Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Phương Thanh Điệp và Vạn Lam đồng thời giật mình, sau đó nhìn Trân Mộc, cả hai người họ đều không ngờ rằng tính mạng của cha Trần Mộc đang nằm trong tay hoàng đế Ninh Quốc.

Trần Mộc thần sắc bình tĩnh, nhìn hoàng đế Ninh Quốc, trầm giọng nói: "Đường Hạo Thiên, chúng ta đã không còn là trẻ con ba tuổi nữa. Đi về cùng ngươi, liệu ta còn đường sống sót không?"

"Nếu ta còn sống, cha ta còn có hi vọng, nhưng nếu ta cùng ngươi trở về, cha ta nhất định sẽ chết!"

Hắn biết sở dĩ hoàng đế Ninh Quốc để Trần Thiên Hải lại đến tận bây giờ không dám giết là vì sợ Trần Mộc hắn sẽ giết về Ninh Quốc, nên mới giữ mạng Trần Thiên Hải lại để đe dọa.

Nếu hắn thật sự buông tay chịu trói, đi theo hoàng đế Ninh Quốc trở về, hắn ta sẽ chẳng sợ gì nữa, cả hắn và Trần Thiên Hải đều phải chết!

Hoàng đế Ninh Quốc cười lạnh lùng: "Chẳng lẽ... ngươi làm con như vậy sao, mặc kệ sống chết của cha mình không quan tâm? Ngươi đúng là con ngoan đó Trần Mộc!"

Trần Mộc nheo mắt, cũng khế mỉm cười: “Đừng lo lắng, nếu ông ấy chết, ta sẽ lột da rút gân hết hoàng tộc Đường Thị nhà các ngươi, chém ra làm trắm mảnh, tra tấn đến chết để an ủi linh hồn cha ta trên trời!"

“Tin ta đi, ta nói được thì làm được!"


Nụ cười của hoàng đế Ninh Quốc dần cứng lại, đôi con ngươi như rắn độc khóa chặt lên người Trần Mộc, chỉ hận không thể xé xác hắn luôn.

Trân Mộc cười tủm tỉm, nhìn lại không chút sợ hãi!

Thời gian như thể đóng băng vào giây phút này.

Mối hận thù giữa hai người đã đạt đến mức không chết không thôi, một khi có cơ hội, ai cũng nóng lòng giết chết đối phương!

"Giỏi... giỏi lắm!"

“Trần Mộc, khó trách hai hoàng tử của trãẫm không đấu lại ngươi, người như ngươi đúng là biến số. Có điều, hôm nay dù ngươi có nói năng tàn nhãn đến đâu, trẫm cũng phải giết ngươi tại đây!"

"Ngươi sẽ chết!" Trên mặt Ninh Đế lộ ra vẻ hung ác!


Bất kể tâm tính hay thực lực thì tốc độ trưởng thành của Trần Mộc đều vô cùng đáng sợ. Có ai ngờ được, chỉ hơn nửa năm trước, một cường giả cảnh giới Thần Tàng có thể ép Trần Mộc phải nhẫn nhịn. Nhưng chỉ nửa năm sau, hắn có thể diệt trừ một cường giả cảnh giới Vạn Pháp tầng thứ sáu chỉ trong nháy mắt.

Tốc độ trưởng thành này khiến cho Hoàng đế Ninh Quốc cảm thấy kinh hãi, nếu không nhanh chóng tiêu diệt tên khốn này, sau này hắn sẽ thành mối họa lớn!

Rầm.

Hoàng đế Ninh Quốc. vung tay lên, linh lực mênh mông vô tận bộc phát, dao động cuồng bạo chấn động hư không, hóa ra hắn cũng đạt tới đỉnh Vạn Pháp Cảnh rồi!

"Cuối cùng cũng đánh ư?" Phương Thanh Điệp và Vạn Lam nhíu mày. Trong thất đại quốc, Ninh Quốc được trời phú cho thiên nhiên ưu đãi, nhân tài xuất hiện lớp lớp, là quốc gia thần bí nhất. Đường Hạo Thiên có thể trở thành hoàng đế Ninh Quốc, hiển nhiên cũng có thực lực võ đạo vô cùng mạnh mẽ!

"Chết đi cho trãm!" Hoàng đế Ninh Quốc bước ra, long bào bay phấp phới trong gió. Thân hình hắn ta như chùm sáng, lao vụt đi, bàn tay kia đẩy ra một hải dương màu đen ngập trời.

Bên trong vùng biển này, mỗi giọt nước đều nặng trăm vạn cân, đủ khả năng nghiền nát bất cứ ngọn núi nào.

Đây chính là nước biển bên trong "Hắc Minh Hải", sau khi luyện hóa, đưa linh lực của mình vào, từ đó biến thành một loại thủ đoạn mạnh mẽ.

Những nơi nước biển đi qua, không gian đều không chịu nổi trọng lực kinh khủng này, bị ép tới nỗi biến hình.

"Hừ!" Thấy hoàng đế Ninh Quốc ra tay, Trần Mộc hừ lạnh. Hắn đưa tay lên, phù văn cổ xưa màu vàng đất đánh mạnh xuống hư không bên dưới!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận