Tốc độ nói chuyện của ông ta không nhanh, nhưng lại có một dáng vẻ uy nghiêm, đáng sợ, khiến người ta không rét mà run, sợ hãi dập dờn.
Tất cả mọi người đều thấy được, bây giờ trong lòng Vạn Trọng Sơn đang chất chứa lửa giận đến ngút trời.
Lục Bàn cảm nhận linh khí trong đất trời xung quanh mình thay đổi, sắc mặt hắn ta rõ ràng hơi trắng bệch, nhưng hắn ta vẫn cố gắng bình tĩnh, xoay người lại nói với Vạn Trọng Sơn: "Vạn Tông chủ, hội võ Tam Tông đã kết thúc, chẳng lẽ ông muốn giữ mấy người Thất Huyền Tông bọn ta! Nếu là như vậy, ngày mai tất cả mọi người ở Thất Huyền Tông sẽ giết tới sơn môn của Linh Tiêu Tông đấy!"
Người nắm quyền của các thế lực lớn ở đó đều nuốt một ngụm nước bọt, một khi hai đại tông môn khai chiến thì chắc chắn sẽ máu lửa cả ngày, hài cốt chất đầy!
Vạn Trọng Sơn cười lạnh nói: "Bạch Tông chủ uy hiếp bản tọa thì thôi đi, ngươi cũng muốn uy hiếp bản tọa à, ông tưởng bản tọa mềm yếu vô dụng sao? Tôm tép gì đó cũng có thể bắt nạt, làm mưa làm gió trên đầu Linh Tiêu Tông chúng ta à!"
"Hôm nay bản tọa nói thẳng luôn, bản tọa sẽ không truy cứu đệ tử nội môn của Thất Huyền Tông! Nhưng ngươi, nhất định phải để mạng lại đây, bản tọa đã nhịn ngươi lâu rồi, ngươi không chết thì bản tọa theo họ của ngươi!"
Vừa nói xong, trong lòng những người có mặt ở đây đều kinh hãi, Vạn Trọng Sơn định tru diệt một cường giả cảnh giới Vạn Pháp thật đấy à?
Nhưng mà, nghĩ lại cũng không thấy ngạc nhiên, Bạch Đỉnh Thiên từ xa đánh tới bản bộ của Thất Huyền Tông, nếu Vạn Trọng Sơn còn không phản kích lại thì cho dù giành được bao nhiêu thành tựu trong hội võ Tam Tông lần này, ông ta vẫn sẽ trở thành một trò cười, bị người ta cười nhạo.
Dù sao, đệ tử nội môn đã vậy rồi, dám một mình đấu với một tông, mà người làm tông chủ thì ông ta đây, uy nghiêm là thế nhưng lại bị người khác khiêu khích, Lục Bàn cũng dám lên mặt với ông ta, chỉ còn thiếu nước đi vệ sinh trên đầu của ông ta nữ thôi.
Nếu không báo thù này, người khác còn tưởng các nhân vật cao cấp ở Linh Tiêu Tông chỉ ăn mềm sợ cứng, đụng phải Thất Huyền Tông thì đều phải ngoan ngoãn chịu thual
Lúc này đây, rõ ràng Lục Bàn hơi hoảng rồi, môi hắn hơi tái nhợt, nhưng hắn vẫn cố gắng bình tĩnh, hung tợn gầm lên: "Vạn Trọng Sơn, ông có muốn hai tông khai chiến không?”
"Hai tông khai chiến?"
Vạn Trọng Sơn bật cười, trong đáy mắt có vẻ điên cuồng nổi loạn.
"Ngươi chỉ biết bám lấy tấm da hổ là Thất Huyền Tông rồi đứng đây giả vờ giả vịt! Ngươi có là gì, tưởng ông đây mặc áo kim bào tông chủ này thì văn minh hay sao? Ông cởi bộ quần áo này ra thì chẳng khác lưu manh là mấy!"
"Ngươi có tin không, hôm nay ông đây sẽ giết ngươi, ngày mai mặt trời vừa lên, khai chiến liền khai chiến, đệ tử nội môn dám tới đây, bọn ta sẽ làm chủ chứ sợ gì bọn ngươi.”
Vạn Trọng Sơn gầm nhẹ nói.
"Tông chủ thoải mái quá!" Lúc này đây, Trần Mộc cũng bị lời nói và hành động của Vạn Trọng Sơn làm cho kinh ngạc.
Hắn cũng không ngờ rằng, hôm nay Vạn Trọng Sơn lại trở nên như thết
Trông lão già này cũng đàn ông ghê nhỉ!
Nói đến mức này rồi, trong lòng Lục Bàn cũng thấy hoảng sợ, tay chân lạnh lẽo, tròng mắt không giấu nổi kinh hoảng.
Hắn ta không ngờ rằng, Vạn Trọng Sơn thật sự dám giết mình!
Hắn ta là trưởng lão của Thất Huyền Tông kia mà, huống hồ Bạch Đỉnh Thiên cũng vừa mới nói, nếu người của Thất Huyền Tông bị tổn thương, ngày mai ông ta sẽ dẫn người tới giết Linh Tiêu Tông mài
Thế mà bây giờ, Vạn Trọng Sơn lại càng tức giận hơn, ngồi ở vị trí người đứng đầu một tông, không phải ông ta nên bình tĩnh trầm ổn, lấy đại cục làm trọng sao?
Lúc này đây, Hàn Giang Tuyết và tất cả trưởng lão lặng yên lao tới từ bốn phương tám hướng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về Lục Bàn.
Gốc gác của Linh Tiêu Tông cũng không hề thua kém, cường giả ở cảnh giới Vạn Pháp cũng có bảy, tám vị. Hơn nữa, Vạn Trọng Sơn và Hàn Giang Tuyết đều là cường giả tối đỉnh ở cảnh giới Vạn Pháp, muốn giết Lục Bàn cũng là chuyện dễ dàng, mỗi người một quyền là có thể đè bẹp gã Lục Bàn xuống đất!
Mà giờ đây, Vạn Trọng Sơn cũng chậm rãi đứng dậy khỏi chiếc ghế vàng, sát ý khủng bố nhưng ngưng tụ thành thật, tràn ngập trong đất trời, sợ đến nỗi các đệ tử của Thất Huyền Tông đều hoảng hồn.
Mà Lục Bàn nhìn thấy tình cảnh đó cũng nuốt một ngụm nước bọt, quyết định thật nhanh, linh lực của hắn ta bùng nổ, điên cuồng muốn thoát ra khỏi Linh Tiêu Tông.
Thấy vậy, Vạn Trọng Sơn cười nhạo: "Hôm nay, nếu ngươi có thể chạy thoát được thì ông đây sẽ tự sát trước mặt mọi người cho ngươi xem!"
"Giết cho ta!"
Vạn Trọng Sơn dữ tợn gầm lên.