Chap 60
Nhìn thấy chiếc cà vạt trên tay Freen, dù vẻ mặt không có chút tà ý nào nhưng qua ánh nhìn của Becky lại vô cùng ẩn ý, cô nở nụ cười tươi nhìn lên Freen: "Tối nay xem ra sẽ rất kích thích đây."
Freen thuận nước đáp: "Em leo lên giường đi!"
"Được, em lên ngay!" - Becky phấn khích nhanh nhẩu làm theo phóng lên giường, tay tự giác đưa ra trước mặt Freen.
"Freen, chuyện này là sao?" - Becky khó hiểu khi bị Freen trói hai tay lên đầu giường một lúc lâu mà cô ấy không hề có chút động thái nào cả, ban đầu Becky còn ngạc nhiên Freen hôm nay đột phá, chơi trò bạo lực kích thích nữa kia, nhưng từ khi trói chặt hai tay Becky bỏ mặc cô nằm trên giường, cô ấy lại đi đến bàn trang điểm thoa kem dưỡng da rồi ngồi xem tài liệu luôn trên ghế, không thèm đối hoài gì đến cái người bị "bỏ đói" trên giường.
"Tối nay công việc của chị hơi bận nên em ngoan ngoãn nằm im lặng trên giường đi, với lại hôm nay chị cũng mệt rồi." - Freen hờ hững đáp, mắt không hề nhìn sang vẻ mặt thống thiết của đương sự.
Becky bất mãn giựt giựt cổ tay của mình nhưng dây trói quá chặt, chỉ tổ tạo nên vài vết xướt trên ấy, cô ấm ức thốt: "Bận thì có thể trói em như vậy sao?"
"Em còn ồn chị sẽ bịt luôn miệng em lại đó!" - Freen nhẹ nhàng cảnh cáo.
"Đây là cách chị chào đón em trở về sao? Bất công quá đi, em thậm chí còn gạ cho Vivian ngủ riêng để tạo không gian cho chúng ta mà chị nỡ..." - Becky chưa than thở hết câu đã bị cái khăn tay nhét luôn vào miệng ngăn không cho cô tiếp tục huyên thuyên, đôi mắt trợn tròn bất mãn cùng đau khổ nhìn lên nét mặt lạnh lùng của Freen, Becky giãy giụa yếu ớt một hồi trong vô vọng mà vẫn không thu hút một sự chú ý nào từ chị. Tuyệt vọng và mệt mỏi, Becky dần ngoan ngoãn hơn, trong đầu hoài nghi Freen muốn trả thù mình chuyện gì đó.
Thêm một hồi lâu, cảm thấy đã đủ, cuối cùng Freen cũng dẹp tài liệu sang một bên đứng dậy, cô không đi đến giường ngủ ngay mà tiến về tủ quần áo, chọn ra một cái váy màu trắng gần như là xuyên thấu, sau đó cởi bỏ bộ đồ pyjama trên người, chậm rãi mặc váy ngủ mới vào. Toàn bộ quá trình diễn ra vô cùng chậm chạp, tấm lưng trần trắng noãn quyến rũ đập ngay vào ánh mắt si mê không phút giây nào dứt khỏi, Freen biết Becky vẫn luôn dõi mắt theo mình, cho nên từng động tác của cô cố tình thật khiêu gợi khiến đối phương không cách nào kiềm nén được dục vọng, mặc khác lại không thể làm gì được.
Chiếc váy ngủ cuối cùng cũng đã mặc hoàn tất, Freen xoay người đi đến giường, toàn bộ đường cong trên cơ thể nữ thần được phô ra vô cùng tinh tế trong chiếc váy ngủ xuyên thấu, cô leo hẳn lên bụng Becky ngồi lên trên, ánh mắt tà mị nhìn xuống vẻ mặt mê đắm chạm vào ánh mắt đỏ rực tràn đầy khát vọng, bàn tay vươn ra kéo cái khăn khỏi miệng Becky.
Chiếc miệng nhỏ xinh vừa được phóng thích liền hỏi: "Chị cố ý phải không?"
Freen tiếp tục trượt những ngón tay mát lạnh của mình lên da mặt mềm mại của Becky, trêu đùa đáp: "Phải đó, cảm giác như thế nào hả?"
"Thật sự rất tồi tệ... chị hãy cầu mong em không thể cởi trói được đi, bằng không chị sẽ chết..." - Becky một lần nữa không thể hoàn thành câu nói, không phải vì bị cái khăn bịt miệng mà vì ngón tay của Freen đang lang thang xuống khe rãnh trên cổ áo ngủ của mình rồi tận tình chăm sóc một bên đầy đặn bên dưới, Becky nuốt khan câm nín.
"Chị nghĩ em nên lo cho mình trước đi... có vẻ em sắp chịu hết nổi rồi..." - Freen thì thầm những lời quyến rũ bên tai Becky, phả luôn hơi thở ấm nóng vào lỗ tai nhạy cảm khiến nó đỏ ửng lên, Freen thích thú đặt nhẹ cánh môi lên má Becky, sau đó tách ra rồi trượt người nằm hẳn lên phần nệm bên cạnh, kết thúc trò đùa của mình làm ai đó vô cùng hụt hẫng, dù bị ức chế đến đâu nhưng cũng không bứt rứt bằng việc bỏ dở chuyện tốt giữa chừng như thế.
"Freen..."
"Chị muốn chơi đùa với em thêm một chút nữa nhưng chuyện này quả thật không quen chút nào." - Freen thành thật đáp.
Becky cắn môi dưới, đôi mắt tiếc nuối nhìn khuôn mặt Freen cận kề trong gang tấc nhưng bản thân không thể làm gì được ngoài việc chỉ nhìn và nhìn, cô quyết định hạ giọng ngon ngọt dụ dỗ: "Đúng là không hợp với chị chút nào, chị cởi trói ra đi, còn lại cứ giao cho em là được rồi."
"Chị không có ngốc đâu, ai lại đi cởi trói cho một con sói nguy hiểm như em, đặc biệt sau khi còn công kích nó nữa." - Freen nói với giọng buồn ngủ: "Hơn nữa chị cũng mệt thật, mấy ngày nay chị đều mất ngủ, hãy để khi nào sức khỏe ổn định lại đã, chúng ta vẫn còn nhiều thời gian mà."
Becky mếu máo lắc đầu: "Không chịu đâu, em sẽ không làm chị mệt đâu, chị tin em đi, mau cởi trói cho em đi mà, chị định để em như thế tới sáng sao?"
"Đúng vậy, với lại chị muốn trừng phạt em luôn, sau này không được bày trò với Vivian nữa có biết không, con bé còn ngây thơ lắm."
"Con chị là con nít quỷ thì có." - Becky lầm bầm, đến khi nhìn lại đã thấy người trước mặt ngủ rồi, cô cũng không còn quấy rối nữa, im lặng ngắm nhìn Freen. Chỉ tối hôm qua thôi Becky cũng không nghĩ rằng bây giờ có thể ở cùng một chỗ với Freen như thế này, họ đã có thể hóa giải hiểu lầm và quay về bên nhau.
"Tốt thật, được nhìn thấy chị như thế thật tuyệt!"
Nhưng mà em không bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy đâu.
Becky nghĩ thầm, tay kiên nhẫn cố cởi trói ra cho bằng được, vừa rồi kích động khiến cho cô có chút hấp tấp, bây giờ Freen đã mất cảnh giác, cô càng có nhiều cơ hội để hành động.
Trời thương (Au thương nữa), cuối cùng dây trói cũng thành công được cởi bỏ, Becky nở nụ cười thâm ý nhìn lại khuôn mặt mới đó đã say ngủ của Freen.
"Chị chết chắc rồi!"
.
.
.
TBC.