Bạch Vĩnh Kỳ đã bắt đầu liện hệ ngay bên phía cảnh sát về việc công ty ma có mối quan hệ lừa đảo với Tiêu Vũ Đạt, có nhập một lô hàng giả trị giá 50 tỉ đồng, việc truy nã Tiêu Vũ Đạt là một phần cũng để lật lại vụ án sơ xuất một số cấp dưới bên hải quan muốn tạo phản, tham nhũng, ăn hối lộ.
Vậy nên việc này đối với Bạch Vĩnh Kỳ vô cùng quan trọng, vừa nắm đầu Tiêu Vũ Đạt cứu Tiểu My, vừa nắm đầu một số thành phần ăn hối lộ.
Bạch Vĩnh Kỳ có mối quan hệ cực kì thân thiết với cảnh sát trong nước lẫn cảnh sát quốc tế, anh đã liên hệ kịp thời tất cả.
Khi đang ngồi làm việc, kể từ khi Tiêu Vũ Đạt bắt cóc Tiểu My đi đã 2 ngày, đúng như anh dự đoán có một số máy lạ gọi điện thoại đến cho anh.
- Alo!
Bạch Vĩnh Kỳ giọng điềm tĩnh lên tiếng.
- Bạch Vĩnh Kỳ, cục trưởng hải quan, lại đi phải lòng người phụ nữ tên là Tú Uyên à, mày có đang biết mày đụng vào ai không?
- Không!
- Tao là Tiêu Vũ Đạt chồng Tú Uyên đây.
- Theo tao biết biết Tú Uyên độc thân và đã nhận lời cầu hôn của tao, mày ăn nói cho cần thận.
- Haha có lẽ mày không biết cách đây hơn 2 tháng tao đã cưỡng hiếp Tú Uyên tại căn nhà tình yêu của hai đứa mày à? Công nhận Tú Uyên bây giờ rất ngon, ngon hơn gấp 100 lần ngày trước nữa.
- Mày câm miệng đi, muốn gì nói nhanh, mày cũng từng là phó giám đốc của 1 cong ty chứ không phải bọn đầu đường xó chợ đâu, đàn ông nói chuyện ngắn gọn thôi.
- Được rồi, có phải chính mày đã tố cáo lên công an, để công an lật lại vụ án 50 tỉ không hả, tao biết chỉ có một mình mày mới đủ sức tìm tất cả chứng cứ, mày định tống tao vào tù rồi cướp vợ tao à thằng cục trưởng nhãi ranh.
- Nếu tao nói tao không làm chuyện đó, thì mày có tin không?
- Chính là mày, không ai đủ sức để làm chuyện đó.
- Được rồi, mày nghĩ sao cũng đúng cả, còn gì để nói nữa không?
- Mẹ kiếp, mày cứ như là đang chọc tức tao vậy, mày nói chuyện như mày không quan tâm à, tao biết mày rất yêu Tú Uyên, và nếu em gái cô ta có xảy ra vấn đề gì Tú Uyên chắc chắc sẽ không bao giờ về bên mày nữa.
- Mày muốn gì?
- Tao muốn 2 tỉ, và muốn mày phải rút lại hồ sơ truy nã, tao muốn Tú Uyên phải đến quỳ gối xin lỗi tao, còn không đừng hòng tao thả Dương Tiểu My.
- Tiểu My không liên quan gì chuyện này cả.
- Tao giờ đéo cần biết, tao cũng đã mất hết tất cả rồi, nếu ngày mai mày không mang tiền đến thì đừng trách tao, tao sẽ quăng em gái Dương Tiểu My của cô ta xuống biển ngay lập tức.
-........
- Mày nên nhớ, tao không còn thiết tha gì nữa, nếu Dương Tiểu My có mệnh hệ gì và chính mày là người thấy chết không cứu, mày và Tú Uyên cũng không hạnh phúc nổi đâu, 2 tỉ và 1 con xe ô tô xăng đầy bình đậu sẵn tại khu đất trống đường XX nhớ đấy!
Tiêu Vũ Đạt không bao giờ ngờ đến người mà đưa hắn lên cảnh sát, người mà chủ mưu việc lật lại vụ án để tống hắn vào tù chính là Tú Uyên, hắn không nghĩ Tú Uyên tàn nhẫn với hắn đến vậy.
Hắn còn không biết Tú Uyên hiện tại đang mang thai con của Bạch Vĩnh Kỳ lúc này nếu hắn biết có thể sẽ điên tiết làm hại đến Tiểu Mỹ.
Việc chuẩn bị 2 tỉ và 1 con xe đầy bình xăng là điều quá đơn giản đối với Bạch Vĩnh Kỳ, nhưng cái mà anh lo lắng là những tình huống xảy ra bất ngờ không nằm trong dự tính, cách để còn ứng phó như thế nào, lúc ấy anh gọi cho bên cảnh sát điều tra.
Vương Tuấn Hạo một cảnh sát quốc tế cực kỳ giỏi cũng là bạn thân của anh:
- Đã có địa điểm là đường XX nhưng mình cần cần chuẩn bị hết tất cả mọi thứ, việc này dính đến nhiều mối quan hệ, về lừa đảo, trốn thuế, nhập lậu, cả tham nhũng hải quan, đủ để cậu sắp xếp một đội hình lớn chưa?
- Mình biết, Vĩnh Kỳ có phải cô gái mà cậu đang bảo vệ là người cậu cầu hôn lần đó không?
- Đúng rồi, mình không bao giờ làm gì mà không tính toán, ngay cả việc này thực ra dính liếu rất nhiều việc, không đơn giản là hắn ta bắt Tiểu Mỹ đi, mà con có cả những tên cấp dưới qua mặt mình để tham nhũng hối lộ, mình phải xử lý hết.
- Được rồi, việc sắp xếp người cho cậu ngày hôm đó thì không vấn đề, nhưng cậu hãy nghĩ đến tình huống xấu nhất.
- Tuấn Hạo, chúng ta từng cùng nhau rèn luyện thể chất kĩ năng ở quân đội, cậu không tin mình?
- Mình tin cậu, cậu yên tâm đi, bây giờ mình sẽ sắp xếp để quân bên này hỗ trợ cậu.
Việc từng rèn luyện kĩ ở quân đội trước khi phải nhận chứng cục trưởng vì ba mẹ muốn của anh khiến anh vô cùng tự tin.
Lần này dùng tất cả mối quan hệ của mình để có thể xử lý tất cả vấn đề, vừa cứu được em gái của Tú Uyên, vừa lại lập công chống tham nhũng.
Bạch Vĩnh Kỳ lại nhớ đến Tú Uyên điên cuồng, đúng như anh dự đoán những việc trước mắt đã làm Tiêu Vũ Đạt bẻ lái nghi ngờ cho anh, nhưng anh chấp nhận điều đó, chấp nhận mình ra tay để xử lý mọi việc thay Tú Uyên.
Cái quan trọng lớn nhất, vì Tú Uyên đang mang thai con mình, Vĩnh Kỳ không muốn Tú Uyên phải suy nghĩ việc gì dù là nhỏ nhất.
Anh muốn Tú Uyên ở Thiên Tân toàn tâm toàn ý nuôi dưỡng con anh.
Vào một buổi chiều khi đang đọc hồ sơ, ti vi lại vang lên tiếng:
- Mời cục trưởng Bạch Vĩnh Kỳ lên phát biểu ý kiến.
Cô đang chú tâm vào công việc, khi nghe có ai đó gọi tên anh, nhìn vào màn hình ti vi cô khựng lại, gấp tập hồ sơ cô nhìn anh trong ti vi đứng cao lớn, nói dõng dạc, kèm những lần mỉm cười chào quan khách, cô lại bắt đầu nhớ anh nhiều hơn, nhưng cô nghĩ rằng trong người mình đang mang thai con anh, tại sao lại không cố gắng? Cô sẽ cố gắng để vượt qua tất cả....