Nhất thời cả thẩy học viên đều hô to một tiếng " khai trừ "
- Hà lão sư kinh nhạc nhìn Trần Hạo thật không ngờ từ một tên phế vậy của học viện vậy mà giờ đây lại có tâm cơ như vậy, nhất thời chầm giọng nói:
- Mọi người yên tâm, ta lập tức sẽ báo cáo lên cho viện trưởng, đến thời điểm sử chí như thế nào nhất định sẽ để mọi người bỏ phiếu.
Hảo Linh Nhi cả giận nói:
- Mấy tỷ mội yên tâm nếu nhà trường không sử trí công bằng thì ta đây sẽ dùng danh công chúa này để khai trừ tên biến thái này tống hắn ra khỏi hoả thần quốc, chúng ta với tên cầm thú này không đội trời chung!
- Đúng! Không đội trời chung!
Lần này lâm thiên thực sự hoảng, vội vàng kéo tay Hoả Linh Nhi mong nàng hạ thủ lưu tình.
- lưu tình chúng ta cũng là bạn đồng học mong ngươi có thể chừa cho ta một đường luu!
- hừ
Hoả Linh Nhi hất tay của hắn ra lạnh lùng nói:
Đế quốc của phụ thân ta không chứ đựng rác thải!
Lâm thiện tuyệt vọng, trực tiếp ngất trên mặt đất.
Rất nhanh học viện cũng đưa ra kết quả sử lý, lâm thiên ăn cắp quần áo nữ sinh, cứng cứ sác thực, lãnh đạo trường quyết định, xử phạt khai trừ, đuổi ra khỏi học viện đồng thời vĩnh viên không tuyển lại.
Chớp mắt vậy mà đã tới ngày kiêu chiến với la thiên hành.
Tại diễn võ trường:
La Thiên Hành đã đứng đó chờ Trần Hạo mà hắn lúc này đây đang bị Lạc Vân Thường cũng là lão sư của hắn muốn khuyên bảo hắn đừng ứng chiến hai người vốn các nhau một đại cảnh giới.
- Ngươi vốn không phải là đối thủ của hắn, ta thấy ngươi cũng có hiểu biết về luyện đan chi bằng ngươi bây giờ theo ta đến luyện đan công hội ta sẽ giúp ngươi tìm một vị sư phụ ở đó, mai này người vẫn có để là một vị cường giả trên vệ luyện đan thì sao.
Trần Hạo đáp lại với vẻ tự tin nói:
- Lão sư nếu người đã nói tói cường giả vậy thì há nào một cường giả lại sợ một trận khiêu chiến, hơn thế nếu h ta bỏ chốn mai sai có thể đó sẽ là tâm ma lớn nhất của ta.
Nói xong Trần Hạo lập tức phóng đến diễn võ trường. Lạc Vân Thường cũng chỉ có thể cầu nguyện cho hắn không bị thương quá thê thảm a.
Chớp mắt Trần Hạo đã ở dưới diễn võ trường, hắn từng bước từng bước đi về phía La Thiên Hành.
- Ta còn tưởng ngươi ngươi sẽ không dám tới đó.
La thiên hành châm trọc nói:
Trần Hạo vẻ mặt hởn hơ nói:
- Ngươi nghĩ chỉ vào mấy câu nói đó của ngươi mà kiến ngươi tòn tạn được lâu hơn sao!
La Thiên Hành cười lạnh nói:
- Ta lên nói ngươi đây là tự tin hay là ngang ngược cuồng vọng đây.
Khí thế trên người hắn lập tức bộc pháp ra khí thế của trúc cơ cảnh cửu tầng.
Thất thời cả học viện kinh nhạc không nhờ tên la thiên hành này vậy mà ẩn dấu tu vi bấy lâu nay đây vốn ngay từ đầu đã không phải chiến đấu mà là cha tấn a.
Một tên chưa trúc cơ, đối đầu với tên sắp kết đan đây vốn là không có cửa sống.
Trước khí thế áp đảo của la thiên hành Trần Hạo chỉ kẽ đáp:
- Trúc cơ cho dù là cửu tầng thì cũng chỉ là tam phẩm mà thôi
Lập tức hắn lao lên dùng kiếp pháp vô thức mà kiếp trước hắn đã sáng tạo ra ngay lập tức liền áp đảo lại được La Thiên Hành.
Nhưng ngay lập tức La Thiên Hành liền dùng đến thương ý một đòn liền đẩy Trần Hạo ra xa, hắn biến với kiếp pháp của trần hạo hắn khó có thể chiến đấu lâu dài liền định một chiêu quyết định giết chết Trần Hạo.
- Nhất kích hủy thiên địa.
Một chiêu này của La Thiên Hành kiến linh khí xong quanh đều điên cuồng kéo lại phía hắn, hình thành lên một cây thưởng đen hiền trước mũi thương được một luồn khí đen bao phủ như hố đen vô tận có thể hú hết mọi thứ, hứng trần hạo lao tới.
Đây đây là vậy là tên là thiên hành này lại dùng đến bí pháp chả gia tộc hắn, xem ra Trần Hạo chắc chắc sẽ khó cách khỏi cái chết.
Trên mặt Trần Hạo cười lạnh,đội nhiên nguyên khí toàn thần hắn tụ lại vào bàn chân, bỗng nhiên bắn mạnh mà lên, thân thể trong nháy mắt hoá thành một đạo tàn ảnh, lăng không dựng lên, tay hắn tụ vô số quyết pháp rồi hô to một tiếng ;
Hợp cho ta!
Lập tức linh khí thiên địa bị mượn dùng hợp thành một cậy cự kiến thân vàng kim trên không hứng phía la thiên hành chém tới:
- Nhất kiếm đoạn giang sơn.
Cứ như vậy một thương một kiếm va chạm vào nhau gây ra một dung chấn không hề nhẹ, phí la thiên hành thấy rõ được vẻ mặt mệt mỏi của hắn khi linh khí trên người hắn đc dần bị cạn kiệt
như Trần Hạo vốn hắn mượn linh khí thiên địa lên vẫn rất là úng dung.
Chớp mắt cậy thương của La Thiên Hành vậy mà dần dần xuất hiện những vết nứt, sau 3 hơi thở lập tức vỡ vụn thành từng mảnh nhận lúc ấy thanh kiếm của trần hạo vẫn hứng la thiên hành ùn ùn đánh tới.
- Ầm!
Đội nhiên có một hình bóng ai đó xuất hiện đỡ lấy thanh kiếm của trần hạo, lập tức thanh kiếm liền bị hình bóng đó đánh vỡ vụn.
Trần Hạo ro phản phệ cũng lập tức phụ ra một ít tinh huyết trên miệng.