Vạn Biến Hồn Đế


Lúc này thì Thiên Tiếu và Miêu Bích Hà đã tiếp hai cô nương về rồi, hắn làm bữa tối cho cả hai người.
Do bị thương nên Lý Nhã Kỳ sẽ ở đây một đêm.

Nhìn lấy Băng Mị hắn chẳng biết nói gì, kiếp nạn này cũng do nàng mà ra chứ chẳng trách ai được, hy vọng sau chuyện này nàng sẽ để Chu Vũ bớt điên đi một chút.

Thiên Tiếu khẽ giọng:

“Ngày mai chúng ta phải vào trong Linh Thị Bí Cảnh rồi, ngươi cảm thấy mình có ổn thật sự không đấy.”

Băng Mị bình tĩnh:

“Ta không sao, thương tích của ta còn nhẹ hơn Nhã Kỳ rất nhiều.”

Thiên Tiếu cũng không nói nhiều:

“Không sao thì tốt, sáng sớm ngày mai chúng ta đã xuất phát rồi, hai người ăn xong thì đi nghỉ đi, còn ta đi tu luyện một chút.”

Hắn thật sự không muốn ngồi ở ngoài chút ngoài, nhìn thấy mặt của Chu Vũ thì hắn lại cảm giác bên dưới có chút đau.
Với lại nàng cũng không thấy dễ chịu cho lắm.

Với kinh nghiệm ít ỏi của mình Thiên Tiếu vẫn nhìn ra Chu Vũ muốn trả thù, hắn chỉ không biết nàng rốt cuộc muốn làm gì thôi.

Lý Nhã Kỳ hồi phục thương tích xong cảm thấy rất mệt mỏi, nàng hiện tại chỉ muốn ngủ một giấc thôi.
Dạ Thiên Tĩnh dùng đặc quyền của mình mở ra gian phòng của Thiên Tiếu để Lý Nhã Kỳ đi vào, dù sao hai người cũng đã ở với nhau từ nhỏ.

Đợi khi trong khu trung tâm chỉ còn ba người thì Băng Mị mới lên tiếng:

“Lần này ám sát bọn họ không cho ngươi chút thông tin gì sao?”

Chu Vũ lắc đầu:

“Ta không lộ ra thân phận chân thật thì Thủy Châu Đế Quốc sẽ không tin tưởng, bọn họ đương nhiên sẽ không thông báo chuyện quan trọng cho ta.Lần này khi ngươi bị ám sát ta cực kỳ bất ngờ, không nghĩ bọn họ lại nhắm tới ngươi thay vi Thiên Tiếu.”

Băng Mị nghĩ một chút thấy Chu Vũ nói đúng, theo lý thì chẳng ai đi tin tưởng một kẻ mình không biết rõ.
Hiện tại bọn họ tỏ ra không tin tưởng Chu Vũ cũng là điều hết sức bình thường.

Tuy nhiên mọi chuyện dường như đã đi ra ngoài tầm kiểm soát của nàng, lần này nếu không có Cầm Vân Ca thì thử thách của nàng thất bại thật rồi.

“Chúng ta tạm thời ngừng hết mọi chuyện lại, những chuyện trước kia không nhắc lại nữa.”

Chu Vũ hỏi:

“Ngươi thấy hài lòng với biểu hiện của mấy người kia rồi sao?”

Băng Mị gật gù:

“Tạm được, nhát là Lý Nhã Kỳ rất có ích với ta, thế nên ngươi có thể tạm thời ngừng mấy chuyện thử thách lại.
Lần sau chúng ta nhất định phải có suy tình kỹ càng hơn, bây giờ giúp ta thu thập thông tin, đánh giá biểu hiện của bọn họ.”.
Truyện Light Novel

“Ta biết rồi.”

Chu Vũ đáp ứng xong thì trong lòng cũng nhẹ nhõm, như vậy thì an toàn nhất, nàng sợ nhất là Băng Mị bảo tiếp tục.

Lần này chuyện nguy hiểm xảy ra với Băng Mị khiến nàng có chút giật mình, bây giờ nàng mới ý thức được bất kể Băng Mị là ai, thì nàng ta hiện tại cũng chỉ là một cái Hồn Đồ Nhị Trọng.

Một khi Băng Mị có chuyện thì tất cả mọi chuyện coi như chấm hết, với lại nàng cũng không muốn đấu với một người sẵn sàng làm liều như Thiên Tiếu.

Chuyện lần trước dường như chính là giới hạn của hắn, để an toàn nàng cần phải thăm dò thêm.
Việc điều tra thông tin hiện tại vừa vặn.

Thiên Tiếu ở trong phòng với Lý Nhã Kỳ thì cái gì xảy ra ai cũng rõ, từ chợp tối tới tận giữa đêm hắn mới hoàn toàn thỏa mãn.
Lâu rồi không được hưởng dụng mỹ nhân khiến hắn có chút thòm thèm.

Nhìn ra bên ngoài Thiên Tiếu trầm tư suy nghĩ, hiện tại dường như có quá nhiều chuyện không đi theo suy nghĩ của hắn.

Những người ở Long Thanh có trí tuệ và thực lực mạnh hơn ngôi thành nhỏ hắn ở quá nhiều, ở đây làm chuyện gì cũng có thể bị người ta bắt thóp.

Đi làm nhiệm vụ bị Cầm Vân Ca gài bẫy, sau đó còn bị Chu Vũ đem ra lợi dụng một lần nữa.
Cảm giác hình như mình bị biến thành con chốt trên bàn cờ, tùy ý để người ta di chuyển.

