Tiếp đó, bốn người nhanh chóng quét sạch đồ ăn trước mắt, sau đó ba người Trần Mộc đều rời đi, vùi mình tu luyện.
Đôi mắt đẹp của Hàn Giang Tuyết nhìn theo ba bóng lưng rời đi, hơi cúi đầu xuống, ánh mắt lộ ra chút đấu tranh, sau đó dường như đưa ra quyết định nào đó, quay người rời khỏi.
Trần Mộc lại đi vào Đồng Nhân Tháp tu luyện!
Bây giờ cảnh giới của hắn đã tăng lên, cuối cùng cũng vượt qua tầng 48 mãi không công phá được.
Hắn đi vào tâng 49 của Đồng Nhân Tháp. Trong tầng 49, tất cả Đồng Nhân xuất hiện đều có tu vi tầng thứ chín cảnh giới Thông Thiên, hơn nữa số lượng vẫn là một trăm người.
Đội hình như vậy, cho dù là cường giả cảnh giới Thần Tàng đến cũng thấy da đầu tê dại, không dám cứng đối cứng.
Mà Trần Mộc thì không hề có ý lùi bước, cầm kiếm xông lên.
Sau một phen chém giết đẫm máu.
Đến tận nửa đêm, Trần Mộc mới kéo những vết thương đầm đìa máu ra khỏi Đồng Nhân Tháp.
Tu luyện điên cuồng như vậy diễn ra hàng ngày.
Mà bên kia, Trình Vũ Hiên và Hạ Chỉ Lan cũng không thả lỏng chút nào.
Cứ đến nửa đêm là hai người lại đây vết thương, kéo lê thân thể mỏi mệt trở lại Linh Điện.
Mặc dù Trần Mộc không biết họ tu luyện ở đâu, nhưng cũng có thể đại khái đoán được chỗ bọn họ tu luyện cũng hung hiểm không kém gì Đồng Nhân Tháp!
Về phần những đệ tử Linh Điện khác, Trần Mộc cũng từng có tiếp xúc với họ, từ khi biết tình cảnh trước mắt của Linh Điện, tất cả mọi người đều vô cùng chăm chỉ.
Ngược lại là Hàn Giang Tuyết thì không biết chạy đi đâu, mấy ngày Trần Mộc đều không nhìn thấy tung tích của nàng.
Ngày hôm đó, vào lúc giữa trưa.
Ánh mặt trời cực nóng xuyên qua tầng mây, từng tia nắng hắn xuống nướng chín mặt đất, trong không khí tràn ngập cảm giác khô nóng.
Mấy đạo quang ảnh rực rỡ lướt qua bầu trời, cuối cùng đi đến Thiên Điện phong.
Người cầm đầu trong đó Trần Mộc cũng không lạ lãm gì, chính là thanh niên áo tím lúc trước đến gây chuyện với Trần Mộc lại bị Hàn Giang Tuyết chấn nhiếp trở về, Điền Nguyên.
Mà giờ khắc này, hình như Điền Nguyên đến tìm người nào đó, vừa vào địa bàn Thiên Điện liền đảo mắt ngó xung quanh, sau khi nhìn thấy thanh niên cao lớn tuấn mỹ ngồi xếp bằng tu luyện trên liên hoa đài thì sắc mặt lập tức lộ vẻ mừng rỡ như điên.
"Chu Lỗi sư huynh, cuối cùng huynh cũng về rồi!"
Điền Nguyên lập tức bước nhanh về phía đó, vừa đi vừa nói.
Người trẻ tuổi được gọi là Chu Lỗi sư huynh kia hơi ngước mắt lên nhìn đối phương, sau đó kinh ngạc cười nói: "Hóa ra là Điền Nguyên, ta vừa hồi tông ngươi đã lo lắng tới tìm ta như vậy, có chuyện gì sao?”
"Chu Lỗi sư huynh, trong thời gian huynh không ở đây, tông môn đã xảy ra mấy chuyện lớn!”
Điền Nguyên trầm giọng nói, tiếp đó, hắn liền xích lại gần, kề sát vào tai Chu Lỗi thâm thì mấy câu
Sau khi nghe xong, sắc mặt Chu Lỗi có chút thay đổi, đôi mắt lộ ra ánh sáng lạnh thấu xương, nói: “Ngươi nói là, tiểu thử lấy được Ấn Thần nhậm chức Tông chủ Thất Huyền Tông đã nhập tông, lại còn ở trong Linh Điện?"
"Đúng vậy Chu sư huynh, nghe nói bây giờ hắn đang tu luyện ở Đồng Nhân Tháp, đây chính là cơ hội tốt của chúng ta! Giết chết hắn trong Đồng Nhân Tháp, thần không biết quỷ không hay, chẳng phải là quá thích hợp sao!" Điền Nguyên cười nhạt nói, ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong.
Chu Lỗi âm thầm cười một tiếng, ánh mắt có chút nghỉ ngờ nhìn Điền Nguyên: "Tiểu tử ngươi mà tốt bụng vậy sao? Nếu đã biết như vậy sao còn cố ý nói với ta mà không tự mình ra tay?”
Chu Lỗi không ngu, thứ đồ tốt như Ấn Thần nhất định là có rất nhiều người áo ước, bao gồm cả Điện chủ của bọn họi
"Chu Lỗi sư huynh, thực lực của tiểu tử kia có chút kì lạ, nghe nói bây giờ hắn đã xông đến tầng 49 của Đồng Nhân Tháp rồi, huynh cũng biết Đồng Nhân ở tầng 49 đều có tu vi tầng thứ chín cảnh giới Thông Thiên, ta đánh không lại cho nên mới tìm huynh hỗ trợ mà, chỉ cần lúc đó đoạt được bí tàng rồi chia cho ta chút chỗ tốt là được.” Điền Nguyên cười xấu xa.
Chu Lỗi trầm tư một chút, tầng 49 Đồng Nhân Tháp? Xem ra, tên đệ tử mới này cũng có chút thực lực! Như vậy chẳng trách Điền Nguyên lại tới tìm hắn hỗ trợ, với thực lực bây giờ của Điền Nguyên, đừng nói là tầng 49 Đồng Nhân Tháp, có khi tâng 40 còn không lên được ấy chứ.
"Đi thôi, đi gặp xem sao!" Chu Lỗi đứng dậy, thản nhiên nói.