Những thế lực đỉnh tiêm trên Nam Man Chỉ Địa suy tính ra rất nhiều vấn đẽ, căn nhắc các mặt lợi và hại, nhưng các tu sĩ và đệ tử phổ thông của các môn đồ không suy nghĩ nhiều như thế, nhìn thấy Tịch Thiên Dạ quét ngang vô địch, khiến cho đám thiên kiêu cường giả của Hắc Bạch thần thành đại biểu từng người gào thét hưng phấn, biểu cảm rất xúc động và tự hào.
Đã bao giờ mà tu sĩ trên Nam Man Chỉ mày nở mặt như lúc này.
Một ít tu sĩ trẻ tuổi nóng nảy gào thét lên.
Nào là thiên tài của Nam Man Chỉ Địa không thể so được với thiên tài của Hắc Bạch Thần Thành, nào là thế hệ trẻ tuổi của Nam Man Chỉ Địa chỉ là vật làm nền ở Thôi Xán Chỉ Tinh.
Nào là Nam Man Chỉ Địa không có khả năng xuất hiện tuyệt thế thiên tài
Đánh rắm!
Tất cả chỉ là đánh rắm.
Tịch Thiên Dạ đã dùng hành động để chứng minh sự thật này.
Linh Thừa Nguyên ngơ ngác nhìn lên màn ảnh trên bầu trời, trong đầu trở nên trống rỗng, không biết đang suy nghĩ thứ gì.
Điên rồi!
Làm sao Tịch Thiên Dạ lại bá như vậy chứ.
Không có đạo lý... Giả, nhất định là giả.
Hắn không tin được là Tịch Thiên Dạ lại mạnh đến như thế được chứ.
Chức Diễm Tâm của Kim Diễm Linh tộc mang huyết mạch của Tổ Thần cũng bị hắn đánh bại, mạnh tới mức không thể tưởng tượng.
Hắn không muốn tin tưởng sự thật tàn khốc này.
Mặt khác, ánh mắt của những người trẻ tuổi của thần mạch nhân tộc có trào phúng, thậm chí có từng cả phẫn nộ.
Nếu như không phải do Linh Thừa Nguyên thì thần mạch nhân tộc cũng không ôm ba thứ hạng đầu đếm ngược trong giải đấu Thôi Xán Chỉ Tinh, trở thành sự sỉ nhục trong lịch sử.
Chuyện cho tới bây giờ thì việc Linh Thừa Nguyên bí mật ám toán Tịch Thiên Dạ đã bị điều tra rõ ràng, không có khả năng giấu diếm được tổ chức tình báo của thần mạch nhân tộc.
Nếu như Linh Thừa Nguyên không hèn hạ vô sỉ mà làm theo quy củ như bao người khác thì thần mạch nhân tộc cũng không cần cõng nỗi sỉ nhục lớn đến như vậy.
Tại không gian chiến đấu thứ sáu tham dự Thôi Xán Chi Tinh, Linh Phu Anh cũng bị đào thải ra, trùng hợp trông thấy Tịch Thiên Dạ đánh bại Chúc Diễm Tâm, hình ảnh một mình đánh giết một trăm cường giả của Hắc Bạch thần thành, khuôn mặt âm trầm ngưng trọng cực điểm.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ rằng, Tịch Thiên Dạ lại làm đến tình trạng như thế.
Lúc trước Linh Lan Nặc nói hẳn rất mạnh, hắn cũng không để ý lầm, dù sao một tên tu sĩ trẻ tuổi trên Nam Man Chỉ Địa cho dù rất mạnh chắc cũng không dữ dội lắm.
Nhưng mà làm ao miêu tả Tịch Thiên Dạ chỉ bằng hai từ rất mạnh được, mạnh đến biến thái thì có.
Những người bạn của Linh Lan Nặc đang muốn kiếm một cái lỗ mà chui xuống, giờ này khắc này bọn hắn mới hiểu được một câu rất mạnh kia của Linh Lan Nặc là mạnh tới mức nào.
Kỳ thật, tất cả mọi người không biết rằng.
Kinh hãi và kinh ngạc không chỉ có bọn hẳn, mà còn có cả Linh Lan Nặc.
Sự mạnh mẽ của Tịch Thiên Dạ cũng đã vượt xa khỏi trí tưởng tượng eo hẹp của nàng, khi gặp Tịch Thiên Dạ lần đầu cũng không có mạnh như vậy, hái một Thánh Nhân quả cũng bị ma thú bên trong Cửu Tầng cốc làm cho trọng thương.
Nhưng mà nửa tháng không gặp, Tịch Thiên Dạ đã bá đến mức này.
"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, vĩnh viễn đừng khinh thường người khác, nhất là một người mà ngươi không hiểu rõ."
Linh Thiên Điêu lườm bọn Linh Phu Anh thản nhiên nói.
"Thiên Điêu đại ca, tên Tịch Thiên Dạ mạnh cỡ nào thế, chắc sẽ không có thể có thể so sánh với “Thánh Hoàng cảnh.”
Linh Phu Anh e dè hỏi.
Linh Thiên Điêu nghe vậy, hơi khẽ cau mày, gương mặt hiện ra vẻ trầm tư, Hiển nhiên ngay cả hắn cũng không chắc chắn lắm.
“Hẳn là không có mạnh như Thánh Hoàng cảnh đâu, trừ phi Tịch Thiên Dạ vẫn còn ẩn dấu thực lực."
Sau một hồi Linh Thiên Điêu lắc lắc đầu nói.
“Thánh Hoàng cảnh ở bên trong Hắc Bạch thần thành chính là tầng lớp cao tăng, toàn bộ Hắc Bạch thần thành cũng không có mấy người.
Chênh lệch giữa Thánh Hoàng cảnh và Thánh Vương cảnh tương đối lớn, còn chênh lệch lớn hơn Thánh Nhân cảnh và Thánh Vương cảnh.
Ngay cả Thánh Hoàng mạnh nhường nào thì một câu cũng không thể miêu tả được.
Mười ba đại lãnh chúa bên trong Ma Hải thâm uyên chính là tu sĩ Thánh Hoàng cảnh.
Ở bên trong Thiên Lan Di Tích thì Thánh Hoàng cảnh có thể so với Đại Thánh cảnh trên Nam Man Chỉ Địa.
Đương nhiên nhất định phải ở bên trong Thiên Lan Di Tích, dưới tình huống thế giới bị hạn chế pháp tắc.
Nếu là ở trong thế giới bên ngoài, có thiên địa pháp tắc gia trì, Đại Thánh sẽ tương đối đáng sợ và khủng bố.
Đừng thấy lúc Tịch Thiên Dạ đánh bại Chúc Diễm Tâm rất nhẹ nhàng, nhưng Chúc Diễm Tâm cũng chỉ vừa mới bước vào Thánh Vương cảnh mà thôi, ở bên trong Thánh Vương Cảnh chính là tồn tại hạng bét.
Mà cách Tịch Thiên Dạ đánh bại Chúc Diễm Tâm là dựa vào chính là một hoả chủng áp chế, có lẽ chỉ là thuộc tính khắc chế mới giành thẳng lợi được nhẹ nhàng như vậy.
Những người khác nghe vậy, cũng là khế gật đầu, bọn hắn không phải là chưa từng thấy qua tu sĩ Thánh Hoàng cảnh, trên thân Tịch Thiên Dạ không có khí tức đáng sợ vô song kia của Thánh Hoàng cảnh.
"Đáng giận!"
Trong lòng Tước Vân Đồng thầm hận, Chúc Diễm. Tâm và Nghiêm Sùng Hi tự mình ra mặt mà cũng không đánh bại được Tịch Thiên Dạ, ngược lại bị hắn dương danh lập vạn, danh chấn toàn bộ Hắc Bạch thần thành.
Không gian chiến đấu số bảy, Tịch Thiên Dạ cũng không có xuất hiện nữa, ngay cả người dự thi ở trong đó cũng không có ai có can đảm dám đi tìm kiếm hắn.
Giải thi đấu đang tiếp tục, sau khi Chúc Diễm Tâm cùng Nghiêm Sùng Hỉ bị đào thải, ở trong không gian chiến đấu số bảy cũng không có cao thủ quá mức cường đại. Man Thiên Phong lại trở thành người mạnh nhất trong không gian chiến đấu số bảy ngoài Tịch Thiên Dạ.
Sau khi hẳn càn quét, người tham gia trong không gian chiến đấu số bảy không còn quá nhiều, đồng thời thì vòng cũng đang thu nhỏ không ngừng, không ngừng xe dịch vào trong thành trì. Khi khu thứ bảy chỉ còn một người là kết thúc.
Kỳ thật, trước khi kết thúc thì kết quả chiến đấu trong không gian cũng đã được ấn định, cơ bản không có thay đối gì, chỉ còn chờ nó kết thúc mà thôi.
Ngược lại bên trong chín đại không gian chiến đấu, cảnh tượng chiến đấu ngày càng đặc sắc. Hút lấy toàn bộ sự chú ý, không gian chiến đấu số bảy vốn đang được chú ý đã không còn người nào quan tâm.
Đang ở thời điểm giai đoạn thứ nhất đấu chiến ranh tài sắp kết thúc, một tin tức làm khiếp sợ toàn bộ Hắc Bạch thần thành bỗng nhiên truyền ra từ Đấu Chiến cung. Đấu chiến không gian thứ nhất bởi vì không còn có đối thủ cạnh tranh mà sớm kết thúc.
"Cái gì! Sớm kết thúc? Toàn bộ người dự thi trong đệ nhất đấu chiến không gian toàn bộ đều bị loại sạch rồi?"
“Trời ạ... Khoảng cách Thôi Xán Chỉ Tinh kết thúc còn có thời gian mười ngày lại có người giết sạch người dự thi trong đấu chiến không gian, ai mà mạnh mẽ và hung tàn như thế?”
"Không thể nào, tình huống như thế này trong lịch sử cũng chưa diễn ra được mấy lần, thế mà bị ta gặp được! Đấu chiến không gian lớn như vậy, trước khi vòng an toàn chưa thu hẹp lại, đừng nói giết sạch tất cả mọi người, dù cho tìm hết tất cả mọi người ra còn khó khăn hơn."
Dù sao đấu chiến không gian có thượng cổ Thần trận hạn chế, thánh niệm và tầm mắt bao trùm bị hạn chế, cao nhất cũng chỉ có 50 cây số mà thôi. Có thể giết sạch mọi người thì người kia chẳng những mạnh mẽ, thực lực về điều tra và truy tung càng biến thái hơn.