Hiện tại tất cả bọn hắn đứng ra chống lại Hắc Bạch thần thành, đó là vì muốn đạt được Thiên Lan thần đồ.
Nhưng nếu không có Thiên Lan thần đồ, tu sĩ Nam Man đại lục sẽ thật sự không cùng di tích Thiên Lan mậu dịch nữa sao?
Dĩ nhiên là không có chuyện đó... Nam Man đại lục lớn như vậy, thế lực phong phú, ngươi không nguyện ý mậu dịch với di tích Thiên Lan thì thế lực khác nguyện ý, ngươi lại có thể làm gì.
Huống chỉ bảo vật trong di tích Thiên Lan tại Nam Man đại lục lại càng khan hiếm, không thể thật sự đoạn tuyệt liên hệ với di tích Thiên Lan.
Kỳ thật, lực uy hiếp của Nam Man liên minh cũng không mạnh như bọn hắn tướng. Bị Hắc Đồng thánh quân nói toạc ra khiển sắc mặt của rất nhiều tu sĩ Nam Man liên minh đều vô cùng khó coi.
Liên quan tới bí ẩn của Thiên Lan thần tông, vùng cấm địa cùng Thánh địa cổ xưa nhất, nghe nói nó là chỗ ở của thần linh, ai lại không muốn đi chứ?
Nói không chừng chỉ cần tùy tiện nhặt một vài đồ vật tại Thiên Lan thần cung cũng đều là chí bảo vô thượng.
Tất cả mọi người nhìn về phía Hắc Bạch thành chủ, yên lặng chờ đợi quyết định của hẳn, hiển nhiên quyết định của hẳn mới là quyết định cuối cùng.
Hắc Bạch thành chủ không để ý đến Hắc Đồng thánh quân, vấn đề mà Hắc Đồng thánh quân nghĩ tới, hắn há lại không nghĩ ra.
Hắn chưa từng để ý tới thái độ của Nam Man đại lục, trong mắt hẳn đó căn bản không phải là vấn đề.
Điều mà hắn thực sự lo lắng chính là thâm uyên ma tộc, Thiên Lan thần đồ chia làm sáu quyển, hai cuốn tại di tích Thiên Lan, hai cuốn tại thâm uyên ma. hai cuốn tại Nam Man đại lục.
Theo lý thuyết, Thiên Lan thần đồ không thể tụ tập hoàn chỉnh, thế mà trong vòng một ngày toàn bộ chúng đều xuất hiện tại Hắc Bạch thần thành
Hiển nhiên là mọi chuyện không thể đơn giản như vẻ bề ngoài được.
Cuốn Thiên Lan thần đồ của Nam Man đại lục xuất hiện thì thôi, nhưng ma nữ tủy tiện đưa hai cuốn Thiên Lan thần đồ của thâm uyên ma giới cho Tịch Thiên Dạ, nếu nói bên trong không che giấu cái gì thì hắn không tin.
Rất có thể Thiên Lan thần đồ xuất hiện, không phải chuyện gì tốt, ngược lại chính là thòng lọng của thâm uyên ma tộc.
Không ai thấy trong mắt Hắc Đồng thánh quân lóe lên một tia hào quang quỷ dị, hắn nhìn Hắc Bạch thành chủ còn đang do dự nói:
"Linh Xích Thiên, dù nó thực sự là thòng lọng của thâm uyên ma tộc, chúng ta cũng không có đường khác để đi. Chúng ta đều rõ tình huống hiện tại ác liệt thế nào, ngươi có biện pháp khác sao?”
"Chỉ có xông vào Thiên Lan thần cung, có lẽ mới có khả năng chuyển cơ. Hơn nữa Thiên Lan thần cung chính là nơi tổ tông lưu lại đồ vật, cái khác ta không. đám khẳng định, nhưng có thể khẳng định tổ tông chắc chẩn sẽ không hại chúng ta.”
Hắc Bạch thành chủ kinh ngạc nhìn Hắc Đồng thánh quân, hắn không ngờ Hắc Đồng thánh quân có thể nghĩ đến nghỉ hoặc lớn nhất trong lòng hắn.
Xem ra Hắc Đồng thánh quân cũng không bị bảo vật trong Thiên Lan thần cung đánh mất lý trí.
Nghĩ đến đây, lời nói của Hắc Đồng thánh quân lại có thêm mấy phần trọng lượng trong tâm lý Hắc Bạch thành chủ.
Toàn bộ sinh linh Hắc Bạch thần thành đều nhìn Hắc Bạch thành chủ cùng Hắc Đồng thánh quân, mặc dù bọn hẳn không biết được tình huống cụ thể, nhưng từ cuộc đối thoại của hai người cũng có thể nghe ra, hiện tại tình thế của di tích Thiên Lan tương đối nghiêm trọng, không ngờ lại có thể khiến hai nhân vật đính phong nhất di tích Thiên Lan cùng đưa ra kết luận như vậy.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Hắc Bạch thần thành trở lên vô cùng nặng tru, bọn hẳn sinh hoạt trong Hắc. Bạch thần thành nên không thể cảm giác được mối nguy đến từ bên ngoài, thật không ngờ nó đã đến gần như thế.
Hắc Bạch thành chủ nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, rốt cục quyết định mà nói:
"Tịch Thiên Dạ, bổn thành chủ nguyện ý bỏ ra nhiều tiền để mua Thiên Lan thần đồ cùng nguyên lực thần châu, ngươi có bằng lòng hay không?”
Ánh mắt hắn đạm mạc, trên người không tản ra bất kỳ uy thế gì, hắn nhìn Tịch Thiên Dạ nói chuyện như hai người bình thường đang giao dịch.
Dù là Thiên Lan thần đồ hay nguyên lực thần châu, Hắc Bạch thần thành đều bắt buộc phải có
Nhất là nguyên lực thần châu thuộc về Thiên Lan thần nữ kia, nó có thể trực tiếp tăng cường lực lượng cho Hắc Bạch thần thành, không cần nói cũng biết tầm quan trọng của nó.
"Không có hứng thú”
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Bán nguyên lực thăn châu thì hắn không có ý kiến, nhưng Thiên Lan thần đồ, hãn còn trông cậy vào tài nguyên trong Thiên Lan thần cung có thể giúp hắn đột phá đến hồn độn Nguyên Anh, há có thể giao ra vật này.
Hắc Bạch thành chủ nghe vậy khẽ nhíu mày, những người khác cũng kinh ngạc nhìn Tịch Thiên Dạ, không ngờ hắn dám trực tiếp cự tuyệt Hắc Bạch thành chủ như thế. Hẳn là hắn không biết Hắc Bạch thành chủ chính là chúa tế của toàn bộ di tích Thiên Lan sao?
"Ha ha, nói nhảm với hắn gì, không nguyện ý thì chúng ta liền cướp."
Hắc Đồng thánh quân cười ha ha, tiến lên từng bước một.
Lần này Hắc Bạch thành chủ không tiếp tục ngăn cản, chỉ than nhẹ một tiếng rồi không nói gì thêm.
"Thành chủ đại nhân?"
Tu sĩ Nam Man đại lục vẫn có chút không cam lòng nhìn Hắc Bạch thành chủ, rất nhiều người đều muốn nói lại thôi.
Hắc Bạch thành chủ nhìn những tu sĩ Nam Man đại lục đó, thản nhiên nói.
"Thiên Lan thần cung vô cùng đặc biệt, chính là tố địa của toàn bộ sinh linh trong di tích Thiên Lan, tất cả người ngoài đều không được phép vào bên trong”
Những tu sĩ Nam Man đại lục đó nghe vậy, sắc mặt toàn bộ đều khó coi, hiển nhiên liên quan tới cơ duyên tại Thiên Lan thần cung, Hắc Bạch thần thành không cho phép bọn hắn nhúng chàm.
Tộc lão Lôi thị nhất tộc thấy bầu không khí không ổn định giơ khế lệnh lên nói tiếp, Nhưng Hắc Bạch thành chủ chỉ nói một câu đã chặn họng lão.
“Về sau tu sĩ Nam Man đại lục đến di tích Thiên Lan mậu dịch thì chúng ta tự động nhường ra 5% lợi ích”
Lời vừa nói ra khiến tất cả tu sĩ Nam Man đại lục đều hơi run run, ngay sau đó toàn bộ đều vui mừng quá đỗi.
5% lợi ích nhìn như không nhiều.
Nhưng lượng giao dịch của Nam Man đại lục và di tích Thiên Lan vô cùng khủng lồ, 5% cũng là một con số tương đối lớn. Rất nhiều thế lực trên Nam Man đại lục đều âm thầm mừng rỡ, không ngờ Hắc Bạch thần thành sẽ nhượng bộ lớn như thế, trước kia mà muốn Hắc Bạch thần thành nhường ra lợi ích là việc khó như lên trời.
Trong lúc nhất thời, tất cả thế lực trên Nam Man đại lục đều không nói gì nữa.
Ngay cả người Lôi thị nhất tộc cũng ngậm miệng không nói.
Đi tới Thiên Lan thần cung vốn là một hy vọng xa vời, xác suất thành công rất thấp. Nhưng 5% lợi nhuận lại là chỗ tốt thực sự, căn bản là không có ai muốn cự tuyệt.
Hắc Đồng thánh quân bước từng bước đến chỗ đám Tịch Thiên Dạ, trên mặt là nụ cười gằn.
Thiên địa im ắng, không còn ai đứng ra nói chuyện giúp Tịch Thiên Dạ.
"Ta biết ngay là không thể trông cậy vào Nam Man liên minh rắm chó này mà”"
Cố Vân thấp giọng thầm mảng.
Cái gì mà chỉ cần là người của liên minh thì sẽ được liên minh bảo hộ, cùng tiến cùng lui, toàn bộ đều là cẩu thí.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, không ít người khế thở dài một cái, hiển nhiên đám Tịch Thiên Dạ đã lâm vào tuyệt cảnh.
“Ha ha, Tịch Thiên Dạ, ngươi cũng có ngày hôm nay.”
Công Tôn Vô Dịch cười ha ha, trong mắt tràn đầy thoải mái.
Hãng Dương đế tử cũng hừ lạnh một tiếng, sự ghen ghét đối với Tịch Thiên Dạ cũng đã hơi cân bằng lại.
Nhóm bạn của Tịch Thiên Dạ, thì sắc mặt đều kịch biến, ai cũng không ngờ, sau khi Hắc Bạch thành chủ ra ngoài, vận mệnh của hắn vẫn không thể thay đổi.
"Linh Hắc Đồng, lá gan của ngươi cũng không nhỏ, Tịch Thiên Dạ chính là truyền thế Thần tử của thần tông, phạm thượng chính là tội chết."
Vào thời điểm tất cả mọi người còn đang cảm thấy tiếc cho Tịch Thiên Dạ thì một thanh âm băng lãnh đột nhiên vang lên.