Tuy hiện tại không biết phải làm sao nhưng bằng một cách nào đó hắn nhất định phải thay đổi cục diện này, càng sớm càng tốt.
Miêu Bích Hà hắn có thể để nàng nghe lời mình.

Rõ ràng vấn đề ở đây là Băng Mị, Chu Vũ và Cầm Vân Ca đều tự cho là đúng, bọn họ đều muốn trở thành người đánh cờ, biến tất cả người khác thành quân cờ.

Bất cứ ai trong ba người này hoàn toàn chinh phục bọn họ đều rất khó khăn, nhưng có nền tảng nhất vẫn là Cầm Vân Ca.
Chính vì thế hôm trước hắn đã nhắm tới nàng trước.

Chỉ là mọi thứ không đi theo đúng kế hoạch của hắn, giữa chừng Chu Vũ phát hiện chuyện hắn biết chuyện.
Thế là kế hoạch tạo thiện cảm hoàn toàn đổ bể.

Kế hoạch ban đầu của hắn là biến Cầm Vân Ca thành bạn gái, nhất mực nghe lời hắn.
Băng Mị và Chu Vũ trở thành bằng hữu thân thiết.
Hiện tại kế hoạch toang mất một nửa rồi, Chu Vũ nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.

Mọi chuyện đi vào bế tắc khiến hắn chỉ biết thở dài.

“Tinh….tinh”

Ngươi mau đến chỗ biệt thự lần trước gặp ta.

Lời nhắn gửi từ số điện thoại của Vĩnh Hà, đã biết được là ai khiến Thiên Tiếu hơi phân vân.

Đột nhiên trong đầu hắn ta tinh quang chợt lóe, trong Thanh Long Đế Quốc thì không ai qua được Phụng Hậu.
Nếu hắn có thể thu phục được nàng thì có thể giải quyết được khá nhiều chuyện, ít nhất có thể tương kế tựu kế phá hủy đi một số chuyện.

Quan trọng nhất là giữa vừa thu phục con gái của Băng Thần và ác nữ làm chuyện xấu xa không cảm thấy áy náy như Chu Vũ.
Nữ hoàng của cái đế quốc này vẫn có vẻ dễ dàng chán, nghĩ xong hắn liền mặc vào trang phục lao nhanh về tòa biệt thự kia.

Linh Hồn tăng tiến do Khai Linh Quyết khiến hắn có thể cảm ứng từ rất xa, khi vừa ra khỏi nhà hắn ta liền phát hiện được có người theo dõi mình.

“Chán thật.”

Dùng ngón chân suy nghĩ thì Thiên Tiếu cũng đoán ra được là Chu Vũ theo dõi hắn.

“Hừ”

Tức giận than thở một tiếng hắn đành phải ra tay, đang theo dõi Chu Vũ rất đắc ý, Ma Nhãn đột nhiên đóng lại khiến nàng ngạc nhiên vô cùng.
Rất nhanh nàng lấy lại được trạng thái bình thường nhưng lúc này đã mất dấu hoàn toàn, không lấy được bất cứ manh mối nào thì Ma Nhãn cũng không thể giúp nàng điều tra xem hắn đi đâu được.

Thiên Tiếu nhanh chóng đi tới căn biệt thự kia, lúc này chỗ này đã gần như trở nên hoang tàn, chỉ còn căn phòng bí mật là vẫn còn nguyên vẹn.
Lúc hắn tới thì Cầm Vĩnh Hà để lộ ra hình dáng thật của mình.

Phụng Hậu không lo Thiên Tiếu có thể biết được mình là ai, dù sao cũng rất ít người thấy được gương mặt của nàng.

Thiên Tiếu thấy được mỹ nhân liền lao tới ôm lấy nàng khẽ giọng:

“Ta tưởng tỷ chơi xong không chịu nhận nợ cơ chứ.”

Cầm Vĩnh Hà xấu hổ:

“Ngươi nói gì thế?”

Thiên Tiếu thủ thỉ:

“Ta tìm kiếm bao năm mới gặp được người mình nói chuyện cực hợp, khi ta rời đi đã nghĩ tới chuyện tỷ có thể giả dạng.
Biết ngươi che giấu thân phận còn tưởng sẽ không bao giờ gặp lại.”

Nàng hừ một tiếng rồi hỏi:

“Ngươi làm sao biết được ta giả dạng?”

Thiên Tiếu ôm nàng xoa bóp ngọn thánh nữ phong cười nói:

“Dù mắt ta có kém thế nào thì cũng không thể nhầm lẫn núi đồi với sân bay, chúng ta mặn nồng cả một đêm ta đâu thể nào không phát hiện ra.”

Nàng nắm tay hắn kéo ra rồi nói:

“Ta ngủ với ngươi một hôm không có nghĩ thành người của ngươi, đừng có lôi kéo ta như thế.”

Thiên Tiếu khẽ cười:

“Tỷ không thành người của ta, nhưng ta thành người của tỷ rồi, với lại không có cảm giác với ta thì không đời nào liên lạc lại với ta.”

Nàng muốn phản bác thì đã thấy Thiên Tiếu nhìn chằm chằm mình, sau đó là nụ hôn đầy nồng nhiệt, thật sự thì nàng không muốn phản kháng.
Dù là chuyện hiểu lầm nhưng nàng sao lại không hy vọng nam nhân đầu tiên của mình có trách nhiệm.

Tình cảm không có nàng có thể cho hắn cơ hội để từ từ bồi dưỡng, như thế thì sau này nàng mới không có hối tiếc gì.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui