rất gấp gáp, Kiều Ly chưa kịp trả lời, cậu đã há miệng ngậm lấy vùng riêng tư no đủ cách một lớp quần lót của cô.

“A…” Kiều Ly không kịp đề phòng, khẽ kêu lên một tiếng, sự nồng ấm trong khoang miệng cậu suýt hầm nóng nơi riêng tư non mềm của cô, chiếc quần lót ướt đẫm trong nháy mắt, dính chặt vào cánh hoa đương nở của cô.

Cậu như con thú bị bỏ đói lâu ngày, thức ngon mà cậu khao khát lâu ngày khiến cậu không chờ nổi nữa, thè lưỡi liếm láp cánh hoa của cô bên ngoài quần lót.

“Nhột quá!” Vùng nhạy cảm bị liếm mạnh khiến khắp người Kiều Ly ngứa ngáy râm ran, cô muốn vặn mông tránh đi nhưng lại bị Phong Dịch ghì đùi lại.

Cậu không hề có chút kinh nghiệm yêu bằng miệng nào, chỉ liếm và hôn theo bản năng.

Dù không ngẩng lên, cậu cũng cảm nhận được phản ứng mãnh liệt của Kiều Ly, cô rên rỉ muốn hụt hơi, bắp đùi căng chặt.

Cậu yêu chiều cô, thân thể cô thành thật nói với cậu rằng cô thích nó.

Chuyện này và lúc hoan hảo khác hẳn nhau, sự vui sướng trong đại não còn chất ngất hơn, cậu cảm thấy mình hệt như một con chó đực đang liếm láp lối đào của cô cách một lớp quần lót, nuốt hết mật ngọt của cô, thứ cảm giác hổ thẹn vì hành vi biến thái khiến hạ bộ cậu nhức nhối vì căng chặt.

Cậu chẳng buồn để tâm, dù bên dưới có nổ tung thì cậu cũng muốn tiếp tục làm chuyện này.

Phong Dịch chỉ mới dùng miệng yêu cô qua một lớp quần lót mà cô đã vẫy cờ trắng đầu hàng, lớp vải mỏng manh kia đã ướt rượt, trong đó có một phần là nước miếng của cậu, phần còn lại là mật ngọt của cô.

Cậu cảm thấy quần lót quá đỗi vướng víu, thừa dịp cô lả người đi không hề chống cự, cậu bèn lấy ngón tay vén mép quần lót sang một bên, khiến động hoa no đầy của cô lộ ra ngoài.

Đóa hoa đầy đặn hơi gồ lên, có một lạch đào nõn nà ngay phía dưới được cánh hoa hai bên với màu sắc hút mắt ôm sít sao, nơi ấy dính đầy mật yêu của cô và nước miếng của cậu, ướt đầm đìa khiến cậu nhìn mà cổ họng như bị thít chặt.

Kiều Ly bất chợt nhận ra nguồn nhiệt bên dưới người đi biến mất, cô thấy hơi lành lạnh, vừa cúi xuống nhìn đã thấy Phong Dịch đang đăm đắm nhìn vào vùng giữa hai chân cô.

Nơi riêng tư bị nhìn chằm chằm khiến cô xấu hổ đến đỏ bừng cả người, cố sức toan tránh né nhưng lại bị Phong Dịch đè lại, không cựa quậy gì được.

Cô thẹn thùng muốn chết, song cõi lòng không khỏi hưng phấn khiến mật yêu cứ tuôn ào ạt ra khỏi động hoa.

Cô thấy quá sức mất mặt, ngây ngô kẹp chặt lối đào lại, không cho chất mật kia chảy ra ngoài.

Nhưng cô không biết hành động ấy của mình có sức dụ hoặc nhường nào với Phong Dịch, lạch đào của cô run rẩy mở ra, để lộ lối đào ướt át, sau đó lại khép lại, đủ để khiến cậu cuồng say.

Cậu há miệng ngậm lấy cánh hoa của cô, liếm mút vang lên tiếng nhóp nhép.

Kiều Ly thấy một luồng khoái cảm xộc khắp người, cảm giác bị điện giật len lỏi toàn thân, cô bất giác ưỡn lưng lên, động tác này không khác gì chủ động dâng hiến nụ hoa chào mời Phong Dịch.

Phong Dịch mút mát điên cuồng, không tuân theo trình tự hay có chút kỹ xảo gì mà có hơi hướm muốn trút giận, như đang gặm cắn cô.

“A… ư… cậu đang làm gì vậy?… Nào có ai làm thế?”

Chịu kích thích quá độ, Kiều Ly quên hết thẹn thùng, đầu như lịm đi, chỉ cảm thấy khoái cảm đã cướp hết sức lực toàn thân.

Sống mũi thẳng băng của cậu khe khẽ rà qua rà lại ở nhụy hoa, đầu lưỡi liếm láp nụ hoa một cách dữ dội, khi tìm thấy cửa động, cậu đột nhiên thọc lưỡi vào.

“A”. Khoái cảm đột nhiên tăng vọt khiến cô lâng lâng, kêu chẳng nên lời.

Cô muốn đẩy đầu cậu ra, nhưng cánh tay rệu rã, ngược lại như thể đang ấn đầu cậu vào, cổ vũ cậu hãy yêu cô nhiều hơn.

Khắp xoang mũi Phong Dịch đều tràn ngập hương vị của cô, mùi dục tình ngan ngát khiến mũi cậu dại đi, đầu óc váng vất. Cậu lúc liếm lúc hôn một cách vồ vập như đang nhấm nháp miếng ngon bất tận trong miệng.

“Ôi… Nhiều nước quá… Liếm mãi không hết…” Cậu lúng búng nói khi vẫn ngậm lấy cánh hoa của cô, giọng nói khác lạ khiến cô thoáng rùng mình ngứa ngáy.

Kiều Ly xấu hổ muốn khóc, hoàn toàn mất thế chủ động: “Đừng nói nữa.”

Cậu bảo nước liếm mãi không hết, nhưng lại mong nó tuôn ra nhiều hơn, bèn thò đầu lưỡi vào bên trong đưa đẩy, hòng chạm tới nhiều nơi hơn.

“A…” Cuối cùng Kiều Ly cũng không chịu nổi, thét lên một tiếng chói tai, toàn thân run lên lẩy bẩy, bất giác khép đùi lại, kẹp chặt đầu cậu.

Cậu cảm nhận được những luồng run rẩy ở phần mé đùi trong của cô, càng ra sức liếm láp, Kiều Ly giãy giụa vài cái trong sự bất lực và tiếng rên rỉ ra chiều nức nở, bị cậu đưa lên đỉnh thiên thai bằng miệng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui