Vai Diễn Nam Phụ Trong Những Tháng Năm Cô Độc Ấy


"À, mới đến hả?" Linh hồn rảnh rỗi kia chắc đang chán, mới bổ sung thêm kiến thức cho hắn: "Thấy không, ở nơi này tất cả đều là linh hồn, bao gồm cậu và tôi nữa, đều là nam phụ trong tiểu thuyết đấy, bởi vì trong lòng mang căm hận không thể đầu thai được, cho nên ở lại trong không gian này.

"Hạ Yến Hồi ngạc nhiên: "Nam phụ trong tiểu thuyết sao?""Không sai, vốn dĩ thế giới của chúng ta đều là câu chữ trong tiểu thuyết tạo thành, thấy chùm tia sáng ở giữa không, cậu đến trước đứng một lúc sẽ thấy một quyển tiểu thuyết, vậy là thế giới của cậu sẽ ra đời.

"Hạ Yến Hồi nửa tin nửa ngờ, yên lặng bay đến chùm tia sáng trước mặt, lúc này mới phát hiện bên ngoài chùm tia sáng còn quấn rất nhiều ký hiệu kỳ lạ, khiến người ta nhìn thấy mà sợ.

Một lát sau, quả nhiên trong đầu đã có một quyển sách.

"Cô nhóc dễ thương của học bá"Hắn nhanh chóng xem qua thì thấy dở khóc dở cười, những gì liên quan đến hắn đều được ghi lại trong đấy, lúc còn nhỏ bởi vì lý do gia đình mà phản nghịch, ngang bướng, kém cỏi, sau này chuyển trường lại thích một cô gái, mới dần thay đổi trở nên tốt hơn, sau khi theo đuổi thất bại lại là âm thầm bảo vệ cô gái ấy cả đời.


Vào lúc này Hạ Yến Hồi đã biết vì sao khi hắn vừa mới nghĩ đến chuyện yêu đương, kết hôn đã cảm thấy mệt mỏi rồi, bởi vì hắn được người ta thiết lập phải cô đơn đến cuối đời đấy, hắn phải làm nam phụ vì vai nữ chính mà giữ thân như ngọc đấy!"Anh em, thông suốt chưa.

" Linh hồn nói chuyện khi nãy không biết đã bay đến bên cạnh hắn từ lúc nào.

Hạ Yến Hồi vẫn chưa thông suốt, thậm chí còn có chút tự kỷ rồi.

"Đừng nản lòng, tranh thủ thời gian xếp hàng lấy số đi, chờ Đông Thần đại nhân đến giúp cậu hóa giải căm hận, là có thể đi đầu thai tiếp rồi đấy.

"Lấy số?Sau đó Hạ Yến Hồi cũng hiểu ra, những linh hồn bọn họ vây quanh ở chỗ này đều là những nam phụ trong tiểu thuyết, cũng đều là nam phụ cô đơn đến hết quãng đời còn lại, bởi vì mang nhiều oán khí không thể đầu thai được mà Đông Thần đại nhân có thể xuyên vào trong sách, thay bọn họ chống lại số trời, hóa giải oán khí.

Oán khí tiêu tan, họ có thể thoát khỏi thế giới trong sách, đến đầu thai chuyển kiếp ở những thế giới khác.

Hạ Yến Hồi cau mày: "Đưa cơ thể cho người khác cãi lại ý trời sao?"Linh hồn chế giễu: "Có giỏi thì cậu tự nghịch tập cho chính cuộc đời mình đi.

"Hạ Yến Hồi câm nín, không còn lời nào để nói.

Khi hắn sống chỉ là người thường, sau khi chết ngoài trôi nổi không có chút năng lực nào, còn nói gì đến chuyện trở lại quá khứ để cãi số trời chứ?Nghĩ đi nghĩ lại, Hạ Yến Hồi cảm thấy mặc dù cơ thể cho người khác rất kỳ lạ, nhưng oán khí chưa mất thì không thể nào đầu thai được, chỉ có thể mãi mãi ở lại chỗ này, nên dựa theo lời chỉ dẫn của linh hồn, để lòng bàn tay in trên chùm tia sáng, yên lặng xếp hàng chờ đến số.

Thấy Hạ Yến Hồi xếp hàng lấy số, linh hồn kia đã mở rộng tấm lòng nhân từ của mình mà tiết lộ: "Nghe nói người nào mang nhiều công đức, thì có thể nói nhiều nguyện vọng hơn.


"Hạ Yến Hồi nghe thế thì bắt đầu nhớ lại, khi hắn sống đã làm rất nhiều việc thiện, công đức chắc sẽ nhiều chứ nhỉ?Sau đó chính là lúc chờ đợi vô tận, chờ cái người Đông Thần đại nhân không gì không thể làm được trong truyền thuyết đến giúp hắn hóa giải oán khí.

Trong lúc đợi cũng có linh hồn biến mất, cũng có linh hồn mới đến, Hạ Yến Hồi từ một tên quỷ mới giờ đã trở thành quỷ già rồi, nhưng oán khí chẳng hề tản bớt đi chút nào.

Không biết đợi biết bao lâu, đột nhiên trời đất quay cuồng, Hạ Yến Hồi tỉnh lại thì phát hiện bản thân mình đã được đổi sang một không gian khác, nơi này trống rỗng, trước mặt có một người đàn ông trẻ tuổi mặc quần áo trắng như tuyết, tuy không nhìn rõ mặt mũi, nhưng có thể cảm giác được chắc chắn gương mặt đó rất tuấn tú.

Hạ Yến Hồi hiểu ra, người này chính là Đông Thần đại nhân, đang lúc suy tư thì đối phương đã lên tiếng.

"Cậu có thể nói hai nguyện vọng, nói đi.

" Giọng nói hư ảo, đung đưa bên tai, làm trong lòng người ta thấy rung động.


"Kết hôn sinh con!" Hạ Yến Hồi không hề nghĩ ngợi gì nói ngay, hắn đã đi cùng với cô đơn suốt cuộc đời đấy!"Được.

""Còn nữa! khiến ông ấy tái hôn.

" Hạ Yến Hồi nhắm mắt lại, giọng nói khàn khàn, lúc còn trẻ thì phản nghịch, nghe người ngoài đâm chọc đôi câu đã làm mình làm mẩy cả lên, khiến cho lão già kia cô đơn suốt cả đời, chờ khi Hạ Yến Hồi tự mình trải nghiệm qua một lần, mới biết mấy chữ cô đơn cả đời trong nhẹ nhàng nhưng đáng sợ đến thế nào.

"Được.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận