Vạn Cổ Cuồng Đế

Sáu thế lực chuẩn thánh lớn ai nấy đều dùng ánh mắt trào phúng nhìn, bọn họ chẳng quan tâm phải giết người nào, chỉ cần bọn họ vui vẻ, vậy thì giết.

Bọn họ giết người, còn cần lý do sao?

"Thật to gan."

Một âm thanh lạnh băng từ bên trong Uyển Thù lâu vang lên, theo đó ánh kiếm chém về phía Trần Tuyết đột nhiên bị đánh tan, hóa thành hư vô.

Mấy bóng người từ bên trong Uyển Xu lâu đi ra, một người cầm đầu chính là Hà Tú Nương, Chu Khánh Diêm thì đi theo sau nàng, một bước cũng không rời.

"Có ân oán thủ hận gì, có thể tìm mẹ con chúng ta, cần gì phải giết người vô

Hà Tú Nương vô cùng phẫn nộ, đây đều là mạng người a, hơn nữa còn là nhân viên của Uyển Thủ lâu, cả đời này nàng sẽ cần rứt lương tâm.

"Giết người mà thôi, muốn giết cứ giết."

Hướng Quảng Hi nở nụ cười lạnh lẽo. Nhìn thấy Chu Khánh Diêm xuất hiện, hẳn cũng không dám vọng động, dù sao đối phương cũng là tôn giả, nếu hắn dám tới gần sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.

“Là ngươi!”

Một người trung niên đến từ gia tộc đế sư tiến lên phía trước, ánh mắt sắc bén nhìn vẽ Chu Khánh Diêm.

Còn Hà Tú Nương, hẳn không thèm liếc mắt, khác nào không tồn tại vậy, một nữ nhân tay trói gà không chặt mà thôi.

Hoàn toàn không đáng để hẳn quan tâm.


"Một đám điếc không sợ súng.”

Chu Khánh Diêm nhìn đám người vây thành một vòng lớn ở bên ngoài, đang diễu võ dương oai trước của Uyển Thủ lâu, ánh mắt lạnh lẽo cực điểm.

"Ai mới là kẻ không biết sống chết, lát nữa ngươi sẽ rõ rằng. Có người nói ngươi dựa vào một kiện bát phẩm tôn khí có thể đánh ngang tay với tôn giả cảnh viên mãn? Ta thật muốn lĩnh giáo ngươi một chút, phải chăng ngươi thật sự lợi hại như vậy a.”

Người đàn ông trung niên gia tộc đế sư kia tiến lên phía trước một bước, ánh mắt nhìn về Chu Khánh Diêm càng ngày càng sắc bén, cuối cùng dường như đôi mắt hân trở thành hai thanh thần kiếm vậy, đâm mọi người không mở mắt.

"Hắn là một trong tam hùng Lan Lăng Quốc, phong hàn kiếm khách Phương Đông Nghị!"

Tịch tổ đứng trên mái hiên một tòa cao ốc, nhìn thấy người trung niên kia, sắc mặt đột nhiên kịch biến, biểu hiện trở nên nghiêm nghị.

Không chỉ có hẳn, rất nhiều người trong thành đều nhận ra người trung niên kia là ai.

Trong lúc nhất thời, từng tiếng hô không ngừng vang lên.

Đế quốc tam hùng! thật là uy danh hiển hách a, được xếp vào hàng ngũ tuyệt thế cao thủ Lan Lăng Quốc.

Vũ vương, chính là một trong tam hùng của Lan Lăng Quốc.

Bởi vậy có thể thấy được bọn họ có bao nhiêu đáng sợ.

Tuy rằng ba người đều là tôn giả cảnh viên mãn, còn chưa bước vào đại tôn cảnh. Thế nhưng ba người này đã từng chạy thoát trước cường giả đại tôn truy kích. Không nói những cái khác, dám giao thủ với đại tôn, vậy thì chỉ có người phi thường mới làm được.

"Phong hàn kiếm khách Phương Đông Nghị tự mình đến đây, Tịch Thiên Dạ không ra, e là không ai trong Uyển Thù lâu có thể ngăn cản hắn."

"Một nhân vật có thể so với Vũ vương a, cho dù uy danh người này không cường thỉnh bằng Vũ vương, nhưng cũng đáng sợ vô cùng."

Trong thành Lô Hề, rất nhiều tông môn cùng gia tộc cũng rất xúc động, so với sáu chuẩn thánh thế lực lớn, bọn họ chả là cóc khô gì.

Chu Khánh Diêm hơi khẽ cau mày, người trung niên này rất mạnh, hẳn có thể cảm nhận được có một lưỡng kiếm ý sắc bén đang khóa chặt thân thể của hắn, chỉ cần hắn hơi có dị động, thì sẽ gặp phải công kích như mưa to gió lớn.

Người này, hắn không phải đối thủ.

Chẳng lẽ muốn gọi đám người Hoa lão ra sao?

Chu Khánh Diêm có chút buồn bực, đám người Hoa lão được vừa được chủ nhân truyền thụ một phần tuyệt thế pháp quyết, bây giờ đều đã bế quan tu luyện, tìm hiểu pháp môn, chuẩn bị cho việc thăm dò di tích Thiên Lan.

"Làm sao, sợ rồi! Không dám ra tay?"

Phong Hàn kiếm khách Phương Đông Nghị cười gần nhìn Chu Khánh Diêm, khí tức trên người hắn không ngừng kéo lên, mỗi thời mỗi khắc đều trở nên mạnh mẽ.


Dường như sau một khắc, hắn sẽ phát động một đòn sấm sét, trong nháy mắt giết chết Chu Khánh Diêm.

Ngay tại Chu Khánh Diêm đang xoắn xuýt không biết có nên gọi mấy người Hoa lão phá quan ra ứng đối hay không, thì bỗng nhiên một âm thanh nhàn nhạt từ trên chín tầng trời vang lên: "Xem ra đám người các ngươi thật sự không có để lời nói của ta ở trong lòng a."

Thanh âm kia mờ mờ ảo ảo, từ trên chín tầng trời vang lên, không ngừng vang vọng khắp thành Lô Hề.

Ầm!

Theo âm thanh kia xuất hiện, đột nhiên một vệt kim quang chói mắt từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt quét ngang bầu trời, mang theo hơi thở nóng bỏng, phá tan mấy tầng cương phong, một đường ầm ầm hạ xuống.

Tình cảnh này vô cùng chấn động lòng người, dường như một văng mặt trời từ không trung rơi xuống vậy, vô cùng dọa người.

"Cái gì!"

Đột nhiên thân thể phong hàn kiếm khách Phương Đông Nghị cứng đờ. Hắn cảm nhận được một luồng khí tức kinh khủng bao phủ hẳn, dường như bị một con hồng hoang mãnh thú thời tiền sử nhìn chằm chằm vậy.

Hơn nữa vệt kim quang kia giống như sao băng rơi xuống vậy, đang nhanh chóng bay về phía hắn.

"Không..."

Phong hàn kiếm khách Phương Đông Nghị nghẹn ngào gào lên, trong mắt tràn đầy sợ hãi, hơi thở tử vong nhanh chóng bao phủ lấy hắn, đó là dấu hiệu sinh mệnh bị uy hiếp.

Ánh lửa trong con mắt hắn càng lúc càng lớn, hắn muốn tránh né, thế nhưng lại không thể cử động, dường như thân thể này không phải của hẳn vậy.

Hắn biết, đó là bởi vì tốc độ sao băng quá nhanh, còn tốc độ của hẳn quá chậm.

Đột nhiên hắn phát hiện tốc độ ngôi sao băng kia đã vượt qua tốc độ tư duy của hẳn.

Ầm ầm ầm!

Ánh lửa xẹt qua, ở trên bầu trời lưu lại một đường lửa thật dài, hung hăng va chạm trên mặt đất, dường, như thiên thạch va vào Trái Đất vậy, gây nên tầng tầng sóng nhiệt, bao phủ khắp nơi.


Nếu không phải sau khi đi tới di tích Thiên Lan, thành Lô Hề đã bị một lưỡng sức mạnh thần bí gia trì, e là toàn bộ thành trì đã bị cú va chạm này hóa thành phế tích, mà dân chúng trên đường phố cũng chỉ là bị sóng nhiệt quét bay ra ngoài, không một ai tử thương.

Nhưng có một ngoại lệ là Phương Đông Nghị, hắn chính là mục tiêu duy nhất bị công kích, thân thể hắn cứng đờ, trong mắt tràn đãy sợ hãi cùng tuyệt vọng, tiếp đó cả người hẳn đần dần hoá thành không khí, dường như một cái ảo ảnh vậy, từ từ biến mất.

Cuối cùng, hắn hoàn toàn biến mất, ngay cả một chút tro bụi cũng không lưu lại.

"Cái gì"

Sáu đại chuẩn thánh thế lực, ai nấy đều sắc mặt kịch biến, một trong tam hùng của Lan Lăng Quốc phong hàn kiếm khách Phương Đông Nghị, cứ như vậy bị người khác giết chết rồi.

Rất nhiều người ngây ngốc đứng tại chỗ, không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì.

Một bóng người từ trên chín tầng trời chậm rãi xuống, dường như tiên nhân giáng trần, từng bước một giáng lâm thế gian, kim quang rực rỡ bao phủ cả người hắn, thần thánh, trang nghiêm, chói mắt đến cực điểm.

"Tịch Thiên Dạ!"

"Đó là Tịch Thiên Dạ!"

Tất cả mọi người đều nhận ra, đó là Tịch Thiên Dạ.

Là đệ nhất tuyệt thế thiên tài Tịch Thiên Dạ thành Lô Hề.

Hắn đến từ trên chín tầng trời, dường như chúa tể trong thiên địa, mờ ảo xuất trần, không nhiễm khói lửa nhân gian.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận