Vân Chi Vũ Tuế Hy Viễn Chủy


Cung Viễn Chủy nghe tiếng gọi của Phượng Thần Hy cũng quay người, lại bất ngờ bị mùi thảo dược hài hòa thơm mát xông vào mũi cùng gương mặt tuyệt sắc khuynh thành phóng to khiến hắn hơi sững người
Thượng Quan Thiển đứng phía sau nhìn cảnh này cũng nhịn không được lấy tay che miệng cố gắng để bản thân không tạo ra tiếng kinh hô
Phượng Thần Hy nhón chân lên một chút, nhìn về phía đỉnh đầu của Cung Viễn Chủy giả vờ tìm kiếm một chút
Lúc này Phượng Thần Hy cùng Cung Viễn Chủy cách nhau cực gần, gần đến mức hai người đều có thể cảm nhận được hô hấp của đối phương
Cung Viễn Chủy theo bản năng muốn lùi xuống thì cánh tay đã bị Phượng Thần Hy kéo lại
"Đừng cử động"
Tiếng nói trong trẻo, thanh nhã mang theo vài phần trầm lắng uyển chuyển mang theo vài phần ra lệnh vang lên, Cung Viễn Chủy vốn là vì khoảng cách quá gần, đỏ mặt mà định lùi về phía sau không hiểu vì sao bỗng nhiên dừng lại, thành thật đứng một chỗ không di chuyển nữa
Thấy Cung Viễn Chủy ngoan ngoãn không hề động nữa, Phượng Thần Hy hài lòng, nàng đem gương mặt quẫn bách của thiếu niên nhìn đến rõ ràng rành mạch, nhìn Cung Viễn Chủy rõ ràng khó chịu nhưng vẫn ngượng ngùng nhịn xuống, Phượng Thần Hy bỗng cảm thấy hắn có mấy phần đáng yêu
Đây vẫn là lần đầu tiên trong hai kiếp sống Phượng Thần Hy cảm thấy người đáng yêu
Chuyện này cũng không thể trách Phượng Thần Hy, thiếu niên tướng mạo tuấn dật, ngũ quan tinh xảo lại bởi vì chưa trưởng thành nên vẫn mang theo mấy phần mềm mại đáng yêu

Thiếu niên mũi cao thẳng, mặt như bạch ngọc, đôi mắt đen nhánh thâm túy như trời đêm, mi mục như họa, cả gương mặt tìm không ra một điểm không ổn
Dù kiếp trước hay kiếp này, Phượng Thần Hy nhìn thấy nam nhân có đủ loại tướng mạo nhưng thường thấy nhất vẫn là nam nhân trông thành thục ổn trọng, ít nói ít cười, nàng vẫn là lần đầu tiên gặp được người có tướng mạo ôn ôn nhuyễn nhuyễn như Cung Viễn Chủy, mặc dù tính cách hắn không ôn nhu hay mềm mại ngược lại có phần ác liệt
Nàng nhẹ cười với thiếu niên, hơi thở mềm mại lại ấm áp bao quanh lấy cổ hắn, điều này làm cả người thiếu niên càng thêm ngượng ngùng, sắc mặt thì hồng lên trông thấy, muốn chạy lại không dám chạy
Phượng Thần Hy tự nhận bản thân không phải là một người coi trọng bề ngoài, nhưng nhìn thấy Cung Viễn Chủy xấu hổ thành cái dạng này thì nàng lần đầu tiên trong đầu nàng xuất hiện ý tưởng trêu chọc người khác, ý nghĩ vừa xuất hiện thì nàng cũng thuận theo bản tâm
Nàng chợt hướng về phía trước tìm kiếm, nhưng bởi vì chiều cao chênh lệnh cho dù có nhón chân thì nàng vẫn thấp hơn Cung Viễn Chủy một chút nhưng mà với tư thế này thì chỉ cần ngửa đầu lên một chút thì môi nàng có thể chạm vào cánh môi của thiếu niên
Nhìn dung nhan tuyệt sắc khuynh thành cách ngày càng tiến gần, Cung Viễn Chủy hô hấp trì trệ, tim đập như nổi trống, thình thịch thình thịch nổi bật cực kỳ, hai tay xuôi bên hông cũng vô thức xiết chặt lại, đôi môi hơi mấp máy, đôi mắt đen nhánh thâm túy cũng đầy mê mang, cả người không biết phải làm sao
Cung Viễn Chủy lần đầu tiên gần nữ nhân như vậy hoặc đúng hơn lần đầu tiên gần người khác như vậy, cho dù là ca ca thì hắn cũng chưa từng thân mật được như này, Phượng Thần Hy lại người đầu tiên
Cung Viễn Chủy cho rằng, với khoảng cách gần như vậy thì bản thân hắn sẽ kháng cự, dù sao nhiều năm như vậy hắn cũng chỉ thân cận một mình ca ca, những người khác thì cho dù chạm đến y phục của hắn cũng khiến cho hắn vô cùng ác tâm chứ đừng nói là khoảng cách gần như hiện tại
Cơ mà Cung Viễn Chủy lại không hiểu vì sao hắn không kháng cự cùng Phượng Thần Hy tiếp xúc thân mật, thậm chí vài lần trước hắn luôn trong vô thức mà cầm tay nàng, hắn không những không kháng cự thậm chí còn có chút chờ mong, chờ mong nàng có thể lại gần một chút
Cung Viễn Chủy không lùi về sau, hắn chỉ muốn thuận theo tự nhiên!

Phượng Thần Hy chính là nhân cơ hội lúc Cung Viễn Chủy xuất thần này, thừa cơ đem túi ám khí ra sau lưng Cung Viễn Chủy, bất động thanh sắc buộc về vị trí cũ của nó
Mặc dù muốn trêu chọc Cung Viễn Chủy nhưng nàng cũng không có quên bản thân muốn làm cái gì
Thượng Quan Thiển đứng một bên sớm đã nhìn đến trợn mắt há mồm, nàng hoàn toàn không nghĩ đến Phượng Thần Hy vậy lại sử dụng mỹ nhân kế!!!?
Cung Viễn Chủy mặc dù chọn Phượng Thần Hy làm tân nương nhưng hắn đến cùng vẫn là một thiếu niên chưa cập quan!!!
Còn Phượng Thần Hy tuy là nhìn không lớn lắm nhưng khí chất trầm ổn thành thục kia không thể nhất thời nửa khắc mà luyện ra được, nàng tuyệt đối phải lớn hơn Cung Viễn Chủy một chút
Thượng Quan Thiển tự nhận bản thân không từ thủ đoạn nhưng giáo dưỡng khắc sâu vào trong xương cốt từ nhỏ khiến nàng lại không thể giống Phượng Thần Hy, nàng cư nhiên 'cầm thú' đến mức đối với một thiếu niên chưa cập quan sử dụng mỹ nhân kế!
Càng khiến Thượng Quan Thiển không thể ngờ được là Chủy Cung Cung Chủ, Cung Viễn Chủy - người ngoại trừ đối với độc dược, ám khí cùng ca ca Cung Thượng Giác thì đều không để tâm đến bất kỳ thứ gì khác, vậy mà lại trúng chiêu rồi!!!?
Thượng Quan Thiển hiện tại có chút nghi ngờ nhân sinh, Chủy Cung Cung Chủ dễ ứng phó như vậy sao?
Mới có mấy ngày, Phượng Thần Hy liền đem Cung Viễn Chủy bắt chặt lấy, so với Vân Vi Sam bắt lấy Cung Tử Vũ chỉ có hơn chứ không có kém

Mặc dù bản thân nàng biết, ở Cung Môn, người khó đối phó nhất là Giác Cung Cung Chủ Cung Thượng Giác nhưng hai vị cung chủ Chủy Cung cùng Vũ Cung, hai người có cần luân hãm nhanh như vậy không!?
Nàng cùng Cung Thượng Giác tiếp xúc chưa đến nửa ngày, nói cũng chưa nói được mấy câu còn Vân Vi Sam cùng Phượng Thần Hy lại trực tiếp bắt lấy hai người Cung Tử Vũ cùng Cung Viễn Chủy
Loại chênh lệch này khiến Thượng Quan Thiển trong lòng có chút khó chịu, sự vui sướng khi vừa mới thu thập được tình báo lúc này hầu như biến mất không thấy
Nghĩ đến Cung Thượng Giác, Thượng Quan Thiển chỉ thấy con đường phía trước mênh mông bao la, gánh thì nặng mà đường thì xa
Nhưng nàng lại không có nhụt chí ngược lại trong lòng dâng trào ý chí chiến đấu
Cung Thượng Giác là cung chủ khó ứng phó nhất trong tứ cung, tiến độ chậm một chút cũng rất bình thường, nàng tin tưởng bản thân sẽ sớm ngày xử lý được hắn
Thượng Quan Thiển đứng một bên khai thông bản thân, Phượng Thần Hy một bên khác đã đạt được mục đích, lập tức lật mặt không chút lưu tình, cực kỳ giống với một tra nữ mặc y phục là trở mặt không nhận người, đối phương còn đang hãn thân tại bầu không khí mập mờ do nàng tạo ra thì nàng đã nhanh gọn sạch sẽ mà rời đi, không có chút gì gọi là ướt át bẩn thỉu
Chỉ thấy thiếu nữ nhẹ tay phủi trên đầu thiếu niên một cái, thanh âm dịu như nước chảy tí tách từng giọt từng giọt
"Chủy công tử, trên đầu công tử có thứ gì này, ta giúp công tử phủi xuống"
Phượng Thần Hy nói dối mà mặt không đỏ tim không đập nhanh, rõ ràng trên đầu Cung Viễn Chủy chả có cái gì cả vậy mà vẫn đưa tay phủi xuống y như thật
Phủi tay xong thì tuyệt không lưu luyến lùi xuống, tạo khoảng cách an toàn với thiếu niên
"Được rồi đấy Chủy công tử"

Phượng Thần Hy vừa lùi xuống, Cung Viễn Chủy chợt cảm thấy trong lòng lạc lõng
Hồi thần lại, thiếu niên ý thức được bản thân bị đùa bỡn, có chút tức giận tới thở hổn hển, lại bởi vì thiếu nữ biểu hiện quá mức bình thản mà khó nói nên lời, chịu có thể ủy khuất nhịn một bụng tức giận
Cung Viễn Chủy lúc này nổi đóa, giọng nói lại có chút ngượng ngùng
"Nếu! nếu đã xong rồi thì đi thôi!"
Cung Viễn Chủy nói xong liền nhanh chóng quay đầu rời đi, giống như thẹn quá hóa giận mà chạy trốn chạy chết, lần này cho dù có là Cung Thượng Giác cũng chưa chắc có thể khiến hắn dừng lại
Phượng Thần Hy bật cười đi theo phía sau hắn, Thượng Quan Thiển bị xem như không khí nãy giờ đứng một bên vừa mới nhìn toàn bộ quá trình, đi đến bên Phượng Thần Hy biểu thị bội phục
"Muội muội thật lợi hại"
Phượng Thần Hy không nói gì chỉ lãnh đạm liếc nàng một cái
Thượng Quan Thiển bị đang nhìn đến tròng hơi run, tưởng bản thân lại nói sai cái gì đang tính bổ khuyết cho những gì bản thân vừa nói thì Phượng Thần Hy lại hướng nàng cười một cái
"Ta nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận