Nó nhìn kĩ, đó là 1 người con gái xinh đẹp, mặc 1 chiếc váy màu tím sang trọng, mái tóc dài uốn xoắn, trang điểm khá đậm.Nó ngán ngẩm, chắc là người tình xưa…..
Tuấn giằng tay cô ta ra:
_Cô tự trọng 1 chút được không?
Cô ta ngạc nhiên:
_Anh nói gì vậy? Lúc trước em vẫn thế này còn gì?
Tuấn nhếch môi, tạo 1 nụ cười châm chọc:
_Lúc trước…còn bây giờ thì không….
Cô ta cũng cười nhạt, nhìn sang nó:
_Vì con nhỏ này ak? Em thấy nó cũng chỉ bình thường thôi..
Tuấn giận dữ:
_Tôi cấm cô nói đến cô ấy..cô không có tư cách….
Nó chẳng nói gì, vẫn nhìn 2 người, rồi nó ngán ngẩm nói:
_Chị ngồi xuống nói chuyện đi, đứng nói chuyện chẳng hay ho chút nào..người ta lại có chuyện để bàn tán…
_Cô…cô ta nhìn nó hậm hực
Nó quay ra gọi phục vụ:
_Em cho chị này một cốc chanh nhiều đường nhưng nhớ thêm muối, cẩn thận chua nhé..
Nó nhìn cô ta cười nhạt…..cô tưởng tôi dễ chơi sao….dù cả đường hay muối, tôi cũng không nản đâu……
_Giới thiệu đi anh Tuấn, em cũng muốn xem cô bé này lợi hại như thế nào mà giữ chân được anh…
Nó nhìn Tuấn, chờ xem anh nói gì…cũng khá thú vị, đang nghĩ không có gì để quậy thì cô gái này lại xuất hiện, đúng là hợp ý nó mà……chẳng ai biết, trong nó còn 1 chút devil….
_Hà My, người yêu tôi………Còn đây là
Nó cắt ngang:
_Khỏi, em biết mà….Hạ Ngọc Lam, người mẫu độc quyền công ty anh…..
Cô gái mỉm cười:
_Ít nhất cô biết tôi _ cô ả đang nghĩ chắc nó biết mình vì độ nổi tiếng…
Nó nhàn nhạt đáp lại:
_Đương nhiên, người tình khi xưa của anh Tuấn, tôi biết không thiếu 1 ai….
Cô ả trợn mắt nhìn nó, còn Tuấn thì phát sặc vì đang uống cà phê, trong khi nó vẫn bình thản uống sinh tố…Anh còn sợ nó sẽ bị Lam khó dễ ai ngờ từ khi đi vào, chỉ có nó khi dễ người ta…….Anh thích thú ngồi xem, càng ngày càng khám phá ra nhiều thứ ở nó….
_Sinh tố này ngon quá nha, lần sau lại làm cho em nhé anh…..Nó ngọt ngào nói với Tuấn làm Ngọc Lam phát điên…..
Lấy lại phong thái của mình, Ngọc Lam dò xét My…một cô gái bình thường, ăn mặc giản dị, chỉ được đôi mắt to, đen láy, đáy mắt sâu….tại sao Tuấn lại yêu cô ta được, hay anh chỉ muốn đổi gió? Cô ta tươi cười:
_Anh Tuấn quen My lâu chưa?
_Gần nửa năm anh nhỉ? My hỏi lại Tuấn.
_uh..nhanh thật, thế là anh cưa em cũng nửa năm nhỉ? Tuấn cười nhìn nó
_Anh lại nói gì kì…..À, cái ảnh hôm đó đâu anh? My làm lơ người nào đó…..2 người vẫn nói chuyện hết sức tự nhiên…..
_Đây, anh làm màn hình này…….Nói rồi Tuấn đưa ra cho nó xem….
_Haizzz, chẳng ngờ anh vẫn còn nó cơ đấy…..
Ak, Xin lỗi chị Lam nhé, tôi quên mất _ nó giả vờ đãng trí quên mất
Tuấn nhìn nó khó xử, vừa mới nhận lời làm người yêu cậu mấy ngày lại xảy ra chuyện này…chẳng biết nó nghĩ sao nữa, nó càng tỏ vẻ bình thường anh càng sợ..Nó luôn thế, chẳng ai biết nó nghĩ gì...đeo mặt nạ là sở trường của nó....
Nghĩ lại khoảng thời gian qua, 6 tháng, 1 kỷ lục mới cho anh, đến giờ phút này anh cũng không tin được mình đã theo đuổi 1 người cả thời gian dài như thế.....Trước kia, với Tuấn, con gái_ chỉ là 1 trò chơi, chưa 1 ai_ trừ người yêu đầu tiên, qua được 3 tháng, mà giờ đây, lại dùng 6 tháng để theo đuổi..lũ bạn cậu mà biết được thì, cái danh hiệu sát thủ còn đâu nữa....Tuấn cười khổ...
Giờ đây, chỉ biết người con gái bé nhỏ trước mặt đây là tất cả với cậu, nếu có ai đó hỏi cậu yêu My vì điều gì chính cậu cũng không trả lời được....
Yêu chỉ đơn giản vì cô ấy là My......
Thằng bạn thân vẫn nói, có hay không cần mở 1 buổi tụ tập để chia tay cuộc đời phong lưu của Tuấn, cậu chỉ cười : may be.......
Nhìn 2 người nhìn nhau như thế,biết không thể chen giữa, cô người mẫu tự bỏ đi trước khi quăng lại 1 câu:
_Chị chờ 1 kỷ lục mới của em đó My ạ, dù cho 6 tháng đã là 1 thành tích....
Nó nhún vai:
_Sẵn sàng thôi chị, chỉ sợ cái kỷ lục đó còn đủ dài để không có người có thể xen vào giữa........
Cô ả đi rồi, nụ cười trên môi chợt tắt, nhìn Tuấn với ánh mắt đầy sát khí:
_Anh được đấy, để em ý tìm suốt cơ đấy.....nó nhại lại cách nói của Ngọc Lam
_Thì em cũng đâu có vừa, lịch sử của anh bị em thâu tóm hết rồi còn gì nữa_ Tuấn nháy mắt trêu My..
_Không dám đâu, em phải biết người biết ta để đề phòng chứ nếu không hôm nay em thua 1-0 rồi còn gì.....Nhưng, công nhận, cô ấy xinh thật anh nhỉ? Nó nói móc...
_Đành chịu thôi, anh bị cô bé xấu xí này lấy mất trái tim rồi, người khác có xinh đến đâu cũng đành chịu thôi....Tuấn tỏ vẻ cam chịu...
_Cho anh chết này, dám bảo em xấu á...My vứt đống khăn ăn trên bàn vào mặt Tuấn..làm cậu né tránh đến khổ....
Mấy nhân viên thấy thế chỉ biết trố mắt lên kinh ngạc, ông chủ của họ, cho dù trẻ tuổi nhưng rất lãnh đạm, nhất là với các cô bạn gái trước đây, chưa ai dám mắng thậm chí, đánh cậu như cô bé kia........họ chỉ biết thở dài, đây có được gọi là “ quả báo” không nhỉ?
Nó với 3 con bạn chạy vội ra cổng, định rủ nhau đi trà sữa..thì thấy quanh cổng trường tụ tập 1 đám nữ sinh , những tiếng trao đổi ồn ào cả 1 góc.....
Khi chúng nó tới gần đám người thì nghe thấy tiếng bàn tán:
_Nhìn đẹp trai quá mày ạ....
_Trời ơi, xe đẹp....
_Quen bà Mai ak, chắc bồ...
_Không biết, chưa nghe nói bao giờ....
Tụi nó cười, chắc lại 1 cây si nào đó muốn thể hiện...
Lướt qua đám người, chợt con Trà dừng lại:
_Khoan My, ông Tuấn đi xe gì....
_Tao không rõ lắm, hình như của BMW.....
_Đợi chút......tao nhìn cái biển số xe quen quen, hình như lần trước ông ý đón mình bằng xe đó....
_Đứng đấy đợi nhá_ nói rồi nó lanh chanh đi về phía đám đông...
Trà lách vào đám đông..thì thấy bà chị Mai đang bắt chuyện với Tuấn, còn anh chàng thì vẫn nhìn vào trong cánh cổng...
_Ah, anh Tuấn..hôm nay rảnh thế, đón ai đây nhỉ? Nó tự nhiên cất tiếng hỏi....
Tuấn cười khi thấy nó:
_Đương nhiên là đến đón các người đẹp rồi....
_Đón các người đẹp hay đón 1 người nào đó thế?
_Ờ thì đón một rồi tiện đón luôn bọn em.....Thế Người đẹp của anh đâu rồi....
_Kinh thế cơ đấy.....đứng ở ngoài kia..._ Trà chỉ hướng My đứng
_Đợi anh rồi đưa mấy em đi chơi luôn....
_Thôi anh, anh đưa nó đi, bọn em không làm kỳ đà cản mũi đâu....khi nào rảnh hậu tạ bọn em là ok.....
Tuấn cười:
_Đơn giản thôi.........Anh đi trước nhé..
Nói rồi Tuấn lên xe, đi về phía My......Tiếng còi xe làm nó phải quay đầu lại:
_Người đẹp, lên xe đi.....
_Trời, anh rảnh nhỉ?
_Thời gian cho người yêu anh chưa bao giờ thiếu....Tuấn nháy mắt..
Nó lên xe:
_Lần sau em đà nghị anh đi xe máy đi. em chưa muốn nổi tiếng ạ.....
_Ơ, bụi.....Tuấn cười trêu nó...
_Thế anh đi mà dùng 4 bánh đón em khác nhé...Nó nói dỗi
_Thôi, anh đùa mà.........
_Anh biết em mà, với lại ồn ào như thế, người ta lại kêu em câu được rùa vàng....Nó lè lưỡi....em chưa muốn thành cái bia ấy cô em của anh.....
_Ah, oan anh..làm gì có em nào.....
_Có em nào hay không thì anh biết..nhưng cẩn thận đấy.....em không hiền đâu....
_her, sao bây giờ anh mới biết em đanh đá nhỉ?
_Hối hận ak? Còn kịp đấy....
_Không......làm gì có ai có người yêu đa tính cách như anh...vui còn không kịp.....sao phải hối hận.....
_Từ trước tới giờ không hiểu tại sao nhiều người đổ anh thế, hóa ra là do tài nịnh.... Nó gật gù tỏ vẻ hiểu biết....
_Hahah, phát hiện lý thú quá đấy.....
Học viện ngân hàng....
Vừa đến trường thấy 3 con bạn yêu quái nó chạy đến hỏi...
_Ê, hôm qua tụi mày mua được gì không?
_Không_ 3 con đồng thanh....
_Sao?
_Ở quán trà sữa bàn bạc xem bắt lão Tuấn nhà mày làm gì.....
_Tự dưng lại ngồi để tính toán.....
_Ak, mày đi gặp bạn bè ông ý chưa? Quỳnh hỏi
_Có đi mấy lần? sao?
_Có tên nào gần bằng lão ấy không, tìm cho tụi tao...chúng nó mắt chớp chớp nhìn My....
Mắt trợn tròn nhìn 3 con yêu quái, tụi nó cũng không phải là loại ham trai đẹp đến mức cuồng...
_Why?
_Hì hì, nhìn mày ngưỡng mộ....Hạnh cười ngốc nhìn nó.....Hôm qua nhìn thấy ánh mắt tụi nó nhìn mày tao sướng quá ý, nhìn ghen tỵ thấy rõ.......hahah, giá mà mình cũng như thế........
_COn điên_ nó lấy quyển sách đạp đầu con bạn_ Sướng gì mà sướng, làm bia cho bọn nó ngắm, khéo chúng nó lại nói mình hám tiền, từ lần sau, bắt lão ý đi 2 bánh đến đón.......
_MY ơi, sao mày có thế? Trà kêu ai oán...thế thì làm sao tụi tao ké được đấy..
_Lúc ấy rồi hãng tính.....
Có đôi lúc, thấy mọi chuyện như cổ tích....về 1 cô bé lọ lem và hoàng tử nhưng ai biết được, cuộc đời mà....đâu có thể?
Sóng yên biển lặng, chẳng qua để đón một cơn bão mới........