Tang Huỳnh:?
Chúng Ma tộc:?
Ở một bên nghe lén tả hộ pháp:???
【 Bạn trai của nàng thực ra là một kẻ có nhân cách phản xã hội, luôn luôn muốn làm chuyện lớn.
Vài ngày trước, hắn đã dùng lời nói dối để lừa nàng tích góp tiền mua một quả bom ma thuật, rồi chôn dưới lòng đất ở trường thi.
Chỉ cần nàng đi đào lên, quả bom sẽ phát nổ, đến lúc đó mọi người sẽ cùng bị nổ tung thành pháo hoa.
】
Tang Huỳnh trợn mắt há hốc mồm.
Nàng chỉ là đến thi cử, thế nhưng có người muốn làm nổ trường thi!
Ma giới quả nhiên là một nơi nguy hiểm, trong Ma môn lại càng nguy hiểm gấp bội, nàng nhất định không thể thi được!
Tiểu Chân đang bước đi, chân trái quẹt vào chân phải khiến nàng ngã nhào xuống đất.
Bạn trai của nàng đưa cho nàng một quả bom ma thuật?! Hắn muốn nàng đi tìm chết? Hơn nữa, tiền mua quả bom lại là do nàng tích góp sao?
Này ai có thể nhẫn a?
Nàng mặt âm trầm, xoay người trở về đi.
Tang Huỳnh hỏi, “Nàng bạn trai là ai a?”
Chung quanh Ma tộc dựng lên lỗ tai, ai?
Ai dám ở Ma môn khảo hạch mà làm loạn như vậy, chán sống rồi sao?
【 Chính là người trước mặt ngươi, kẻ thu phí kia.
】 hệ thống nói vô cùng bình tĩnh.
Tên thu phí vốn đang ôm một chút hy vọng rằng hắn đã làm việc này rất kín đáo, tuyệt đối không ai phát hiện.
Không ngờ, tiếng nói kỳ lạ này lại tiết lộ tất cả.
Hắn nhanh chóng ôm bụng, "Ta đau bụng, phải đi WC."
"Đi mà chết đi WC của ngươi!"
Trước khi các Ma tộc khác kịp phản ứng, Tiểu Chân đã như cơn lốc lao tới, tung một cú đấm chính vào bụng nam nhân kia, làm hắn đau đớn cuộn tròn trên mặt đất.
“Lão nương cực cực khổ khổ —— ngô ngô!”
Tiểu Chân một bụng oán khí, chỉ nghĩ đem này chó má nam nhân cấp đánh chết, bỗng nhiên phát hiện chính mình nói không ra lời!
Một nhóm ma binh bỗng nhiên xuất hiện, “Đem cả hai mang đi.”
“Đúng vậy.”
Nhóm ma binh vây quanh tiến lên, không nói lời nào, bịt miệng hai người rồi kéo đi.
Rất nhanh sau đó, có giám khảo tới tuyên bố rằng đã phát hiện ma bạo đạn trong khu vực thi và đã tháo gỡ nó.
Hai người vừa bị bắt được coi là rất khả nghi và đang bị điều tra.
Tang Huỳnh nói: “Không ngờ Ma tộc lại có tính cảnh giác cao như vậy.”
Tiểu 6 cũng nói: “Ký chủ thật may mắn.”
Lúc này, một âm thanh thông báo mỹ diệu vang lên.
【 Đinh, hữu ái giá trị +30.
】
"30 điểm!!"
Ngày hôm qua chấp pháp trưởng lão mới được thêm hai điểm, hôm nay lại một hơi thêm đến 30 điểm!
Tang Huỳnh quả thực muốn vui mừng đến chảy nước mắt.
Cứ như vậy, chẳng phải nàng sẽ rất mau chóng thay đổi thể chất?
Hệ thống nhắc nhở nàng, “Lần này là gặp may thôi, ngày thường sẽ không thêm nhiều như vậy đâu.”
Đúng vậy.
Không ai mỗi ngày đều gặp phải chuyện như tạc trường thi.
Chắc hẳn lần này nàng đã cứu được rất nhiều người nên hệ thống mới hào phóng thêm cho nàng 30 điểm.
“Không sao, chỉ cần chăm chỉ ăn dưa, hữu ái giá trị sẽ nhanh chóng tăng lên thôi!”
【Xông lên, vì hòa bình của Ma tộc!】
……
Nghe được giám khảo tuyên bố sau, mặt khác Ma tộc đều kinh ngạc nhìn cái này tiểu cô nương, trường thi thực sự có bom, nàng cùng huyễn ma lời nói là thật sự!
Có thể thấy rõ bí mật trong lòng người khác, ở đây Ma tộc cho rằng trên người nàng đang ký túc một con huyễn ma.
Tuy không rõ tại sao có thể nghe được tiếng lòng đối thoại giữa nàng và huyễn ma, nhưng mọi người đồng lòng cảm thấy không nên nói ra chuyện này.
Nếu không cẩn thận, có thể bỏ lỡ tin tức quan trọng như vụ đặt bom ở trường thi vừa rồi!
Hơn nữa, nàng vừa nói gì?
Muốn ăn nhiều dưa?
Điều đó có nghĩa là theo sát tiểu cô nương này này sẽ có dưa để ăn!
Là Ma tộc, làm sao có thể không thích ăn dưa? Giữa những ngày đối đầu sống chết với người tu tiên, ăn dưa chính là cách tốt nhất để điều hòa cuộc sống!
Bọn họ cũng coi như đã được nàng cứu một mạng, Ma tộc tôn trọng người có ân phải báo đáp.
Không ít người đã âm thầm ghi nhớ diện mạo của nàng, tính toán sẽ có cơ hội báo đáp nàng sau này.
Bên ngoài trường thi, tả hộ pháp Lam Trúc nhận lấy quả ma bạo đạn bị đào ra từ tay ma binh.
Quả bạo đạn này có uy lực đủ để phá hủy toàn bộ trường thi.
Nếu không phải có tiểu cô nương kia...
"Hộ pháp, chúng ta đã kiểm tra, trong trường thi chỉ có quả bạo đạn này."
"Tiểu cô nương đó tình hình thế nào?"
"Dựa theo thí nghiệm của chúng ta, trong phạm vi trăm bước có thể nghe được thanh âm kia, nhưng vượt qua trăm bước liền nghe không được."
"Trong phạm vi trăm bước sao " Lam Trúc như suy từ gì.
Xem ra nghe được âm thanh đó bị giới hạn bởi không gian và khoảng cách.
Vượt qua trăm bước hoặc ở trong không gian kín thì không thể nghe thấy tiếng lòng của nàng.
"Hộ pháp, chúng ta tiếp theo nên xử lý thế nào?"
"Nàng vừa nói là vì hòa bình của Ma tộc?"
"Ách..." Thuộc hạ cảm thấy ý tưởng này quá ngây thơ, Ma tộc cái gì cũng có, chỉ không có hòa bình, rốt cuộc hiếu chiến là bản năng của Ma tộc, "Trước mắt, xem ra, âm thanh kỳ lạ đó không có địch ý đối với Ma tộc."
Không chỉ không có địch ý, ngược lại còn giúp họ một đại ân.
"Xác thật như vậy." Lam Trúc nhẹ nhàng xoa cằm bằng ngón tay, "Lấy tư chất hiện tại của nàng, không có khả năng vượt qua được Ma môn khảo hạch.
Nhưng nếu nàng đã giúp Ma môn một đại ân, thì ta cũng nên giúp nàng một chút."
Ma môn khảo hạch hiện trường.
Báo danh qua đi, Tang Huỳnh tiến đến cửa ải đầu tiên của Ma môn khảo hạch.
Ma môn khảo hạch tổng cộng có ba cửa ải chính: cửa thứ nhất là săn giết ma thú, cửa thứ hai là khảo nghiệm tâm ma, và cửa thứ ba là thi viết hỏi đáp.
Cửa ải đầu tiên yêu cầu thí sinh phải săn giết ma thú trong khu vực săn bắn.
Khu vực này có các loại ma thú nhỏ từ cấp 2 đến cấp 3.
Mỗi lần săn giết một con ma thú sẽ được tính từ 2 đến 5 điểm.
Trong vòng một canh giờ, thí sinh phải tích lũy đủ 25 điểm để vượt qua, nếu thấp hơn 25 điểm sẽ bị loại ngay lập tức.
Dù có săn được ma thú cấp 3 có giá trị 5 điểm mỗi con, cũng cần giết ít nhất 3 con mới vượt qua.
Nếu lựa chọn ma thú cấp 2, thì phải giết ít nhất 25 con, điều này đối với Tang Huỳnh là nhiệm vụ bất khả thi.
Nguyên thân là Tiên Minh phái tới Ma môn nằm vùng, học quá một ít pháp quyết,ước chừng có thực lực Luyện Khí năm tầng.
Nhưng nàng không dám sử dụng trước mặt người khác, công pháp của Ma môn lại chưa có cơ hội tiếp xúc, thuộc về dạng không biết chút gì.
Đừng nói đến việc săn giết ma thú, nếu ma thú không săn giết nàng thì đã là may mắn lắm rồi.
Tang Huỳnh chuẩn bị tìm một chỗ yên tĩnh không có người để trốn một canh giờ, chờ thời gian kết thúc rồi quay về nhà tiếp tục ủ rượu, ăn dưa.
Rốt cuộc, ăn dưa có phải ngon hơn không?
Hết chương 5