Vân Chi Vũ Tuế Hy Viễn Chủy


Chiều hôm sau, sau khi dùng thiện xong, Phượng Thần Hy liền bắt đầu thu thập hành lý, vừa mới thu thập xong thì cửa phòng truyền đến tiếng gõ cửa
Phượng Thần Hy mở cửa ra xem xét, thấy là Cung Viễn Chủy đích thân đến thì có chút sững sờ
"Chủy công tử...!vì sao lại đích thân đến?"
Nàng còn tưởng Cung Viễn Chủy sẽ tùy ý để một thị vệ đến đón nàng chứ
Trên mặt Cung Viễn Chủy thoáng đỏ lên trong chớp mắt, ngữ khí có chút thẹn quá hóa giận
"Ngươi quản nhiều như vậy làm gì? Sao thế? Ta tới đón, ngươi không vui?"
"Đương nhiên không có"
Phượng Thần Hy cười đáp lại
"Chủy công tử có thể đích thân đến đón là vinh hạnh của ta"
"Này còn tạm được"
Sắc mặt thiếu niên hòa hoãn mấy phần, ngước mắt nhìn về phía tay nải trên tay thiếu nữ
"Thu thập xong rồi?"
Phượng Thần Hy nhẹ gật đầu
Cung Viễn Chủy chủ động cầm lấy tay nải của Phượng Thần Hy
"Vậy đi thôi"


°CHỦY CUNG°
Cung Viễn Chủy sớm đã để người dọn dẹp cho Phượng Thần Hy một gian phòng để nàng dọn vào, gian phòng nàng sẽ ở là gian tốt nhất trong toàn bộ Chủy Cung ngoại trừ phòng của hắn, đồng thời cũng là gian phòng cách phòng của hắn gần nhất
Sau khi đặt tay nải của Phượng Thần Hy xuống, Cung Viễn Chủy quay qua dặn dò nàng
"Ngoại trừ gian phòng của ta thì ngươi có thể tùy ý ra vào Chủy Cung"
Nói xong lại đưa thêm cho nàng một khối lệnh bài
"Cầm lấy khối lệnh bài này, có nó thì ngươi có thể tùy ý ra vào Chủy Cung và y quán, thiếu dược liệu gì thì có thể cùng hạ nhân nói hoặc là trực tiếp đi lấy"
"Ta bình thường sẽ không ở Chủy Cung, ngươi nếu có chuyện tìm ta thì có thể bảo hạ nhân dẫn ngươi đi tìm"
Phượng Thần Hy nhẹ gật đầu, đem toàn bộ những lời dặn của Cung Viễn Chủy toàn bộ ghi tạc trong đầu, xong rồi còn cẩn thận hỏi lại
"Còn gì nữa không?"
Vốn dĩ là không có, nhưng Cung Viễn Chủy nhớ đến cảnh tượng nàng và Cung Tử Vũ ở cùng một chỗ, mặc dù lúc đấy chỉ là bất đắc dĩ nhưng hắn vẫn là có chút khó chịu
Cung Viễn Chủy bước mấy đứa, thu hẹp khoảng cách giữa hắn và thiếu nữ, biểu tình trên mặt lúc này cực kỳ nghiêm túc, không còn tản mạn tùy ý mà hiện lên lãnh ý
"Còn có, cách xa người của Vũ Cung một chút, đừng cùng Vũ Cung có bất cứ dính dáng gì hết, đặc biệt là Cung Tử Vũ"
Tân nương của hắn, tuyệt đối không thể cùng Vũ Cung có bất cứ quan hệ gì!!!
Mặc dù biết Cung Viễn Chủy cùng Cung Tử Vũ trước nay không hợp nhau, nhưng Phượng Thần Hy vẫn không nhịn được mà hỏi một câu
"Vì sao vậy?"
Cung Viễn Chủy không trả lời mà nhấn mạnh
"Ngươi không cần để ý, chỉ cần nhớ kỹ lời ta nói là được"

".

.

.

.

.

."
Thấy Phượng Thần Hy không trả lời, trên mặt Cung Viễn Chủy xuất hiện vẻ không kiên nhẫn mà thúc giục trả lời
"Nghe rõ chưa?"
Phượng Thần Hy miễn cưỡng gật đầu một cái thể hiện rằng bản thân đã nghe
Thấy vậy, sắc mặt của Cung Viễn Chủy mới hòa hoãn đôi chút
Người đã đưa đến, lời cũng đã dặn dò xong, Cung Viễn Chủy liền rời đi, chỉ để Phượng Thần Hy một mình lại trong phòng

Phượng Thần Hy thấy vậy liền bắt đầu thu thập đồ vật của bản thân, tiếp đó lại đi vài vòng quanh phòng làm quen hoàn cảnh
Gian phòng rất lớn, bên trong bố trí cũng rất hoàn thiện, như thứ nên có đều có đủ
Phượng Thần Hy đi đến trước thư án ngồi xuống, từ trên giá bút tùy tiện cầm lấy một cây bút, đem giấy Tuyên Thành bày ra, chấp bút viết lên trên đó vài dòng chữ

°Y QUÁN°
Cung Viễn Chủy cầm trên tay xem xét ba dược đơn, đúng là dược đơn mà Phượng Thần Hy vừa mới viết
Cung Viễn Chủy mặc dù đã đáp ứng để Phượng Thần Hy lấy dược liệu, nhưng hắn sẽ không cứ để nàng tùy ý bốc thuốc ở y quán, phải xem thử đơn dược có những gì rồi sẽ cân nhắc quyết định có cho thuốc hay không
Hắn trước đó đã an bài hạ nhân ở Chủy Cung, nếu Phượng Thần Hy đưa dược đơn cho bọn họ để đi bốc thuốc thì nhất định phải đưa cho hắn xem trước và phải được hắn cho phép mới có thể đi bốc thuốc, nếu hắn không cho phép hoặc không cho phép nàng dùng dược liệu nào đó thì nàng không thể dùng dược liệu đó
Hắn cũng an bài bên y quán, nếu Phượng Thần Hy đến bốc thuốc thì cứ cho như bình thường, nhưng nàng muốn dược liệu nào, lấy bao nhiêu thì đều phải ghi nhớ kỹ đồng thời nói cho hắn biết
Phượng Thần Hy đến cùng vẫn là ngoại nhân, cho dù thân phận đã được xác nhận thì cũng không thể dễ dàng tin tưởng, lúc trước chọn nàng làm tân nương là vì nàng đã từng giúp đỡ hắn, Cung Viễn Chủy tự nhủ trong lòng
Một mặt là đề phòng, mặt khác hắn muốn xem xem nàng muốn làm cái gì
Nhưng nhìn ba dược đơn trong trong tay, Cung Viễn Chủy có chút suy
Dược đơn đầu tiên là những độc thảo thường thấy nhất, dược đơn thứ hai là những dược liệu giải độc và điều dưỡng thường thấy nhất, còn dược đơn cuối cùng lại là những loại dược liệu có tính gây mê cực mạnh
dược đơn cuối cùng Cung Viễn Chủy nhìn là biết dùng cho những lúc Phượng Thần Hy phát độc, nhưng hai dược đơn còn lại cho dù hắn nhìn bao nhiêu lần cũng không nhìn ra được thâm ý từ hai cái dược đơn này
Cuối cùng hắn hắn đưa hai dược đơn đầu để thị nữ đi bốc thuốc, cũng phân phó rõ ràng, Phượng Thần Hy muốn bao nhiêu thì cứ cho nàng bấy nhiêu
Còn dược đơn thứ ba thì chính hắn sẽ tự xử lý rồi mang sang cho nàng

°CHỦY CUNG°
Sáng hôm sau, Phượng Thần Hy nhìn những dược liệu đang bày trước mặt, trên mặt thoáng qua ý cười nhẹ
Cung Viễn Chủy vẫn có chút đề phòng nàng, nàng chả lẽ không lưu lại tâm nhãn đối phó hắn sao

