Vampire Knight - Be Mệnh Đề Tam Thập Tắc

Dữ Ái Vô Quan
(Không phải là yêu)

Tác giả: Phượng Hoàng Nhi
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Kiryu Zero x Kuran Kaname
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Nòng súng dí vào trán, Kuran Kaname nheo ánh mắt màu rượu đỏ lại, hắn thấy những sợi tóc trắng bạc lộng lẫy như ánh trăng trút xuống, còn có đôi ngươi màu tím nhạt quen thuộc lại xa lạ dưới mái tóc.

Kiryu Zero.

Thiếu niên thân thể xích lõa khẽ run rẩy, môi bị răng cắn chặt, ánh lên sắc máu tươi rói, dưới ánh trăng, thân thể trắng nõn, ngấn đỏ loang lổ, toét lên diễm dã tuyệt đỉnh xa hoa. Đây là yêu diễm hoàn toàn tương phản với cá tính kiệt ngạo lạnh lùng của thiếu niên, còn mê hoặc lòng người hơn cả yêu tinh đượcghi lại trong tập thơ.


Toàn thân y run rẩy, chỉ có bàn tay cầm súng, vững vàng không gì có thể lay động được.

Kuran Kaname bỗng nhiên bật cười. "Không hổ là Zero, dưới tình huống như vậy..." Cố ý dùng ánh mắt thâm ý nhìn thân thể thiếu niên, nụ cười càng trở nên ác liệt, "... cũng có thể giữ được thanh tỉnh để tấn công ta."

"Tôi nhất định sẽ giết anh!" Giọng của Kiryu Zero rất nhỏ hầu như không thể nghe thấy, nhưng căm hận và kiên định bao hàm trong đó, khiến Kuran Kaname có chút rung động.

Kế đó là tức giận vô danh trào lên, khiến ánh mắt của hắn rực lên màu đỏ đậm. Hắn dễ dàng nắm lấy cổ tay của Kiryu Zero, bẻ gập thành một góc độ kinh khủng, đau đớn khiến thân thể thiếu niên run rẩy trên diện rộng, hàm răng cắn càng chặt, không có tiếng kêu đau nào tràn ra. Bloody Rose tuột tay, hóa thành dây leo sắc vi màu xanh đen trốn vào thân thể thiếu niên.

Kuran Kaname tới gần bên tai Kiryu Zero, ái muội cọ sát, đè thấp âm điệu: "Chỉ bằng hình dạng này của cậu, cũng có thể giết ta à? Buồn cười thật đấy, thợ săn ngu xuẩn." Tay kia của hắn nắm lấy eo Kiryu Zero, chậm rãi siết chặt, "Tỉnh táo lại đi, hà tất giãy dụa, làm sủng vật của ta, ngoan, ta sẽ ban cho cậu máu để giữ lại lý trí... Kiryu Zero, là ta quá tốt với cậu, khiến cậu cho rằng có thể phản kháng ta à?"

Kiryu Zero không rên không rằng, Kuran Kaname nghiêng đầu, phát hiện ánh mắt thiếu niên đã bắt đầu tan rã, tuy rằng bướng bỉnh không chịu nhắm lại, nhưng thần trí hiển nhiên đã trở nên mơ hồ.


Khát máu, bị thương, cưỡng h*... tất cả những điều xảy ra trên người y, cũng đủ phá hủy y vô số lần, nhưng y vẫn giữ lại thanh tỉnh và lãnh tĩnh, tìm kiếm cơ hội giết mình, quả thật khiến Kuran Kaname không thể không dùng trái tim ca ngợi để thưởng thức nỗi thống khổ của y.

Quả thực rất đẹp, Kuran Kaname ôn nhu hôn vết thương trên người y, như kính lễ vuốt ve ánh mắt thiếu niên.

Linh hồn bất khuất như vậy, tổn thương linh hồn Kuran Kaname vốn cho rằng không tồn tại, khiến hắn gần như tuyệt vọng lại tàn nhẫn khát cầu y.

Hắn biết, giữa bọn họ xưa nay chưa từng có yêu. Hắn biết, Kiryu Zero hận hắn tận xương. Hắn biết, một ngày nào đó hắn sẽ chết trong tay Kiryu Zero.

Nhưng không sao, sống một ngày, thì giam cầm Kiryu Zero một ngày, chiếm lấy y một ngày, nó là chấp nhất duy nhất khiến Kuran Kaname cuồng hỉ trong cái sinh mệnh nhàm chán này.

Nó không phải yêu.

Nó há chỉ là yêu.

...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận