Hai người không buông lời đe dọa, chỉ dìu Tuyết Lam, ngăn nàng càn quấy.
Họ nói nhỏ vào tai Tuyết Lam.Dù được ngăn lại nhưng Tuyết Lam phu nhân vẫn hung tợn trừng Lý Thiên Mệnh.Lý Thiên Mệnh thiệt tình không hiểu vì sao quý phụ nhân trông ưu nhã mà có ánh mắt dữ tợn như thế.Điện chủ Phượng Hoàng Điện Vệ Tử Côn nói:- Lý Thiên Mệnh, ngươi đánh bại Thần Diệu rồi thì đừng làm động tác dư thừa khác, mau thả người ra, ta phán ngươi thắng.- Được thôi, điện chủ.Lý Thiên Mệnh đã hưởng thụ sảng khoái, thích thú, sướng nhất là mặt Tuyết Lam phu nhân khó coi như nuốt phải phân.Lý Thiên Mệnh vừa nói vừa hất Thần Diệu bay đi:- Phu nhân đừng nóng nảy, trả Thần Diệu lại cho phu nhân ngay đây.
Nhưng sao sắc mặt của phu nhân xấu thế, không lẽ ăn trúng đồ thiu nào? Phu nhân phải chú ý chút, lớn tuổi rồi đừng ăn bậy, tuy ta chưa ăn nhưng ta đoán phân chó không ngon chút nào, ha ha!Thần Diệu gần như tê liệt theo đà bay đi, gã được Tinh Khuyết đón lấy, loạt động tác này làm gã đau lại gào khóc.Tuyết Lam tức giận suýt xỉu.Nhi tử bảo bối của nàng cả đời chưa từng chịu khuất nhục như vậy.Người Tuyết Lam run run, nhìn Lý Thiên Mệnh chằm chằm, không nói nên lời.Lý Thiên Mệnh cười hỏi:- Sao phu nhân run dữ thế? Có phải vì trời lạnh lẽo? Phu nhân nhớ mặc nhiều áo vào, đừng vì đẹp mặt, khoe phong độ mà bất chấp nhiệt độ không khí.Ai đều nghe hiểu Lý Thiên Mệnh đang trào phúng Tuyết Lam.Không ai biết Lý Thiên Mệnh và Tuyết Lam có xích mích gì, nhưng hành vi hiện giờ của hắn như không sợ chết, trực tiếp chống đối lại thế lực khổng lồ như Tinh Thần thương hội.Từ đầu đến cuối Lý Thiên Mệnh luôn mỉm cười nói chuyện, khiến người không thăm dò thấu được trái tỉm của hắn bao lớn.Có lẽ cả đời Tuyết Lam chưa từng giống như bây giờ, bị chọc tức người run run, trong một chốc nghẹn lời không nói gì được.Từ quê quá hóa giận không đủ để hình dung tâm trạng cực kỳ tồi tệ của Tuyết Lam, nếu không phải đang ở trước mặt công chúng thì nàng đã xốc chiến trường Viêm Hoàng rồi.Nên biết Tuyết Lam không phải loại người tay trói gà không chặt, tài nguyên của Tinh Thần thương hội đủ cho nàng tu luyện đến cảnh giới vô cùng cao sâu.Đại nhi tử Thần Hạo vỗ lưng mẫu thân làm dịu bớt cảm xúc kích động:- Mẫu thân, không cần nói nhiều với hắn, hiện tại hắn thắng nhưng chỉ có thể nói mấy câu càn rỡ, hành vi ấu trĩ này nói lên người này sẽ không sống được lâu.Tinh Khuyết nheo mắt nói:- Nói đúng, chưa từng có ai đắc tội Tinh Thần chúng ta như vậy.
Cứ để hắn vênh váo trên đài đi, sớm muộn gì sẽ cho hắn trả giá đắt.
Đợi ra khỏi chỗ này rồi ta chống mắt xem có ai che chở hắn được.
Với tuổi của hắn thì đánh bại Diệu Nhi chẳng có gì hay ho, hôm nay hắn chiếm lợi về tuổi, vào Viêm Hoàng học cung rồi hắn là kém nhất.Hai người liếc nhau, đã nghĩ ra cách hành Lý Thiên Mệnh tàn phế.Tuyết Lam thả lỏng người:- Được rồi.Nhưng biểu tình của Tuyết Lam như nuốt phải phân chó đúng như Lý Thiên Mệnh nói, mặt đen thui.Đặc biệt là Tuyết Lam nhớ lại lời đã nói khi ở trước mặt Vệ Tịnh, nhìn lại tình trạng thê thảm của Thần Diệu, người nàng lại run rẩy, suýt tức hộc máu.Tuyết Lam chỉ có thể hứa hẹn tiếp theo sẽ cho mẫu tử Lý Thiên Mệnh trông thấy thủ đoạn của Tinh Thần thương hội.Lý Thiên Mệnh không uy phong quá lâu, vì khi Tuyết Lam sắp xoay người thì bên chiến trường rộ lên tiếng ồn ào lớn hơn.Trên lôi đài khác, không ngoài dự đoán, Lâm Tiêu Tiêu đánh bại Lý Thư Phàm, củng cố vị trí đệ tử đệ nhất của mình.Kết quả là mọi người đưa ánh mắt nóng cháy tập trung vào người thắng hai trận chiến này.Lý Thiên Mệnh đánh bại Thần Diệu, theo đạo lý thì xếp hạng ba Viêm Hoàng bảng.Gã hạng hai Viêm Hoàng bảng đã thua trận, vậy thì Lý Thiên Mệnh biểu hiện mạnh mẽ phải chăng kỳ tích có tư cách khiêu chiến với đệ tử đệ nhất?Tuy chuyện này rất ảo nhưng là sự thật.Lý Thiên Mệnh và Lâm Tiêu Tiêu, ai mới là đệ tử đệ nhất thật sự?Trong cuộc chiến thứ hạng diễn ra vô số cuộc so tài giữa các đệ tử Viêm Hoàng học cung.Nhưng trận chiến quyết định đệ tử đệ nhất quan trọng còn hơn tổng số trung bình mấy ngàn trận chiến khác.Mọi người vốn tưởng rằng cuộc chiến giữa Lý Thư Phàm và Lâm Tiêu Tiêu là trận chiến then chốt chọn ra đệ tử đệ nhất thi vào điện.Đến giờ phút này, Lý Thư Phàm và Thần Diệu lần lượt thua trận, Lý Thiên Mệnh như ngựa ô đột ngột xông ra, ngóc đầu trở lại, mạnh mẽ đánh bại Thần Diệu, phong quang vô hạn.Hắn có tư cách khiêu chiến hạng nhất Viêm Hoàng bảng hơn Lý Thư Phàm.Lâm Tiêu Tiêu đánh bại Lý Thư Phàm nằm trong dự đoán của nhiều người, Lý Thiên Mệnh nghiền áp Thần Diệu mới gợi lên lòng tò mò của mọi người hơn.Tên hề ba năm trước giờ đây có thể bốc lửa đến mức nào?Dù sao là cuộc chiến thứ hạng, không ai so đo Lý Thiên Mệnh lớn hơn Lâm Tiêu Tiêu gần năm tuổi, bàn về thiên phú chắc chắn không cùng đẳng cấp.Xưa nay cuộc chiến thứ hạng Viêm Hoàng bảng không tính tuổi.Nói thật ra dù Lý Thiên Mệnh lớn hơn năm tuổi, hắn là thiếu niên đến từ thành trì vùng ven, có tư cách giao phong với Ngự Thú Sư song sinh của Lôi Tôn Phủ đã là kỳ tích đáng khâm phục rồiLâm Tiêu Tiêu chú ý chiến đấu bên này, thấy Lý Thiên Mệnh đánh bại Thần Diệu thật nhẹ nhàng, tin tưởng nàng cũng biết chướng ngại duy nhất ngăn cản nàng trở thành đệ tử đệ nhất là Lý Thiên Mệnh.Ngoài tốp mười Viêm Hoàng bảng đều kém hơn Thần Diệu, không có cơ hội nhặt của rơi.Lâm Tiêu Tiêu khát vọng đệ tử đệ nhất không thua gì Lý Thiên Mệnh.- Bốn năm trước, ca ca trở thành đệ tử đệ nhất, làm rạng rỡ cho Lôi Tôn Phủ.
Phụ thân gửi gắm kỳ vọng lớn vào ta, đã có cơ hội tốt như vậy thì tuyệt đối không thể phụ lòng phụ thân, phụ sự kỳ vọng của gia tộc dành cho ta!Lâm Tiêu Tiêu đứng trên sân bên kia, đôi mắt tràn ngập chiến ý nhìn Lý Thiên Mệnh chằm chằm.Giờ phút này toàn trường lặng ngắt như tờ, năm điện chủ đã ngừng xếp thứ hạng cho đệ tử khác.Cuộc chiến thứ hạng đã đi đến cuối, thứ hạng Viêm Hoàng bảng cực kỳ phù hợp trình độ cụ thể của mọi người.Kết quả là khi Thần Diệu, Lý Thư Phàm, các gia tộc thế lực khác rút xuống, điện chủ Phượng Hoàng Điện Vệ Tử Côn nói với mọi người:- Tin tưởng các vị ở đây đều hiểu thứ quan trọng nhất trong cuộc chiến thứ hạng là tranh cướp đệ tử đệ nhất.
Nay Lý Thư Phàm và Thần Diệu đều thua trận, ngoài hạng năm Viêm Hoàng bảng đều không có thực lực khiêu chiến đệ tử đệ nhất.
Nên điều trông chờ nhất trong bốn năm qua sẽ được giải quyết trong chiến đấu quan trọng nhất.Các điện chủ, thượng sư có quyền lực rất lớn trong cuộc chiến thứ hạng học cung.
Bọn họ phán đoán đệ tử cực kỳ chính xác, không ai phản đối.Lý Thiên Mệnh rõ ràng có tư cách trùng kích đầu bảng, nên bọn họ chắc chắn sẽ sắp xếp trận chiến cho hắn.Dù sao Lý Thiên Mệnh bây giờ thuộc về Phượng Hoàng Điện, Vệ Tử Côn là người phụ trách chính của cuộc chiến thứ hạng.Trong phòng riêng vọng ra giọng của Tuyên vương đến từ đệ tử đệ nhất:- Điện chủ Vệ Tử Côn, giây phút mọi người trông chờ đã đến, hãy sắp xếp cho hai người trẻ tuổi.Vệ Tử Côn mỉm cười nói:- Rõ thưa Tuyên vương.Y tuyên bố:- Thông qua năm vị điện chủ chúng ta thống nhất thảo luận quyết định, đệ nhất Viêm Hoàng bảng lần này chọn ra từ Lâm Tiêu Tiêu của Vạn Thú Điện, Lý Thiên Mệnh của Phượng Hoàng Điện quyết đấu.
Trận thắng thua quyết định tư cách trực tiếp thăng vào Thiên Phủ năm nay! Từ hạng năm Viêm Hoàng bảng trở xuống thì xét thấy biểu hiện trước đó của các ngươi, và chúng ta phán định các ngươi đúng là không đủ tu luyện giao phong với hai vị này!Theo quy tắc, tốp mười đều có cơ hội khiêu chiến, nhưng năm vị điện chủ có quyền lợi cắt bỏ, vì đó là khiêu chiến vô nghĩa.Chỉ cần trận quyết đấu giữa Lâm Tiêu Tiêu và Lý Thiên Mệnh là đủ..