Người ta thường học đi học lại những thứ phức tạp để rồi từ từ ngộ ra tinh túy nhưng Phượng Thần Hy lại gần như đi ngược số đông, nàng thích những thứ đơn giản tạo ra tinh túy
Ví dụ như trong võ công, khi học võ công nàng luôn chú tâm vào nội lực và thân thể trước nhất, có một căn bản tốt thì mới vươn lên được, sau này khi học kiếm pháp, nàng tập trung vào những đường kiếm cơ bản, một cuốn kiếm phổ cơ bản đó nàng luyện cũng phải hơn 10 năm, tuy lúc đầu phát triển hơi chậm thậm chí suýt chút vài lần nhưng sau này những thứ cơ bản đó đã giúp nàng thành danh
Nguyên chủ hình như là cùng quan điểm với nàng, hơn nữa cực kỳ chuyên tâm nghiên cứu nên y thuật của nàng xuất sắc đã thành bản năng luôn
Kiếp trước nàng thân là sát thủ, bị thương trúng độc vô số vì thế từ những kinh nghiệm thực tế và trong lúc bị truy sát từng vô tình có dược thành tựu tích lũy một đời của một vị thần y ẩn thế chết tầm vài thập niên gì đấy, nên đã luyện được một thân y thuật cũng miễn cưỡng xưng là cao minh, hơn nữa chỉ vì nhớ thô sơ mà không nghiên cứu kỹ mới có thể chết vì độc phát thân vong năm 23 tuổi
Y thuật của nguyên chủ lại phải nói là xuất thần nhập xóa, thay dược liệu, đổi dược phương, viết ra trôi chảy như ăn cơm uống nước, tuy vẫn sẽ có vài dược liệu hạch tâm không thể thay đổi nhưng mô phỏng đến 7 hay 8 phần cũng cực kỳ xuất sắc
Lúc ban đầu, nguyên chủ thực ra bị thương cực kỳ nặng, đừng nói dùng nội lực, kinh mạch toàn thân đã gần như bị phế luôn rồi, nếu không phải bản lĩnh khắc thành bản năng thì Phượng Thần Hy đảm bảo nàng hiện tại là một phế nhân chỉ có thể bất động trên giường, mà không phải là chỉ dùng được nửa phần nội lực
Thời gian ở Hồng Mai Sơn Trang, Phượng Thần Hy ngoài trị thương thì chính là cố gắng để hiểu rõ nguyên chủ, tuy chưa thể hiểu hết nhưng nắm giữ hơn 9 phần bản lĩnh của nguyên chủ cũng là đủ dùng rồi
*
Bận rộn hơn nửa ngày trời, mặt trời cũng đã lên đỉnh đầu, Phượng Thần Hy cuối cùng cũng xử lý xong số thuốc mà thị nữ mang đến, đang ngồi uống chút trà thì lúc này Cung Viễn Chủy lại không nhanh không chậm đi đến
Phượng Thần Hy thấy thế thì rót sẵn cho hắn một ly trà
"Chủy công tử đến rồi"
Cung Viễn Chủy tự nhiên ngồi xuống, đặt lên bàn một tiểu dược bình
"Dược hoàn của ngươi"
Dược bình này được làm bằng một loại ngọc đặc chế có thể đảm bảo dược hiệu của dược hoàn được bảo quản dài lâu nhìn là biết chủ nhân nó đối với người nhận thuốc tâm tư có bao nhiêu tỉ mỉ
Phượng Thần Hy nhẹ nhàng cầm dược bình lên
"Đa tạ Chủy công tử"
Ngay từ đầu, nàng đã có ý đưa dược đơn thứ ba cho Cung Viễn Chủy điều chế dược hoàn, dù sao thuốc mê loại mạnh như vậy chính là một trong những công cụ để làm việc xấu đấy
"Cũng đã giữa trưa rồi, không biết Chủy công tử đã dùng bữa chưa? Nếu chưa thì công tử muốn dùng bữa cùng với ta không?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận