Vai Diễn Nam Phụ Trong Những Tháng Năm Cô Độc Ấy


Đột nhiên, Hạ Đông Thần nghe thấy có người đang bàn luận về mình, anh cúi đầu nhìn xuống, thì ra là hai nữ sinh dưới lầu đang nói chuyện."Số mệnh cũng kém quá đi, nghe nói lớn lên ở cô nhi viện, ngay cả đại học cũng chưa học xong.""Tôi nghe nói ngày mà tổng giám đốc Hạ tìm được anh ta, anh ta đang bán hàng trên vỉa hè đấy.""Không phải bị côn đồ cướp sao?""Hình như là thế, mới này ba tôi còn nói tôi suy nghĩ một chút về anh ta, tôi mới chẳng thèm đâu, ngay cả đại học cũng chưa học làm gì có chung đề tài chứ, chẳng lẽ muốn thảo luận nên bày sạp hàng ở đâu để không bị đô thị đuổi à.""Phụt, cậu cũng cay độc quá rồi!" Hai người nói chuyện bằng giọng khinh miệt, đối với mấy kiểu con nhà giàu nửa mùa này anh vô cùng khinh bỉ.Vẻ mặt Hạ Đông Thần không thay đổi gì, anh đã từng nghe qua nhiều lời chế giễu lắm rồi, không ghen tị là bình thường, hơn nữa đi xuống mà gây gổ với hai nữ sinh này thì mất mặt quá.


Đang chuẩn bị đi về phòng, thì ánh mắt nhìn thấy một bóng người màu vàng quen thuộc đang bưng một dĩa bánh ngọt đi ngang qua hai người đó, đi hai bước lại đột nhiên quay đầu, giọng sâu xa nói: "Giá trị bản thân của người ta tận một tỷ đấy."Hai nữ sinh kia đang hả hê thì dừng lại.Tô Ly lại tiếp tục bổ thêm một đao: "Người ta còn có một trăm triệu để luyện tập nữa đó."Nụ cười của hai nữ sinh cũng dần biến mất, mặt không còn cảm xúc gì.

Đừng thấy con nhà giàu ra ngoài xinh đẹp gọn gàng, xe sang đồng hồ nổi tiếng này kia, nhưng thật ra thì còn phải có bản lĩnh kiếm tiền sống qua ngày, lúc nào cũng có thể đối mặt với nguy cơ thẻ bị khóa.Dáng vẻ này của Hạ Đông Thần, mới hai mươi mà giá trị con người đã một tỷ, còn có thêm một trăm triệu luyện tập.Vừa nãy tại sao các cô lại cảm thấy người này không có chủ đề chung để nói chứ! Bên ngoài lưu lạc mười mấy năm không sai, nhưng thân phận của người ta là con trai duy nhất của ông lớn ngành đầu tư là không thể nào thay đổi rồi, quay đầu một cái đã giàu sang lên, mọi người đều theo đuổi."Hơn nữa..." Giọng Tô Ly có chút do dự."Hơn gì nữa!?" Hai nữ sinh cùng đồng thanh nói.Tô Ly giơ ngón tay trắng nõn của mình ra, chỉ chỉ vào sân thượng ở lầu hai: "Hai người nhìn người kia không thấy quen sao?"Tim hai người này như rớt xuống, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy tên nhóc bán hàng rong trong miệng hai người, đang dựa trên ban công lầu hai, trong tay cầm một ly rượu vang, nụ cười trong suốt nhìn hai cô.Xa...!như thế, chắc anh...!không nghe được chứ?Da đầu hai người run lên, cuối cùng nở một nụ cười căng cứng, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra xoay người rời đi, bóng lưng lộ ra chút chật vật.Hạ Đông Thần nhìn người rời đi, nhìn Tô Ly giơ ly rượu lên.Trong tay Tô Ly không có rượu, chỉ có một khối bánh ngọt, vì thế cười híp mắt giơ miếng bánh ngọt lên, phía trên điểm thêm một trái cherry màu đỏ kiều diễm, ướt át.Hạ Đông Thần lắc đầu, bật cười.Sau chín giờ, bữa tiệc bắt đầu kết thúc, biệt thự dần dần trở lại vẻ yên tĩnh trước đó.


Khắp người Hạ Đông Thần đầy mùi rượu về phòng, cởi bỏ quần áo bên ngoài ra đi vào phòng tắm, nước trong bồn tắm đã đầy, nhiệt độ vừa phải, cuối cùng Hạ Đông Thần chuẩn xác ném quần áo vào trong giỏ chứa đồ dơ, nhanh chóng vọt đi tắm, sau đó nằm vào bồn tắm massage, thoải mái thở ra.Một lát sau, điện thoại di động bên cạnh sáng lên.Hạ Đông Thần cầm lên tùy ý liếc nhìn, sau đó hơi nhíu mày.Nhanh như thế đã có nhà đầu tư tìm đến anh rồi, xem ra muốn cướp một trăm triệu này về tay rồi.Còn chưa đợi anh nhìn kỹ, thì tin nhắn cứ liên tục truyền đến, điện thoại di động rung lên liên hồi, sắp rơi khỏi tay mất rồi.Hạ Đông Thần dừng nghỉ ngơi nhìn tin nhắn đến, hơn nữa còn chuẩn bị thuê một trợ lý xử lý mấy chuyện linh tinh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận