Va Phải Của Nợ

Chap 67

Trước cổng trường tiểu học, Vivian đứng chờ người nhà đến đón mình, bởi vì hôm nay được tan học sớm nên chưa có ai tới đón bé được.

"Cậu tội nghiệp thật đó, cậu chỉ có mỗi mẹ thôi sao?"

Vivian bức xúc lên tiếng: "Không phải, tớ rất hạnh phúc, tớ có mẹ, cô Becky và cả cô Apinya nữa."

"Nhưng vẫn là cậu không có ba. Gia đình không có ba là một gia đình không toàn vẹn đâu, giống như con búp bê mà mất đi một bộ phận trên cơ thể vậy." - đứa trẻ Nana cầm con búp bê cưng của mình ra đung đưa trước mặt, tỏ vẻ thông thái lên tiếng.

"Không giống nhau, cậu không phải là tớ nên không thể biết tớ có hạnh phúc hay không đâu. Tớ nói cho cậu biết, tớ đang rất rất hạnh phúc." - bé con bước đến đứa nhóc cầm đầu Nana, hất cằm lên mặt: "Còn nữa, cô Becky đã dạy cho tớ chơi đánh bài đó. Ba của cậu có giỏi giống cô ấy hay không?"

"Xem đứa không có ba nói chuyện kìa."

"Ai bảo Vivian không có ba?" - Từ phía sau lưng, một người đàn ông mặc vest đen sang trọng đi tới nghiêm giọng lên tiếng, cả đám trẻ theo quán tính quay người lại nhìn lên.

Vivian nhận ra người đàn ông này, đó không phải là người chụp chung ảnh cưới với mẹ của bé trước đây sao? Nhưng mẹ nói ba của bé con đã đi một nơi rất xa không thể về được nữa, người trước mặt là như thế nào?

Ken nở nụ cười ôn hòa khụy gối xuống nhìn Vivian: "Con đã lớn như vậy rồi sao?"

"Chú là ai vậy?"

"Ba là ba của con đây."

.

.

.

Freen hoàn toàn sốc như không tin vào mắt của mình khi nhìn người đàn ông trước mặt, năm xưa chính mắt cô đã nhìn thấy anh lên chiếc xe đó rời đi, chiếc xe còn nổ tung ngay trước mặt cô, sao Ken có thể...

Còn đang xuất hiện bên cạnh Vivian nữa, Freen bàng hoàng chưa thể tiếp nhận nổi chuyện này, chỉ biết đứng hóa đá chăm chăm nhìn Ken.

"Freen, anh đã về với mẹ con em rồi đây."

Becky bên cạnh nghiến chặt răng kiềm nén, cảm xúc trong cô hiện tại quá rối bời không thua kém gì Freen phía trước, tại sao không sớm không muộn hắn ta lại xuất hiện vào đúng lúc này?

Ngay khi bàn tay Ken định chạm vào cánh tay Freen thì Becky đã nhanh hơn đứng chắn trước mặt hắn, ánh mắt không chút thiện cảm nhìn lên người đàn ông cao hơn mình cả một cái đầu, tưởng cao to đẹp trai thì giỏi lắm sao?

"Tôi xin giới thiệu với anh, hiện tại Freen mới là vợ của tôi, năm xưa nếu như anh còn sống tại sao lại không quay về với họ, một người mẹ đơn thân nuôi dạy đứa con gái sáu tuổi không dễ dàng gì."

Ken cụp nhẹ mi mắt né tránh ánh nhìn như thiêu đốt của Becky, dù vậy hắn vẫn cố bào chữa: "Khi đó anh thật sự có nỗi khổ, Freen, anh muốn được nói chuyện riêng cùng với em, hãy nghe anh giải thích có được không?"

Becky bức xúc đáp nhanh: "Không được, có gì thì nói luôn ở đây không được sao?"

Freen lúc này đã bình tĩnh hơn, cô nhìn xuống đôi mắt hoang mang và lo lắng của Vivian rồi nhìn lên Becky, khẽ thốt: "Becky, hãy để chị và Ken nói chuyện một lúc, em đưa Vivian đi ăn trước đi!"

Becky muốn nói điều gì nữa nhưng đã bị ánh mắt kiên quyết của Freen phải nhún nhường, tuy vẫn không hề yên tâm nhưng cô tôn trọng quyết định của Freen: "Được, em chờ chị ngoài xe. Đi thôi Vivian!"

Bé con trong lòng cũng đang rất rối bời, thật sự không muốn rời đi nhưng nhìn mẹ thế kia, bé đành phải nghe lời đi theo cô Becky rời khỏi.

Khi chỉ còn lại hai người với nhau, Ken liền bước tới nắm chặt bàn tay Freen, quan tâm lên tiếng: "Em đã gầy đi rất nhiều."

"Anh muốn nói gì thì nói đi!" - Freen thu tay về tránh sự tiếp xúc này, chuyện năm xưa Ken lừa gạt tình cảm của mình để nhằm chiếm lấy tập đoàn, hắn ta sao có thể mặt dày quay trở về như không có chuyện gì?

Ken ra vẻ đáng thương giải thích: "Anh biết mẹ em đã đem rất nhiều chứng cứ cho thấy anh muốn chiếm lấy tập đoàn của gia đình em, nhưng sự thật không phải như vậy đâu. Là mẹ em muốn ngăn cản chúng ta nên mới gài bẫy anh, khi đó anh cũng rất sốc và suy sụp khi nhìn thấy quá nhiều chứng cứ bất lợi cho mình."

Freen nhếch môi mỉa mai, Ken sao có thể nói được những lời dối trá đó không hề chớp mắt, hắn ta vẫn nghĩ cô là đứa con gái ngu ngốc nhẹ dạ như năm xưa sao: "Việc đó còn có thể là bẫy được sao? Tôi không chỉ nhìn thấy những giấy tờ bất hợp pháp anh đã làm, tôi còn tự tìm được đoạn video anh cùng người phụ nữ khác ăn chơi sau lưng tôi. Nếu anh thật sự tốt đẹp, sao lại có quá nhiều chứng cứ bất lợi bày ra như thế? Năm đó tôi quá mù quáng rồi mới đi tin anh, giao phó cả đời cho người đàn ông tồi tệ và xấu xa này."

"Freen..." - Ken bị sốc trước những lời đanh thép của Freen, trước khi đến đây hắn đã tính hết việc phải giải thích thế nào về các bằng chứng phạm tội của mình, không ngờ rằng việc hắn năm đó lén lút qua lại cùng người phụ nữ khác cũng bị Freen phát hiện. Rõ ràng cả hai đã rất kín đáo...

"Còn cả việc anh không chết khiến tôi nghi ngờ ngược lại vụ tai nạn năm đó là do anh cố tình dàn xết để trốn chạy khỏi tội cướp đoạt tài sản của tập đoàn hay không? Nếu anh vẫn muốn tiếp tục đóng vai nạn nhân, tôi không đủ kiên nhẫn để chơi cùng anh nữa đâu, tôi đã có cuộc sống mới rồi." - Freen dứt khoát đáp trả, thứ cô cần ở Ken là sự hối lỗi của hắn, cho nên mới cho Ken cơ hội nói chuyện riêng cùng mình, nhưng qua chuyện này, cô biết bản thân không cần thiết nữa.

"Freen, không ngờ lần này gặp lại em trở nên tuyệt tình như vậy." - Biết rằng không thể diễn kịch như năm xưa, Ken nhanh chóng tháo mặt nạ giả tạo xuống: "Nhưng con gái của chúng ta không phải là giả, nó cũng là con của anh. Ba gặp con gái mình em không cấm cản được đâu."

"Anh..."

.

.

.

TBC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui