Va Phải Của Nợ




Sau buổi trò chuyện của Freen chắc lòng mọi người giờ cũng ngổn ngang lắm ha, chào đón các bạn vẫn còn tiếp tục theo dõi fic của mình, tìm đến những phút giây thư giãn nhé!
10

Chap 65

Một ngày mới nữa lại bắt đầu, sau khi đưa bảo bối đến trường, Becky và Freen cùng nhau đến công ty, nhưng điều làm Becky ngạc nhiên chính là Freen không dừng xe trước công ty một đoạn như trước đây mà đưa cô vào luôn gara.

"Hôm nay giám đốc định làm gì đây?" - Becky nhìn Freen trêu chọc.

"Ở đây có thang máy chuyên dụng dành cho giám đốc, chúng ta đi thôi!"

Becky bĩu môi lẩm bẩm: "Vậy mà em tưởng chị sẽ công khai quan hệ của chúng ta chứ."
4

Freen nheo mắt, không nói lời nào nắm lấy bàn tay Becky dắt vào trong thang máy.

"Chị làm em tò mò quá!" - Becky mỉm cười tủm tỉm, tự động siết chặt hơn bàn tay của Freen, nhưng thông tin tiếp theo truyền tới bên tai khiến cô không còn vui vẻ được nữa.

"Mẹ và chị đã quyết định giới thiệu em với hội đồng quản trị, vị trí của em tạm thời là quản lý, cùng với chị thực hiện dự án mới của tập đoàn trong thời gian tới."


"Cái này..."

Freen mỉm cười nựng yêu khuôn mặt với nụ cười méo mó của Becky: "Không phải có người nói sẽ làm việc nghiêm túc sao, chuẩn bị tinh thần hết rồi thì phải thực hành thôi."

Becky nhìn bàn tay đeo nhẫn của mình và Freen được giơ lên cao ngang tầm mắt của cô, cổ họng lăn nhẹ nuốt xuống, lời nói thốt ra cũng không mấy tự tin: "Được. Vì chị và tương lai chúng ta, em sẽ làm."

"Ngoan lắm!" - Freen hài lòng mỉm cười.

.

.

.

Becky nằm dài trên giường, mi mắt mệt mỏi đóng sập lại, hôm nay đúng là một ngày bận rộn dành cho một quản lý như cô.

"Cô Becky ơi..." - bé con lay lay cánh tay Becky gọi dậy, không nhận được phản ứng nào từ cô, Vivian trèo hẳn lên bụng Becky ngồi xuống, dùng hai ngón tay bóp chặt mũi người nằm bên dưới.

"Hộc hộc..." - Becky nhăn mặt gạt mạnh tay Vivian ra, ánh mắt bực bội nhìn người vừa chơi khâm mình: "Con làm gì thế?"

"Con gọi mãi không thấy cô dậy, con chỉ bất đắc dĩ thôi."

"Có ai bất đắ dĩ mà cái mặt phởn như con không?" - Becky véo yêu chóp mũi bé con lại, nhận thấy cái lè lưỡi của nhóc, cô mới mềm lòng buông tha.

"Tìm cô có việc gì?"

Bé con lấy trong túi áo ra một bộ bài mới toanh, đôi mắt cún con to tròn nhìn Becky cầu khẩn: "Cô Becky dạy con chơi đánh bài đi ạ, cuối tuần này lớp con tổ chức đi dã ngoại, mọi người nói sẽ chơi bài cùng nhau."

Becky nhướng mày không tin tưởng: "Con nít ai cho tổ chức bài bạc, con đừng gạt cô."

"Không đâu ạ, chỉ là chơi cho vui thôi, còn có cô giáo chơi cùng tụi con mà, đảm bảo không vấn đề gì hết."

"Vậy con chơi như bình thường là được rồi, chỉ là giải trí thôi mà." - Becky nằm trở lại giường định ngủ tiếp, gì chứ để Freen nhìn thấy cô dạy Vivian chơi bài, có chín cái mạng Becky cũng không yên thân với cô ấy đâu, cô còn muốn sống yên ổn.

Bé con mím môi, biết rằng cô Becky sẽ không dễ dàng nhận lời nhanh như thế mà.

"Con đã đánh cược với bạn Nana, nếu con thắng bạn ấy, sau này bạn ấy sẽ không ghẹo bạn Mon nữa."
1


Trong đáy mắt đen láy, Becky nhìn thấy được hai má đỏ lựng lên của bé con cùng đôi mắt kiên quyết với lời nói của mình, trong lòng cảm thấy buồn cười vô cùng.

"Con đúng là đứa trẻ không tầm thường."

.

.

.

Freen nhìn phòng của Vivian và Becky đến tối vẫn còn sáng đèn, cô gõ cửa rồi xoay nắm cửa vào trong.

"Sao lại khóa thế này?" - Freen nghi hoặc thử gõ cửa lần nữa, đợi đến một lúc lâu bên trong mới có người ra mở cửa.

Becky niềm nở chào đón Freen, bé con bên dưới cũng bày khuôn mặt rạng rỡ nhìn mẹ của mình, trên người đang diện bộ quần áo mới mua cách đây vài ngày trước: "Mẹ thấy con mặc có đẹp hông?"

"Nửa đêm nửa hôm đi thử đồ là có dụng ý gì?" - khoanh hai tay trước ngực, Freen gặn lại.

Becky lanh lẹ trả lời: "Cuối tuần này Vivian sẽ đi dã ngoại cùng bạn trong lớp, con bé muốn mặc thử đồ mới ấy mà."

"Thật?" - Freen vẫn chưa thể tin tưởng được hai người họ, đặc biệt là Becky.

"Đương nhiên rồi, chị nghĩ bọn em còn có thể giấu chị được chuyện gì nữa."

Freen nheo mắt nhìn Becky rồi nhìn xuống Vivian đánh giá, giọng nói lạnh lùng thốt: "Khuya rồi, con mau ngủ sớm đi, mai còn đi học nữa."

"Dạ, con sẽ ngủ ngay ạ!"


Becky gật gù đồng tình, sau khi cánh cửa đóng lại, cả hai nhìn nhau thở phào một cái, nhưng chưa kịp mừng bao lâu thì cánh cửa lại bật mở, ánh mắt đằng đằng sát khí của Freen trừng trừng nhìn Becky, thịnh nộ hỏi cung: "Lá bài này từ chỗ của ai rơi ra?"

"Hả?" - Becky và Vivian mặt mày lấm lét.

Freen túm luôn cổ áo Becky lay mạnh, ngay lập tức một sấp bài được giấu trong tay áo Becky rơi ra bên ngoài, bé con nuốt khan chui luôn qua người Freen chạy lên phòng của mẹ: "Con buồn ngủ rồi, con đi ngủ trước đây."

Becky mím môi nhìn bóng lưng oắt con tràn đầy oán hận: "Tiểu quỷ nhà ngươi!"

"Em lo cho cái thân em trước đi!"

Becky nuốt khan vung tay thoát khỏi Freen guồng chân bỏ chạy nhưng lại không thể thoát được khỏi phòng khi cô ấy đã nhanh hơn đóng lại đứng chắn phía trước, ánh mắt thâm hiểm nhìn con mồi của mình, nhếch môi: "Em chạy đi, em chạy được bao xa hả?"

"Em sai rồi...Freen..." - Becky nói như sắp khóc, hai chân theo bản năng bất giác quỳ luôn xuống đất, bây giờ sống sót là quan trọng nhất, mặt mũi tính sau đi. Mà thân thiết vậy rồi cũng không cần mặt mũi làm chi nữa.

.

.

.

TBC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận